141 Ngự hoa viên trong hoàng cung, hoàng đế ngồi trên ghế đá, Đức công công thì hầu hạ một bên. - Thôi huynh có nói sẽ mang Tiểu Văn trở về, vì sao tới giờ vẫn chưa quay lại? – Lý Vân Thượng có vẻ nôn nóng, bất an.
142 Mục Tiểu Văn lui về sau vài bước, đứng vững lại, tâm trạng kinh ngạc vẫn chưa được bình ổn, một lần nữa nhìn về phía hắn. Đầu tiên hắn nhẹ nhàng tiến gần tới sau đó dùng ánh mắt đáng sợ mà nhìn nàng.
143 Lý Vân Thượng chưa lên tiếng, đương nhiên là hắn không thấy vì mấy ngày nay Mục Tiểu Văn luôn cố tình tránh mặt hắn và hắn cũng chỉ có thể phối hợp theo.
144 Dực nhi thử thăm dò hỏi chút chuyện nhưng vẫn cố nhịn xuống; Mục Tiểu Văn cũng không có tâm tư để mà quan tâm tới này kia. - Dực nhi, ta và Phương Mặc… tóm lại, sau này Phương Mặc có chuyện gì thì chúng ta đều phải tận lực hỗ trợ, giúp đỡ.
145 Ánh mắt của hắn ôn nhu như vậy nhưng tới khi Mục Tiểu Văn nhìn chăm chú lại thì lập tức khôi phục cái ý cười rụt rè, đứng lên đi tới phía chưởng quầy.
146 - Tiểu thư, còn muốn tiếp tục tặng sao? – Dực nhi hỏi. Bắt đầu từ hôm qua Mục Tiểu Văn đã tặng những món quà nho nhỏ tới Phương phủ, thí dụ như một chậu hoa đẹp trong khu vườn nhỏ của Phủ tể tướng hoặc là cái cây xanh lá mạ xum xuê, nếu không thì là một chiếc khăn tay trên đó có thuê hình mặt cười do chính nàng làm.
147 - Mục … – đi được một đoạn thì sau lưng có người gọi Mục Tiểu Văn, kiểu xưng hô này thực quái dị. Mục Tiểu Văn thoáng cái lông gáy dựng đứng cả lên, theo điều kiện phản xạ muốn chạy trốn nhưng mà không còn kịp nữa, cuối cùng nàng đành phải điều chỉnh lại vẻ mặt cho tốt, không tình nguyện mà quay người lại- Khinh Phong công tử!Khinh Phong một thân tử y phí phái, đi theo sau là Thanh Y mặt không đổi sắc, hai người nhàn nhã đi tới cạnh nàng.
148 Địa điểm là tại một cây cầu nhỏ bên ngoài thành, đó là nơi mà Mục Tiểu Văn và Phương Mặc từng tới. Khi đó bị Quý Tử Ngôn đuổi giết, hai người cùng đường nên chạy tới đây.
149 Quý Tử Ngôn dẫn Mục Tiểu Văn chạy thẳng một đường, mãi tới khi đến một sơn động thì mới dừng lại bỏ nàng lại một mình. Còn lại một mình nhưng nàng lại bị giam vào một thạch thất trong sơn động chỉ chứa đủ một người.
150 Mục Tiểu Văn cúi đầu kiểm tra vết thương của hắn, phát hiện sau vai trái có vết thương đang chảy máu, máu nhiễm đỏ cả bạch sam, nhìn mà ghê:- Hoàng thượng, người có đau không?Lý Vân Thượng mỉm cười:- Không sao!Đúng vậy, lúc này có lẽ điểm yếu kia gây đau đớn quá lợi hại nên những đau đớn của vết thương này so ra chẳng là gì.
151 “Quý Tử Ngôn, ta đã tới!” - Giọng Khinh Phong vang lên bên ngoài. Mục Tiểu Văn lo lắng nhìn ra ngoài nhưng làm cách nào cũng không thấy được gì, trong lòng tự nhủ: “Nếu có thể thoát ra ngoài thì tốt rồi.
152 - Ta… chuyện của chúng ta? – Mục Tiểu Văn nhìn hắn, không biết vì sao đột nhiên thấy khẩn trương đứng lên. - Ừm! – Lý Vân Thượng nghiêm túc gật đầu, ánh mắt si mê,- Chuyện gì?- Tiêu Văn, ta yêu nàng!Gió dường như cũng ngừng thổi, Mục Tiểu Văn hoài nghi chính mình nghe nhầm, “Hả” một tiếng.
153 “Đồng ý cái gì?” Khinh Phong thoáng cái dễ chịu hẳn, thở phào “Không đồng ý là tốt rồi. ” “Không đồng ý cái gì?” Khinh Phong sửng sốt, mặt trầm xuống: “Ngươi có ý gì?” Mục Tiểu Văn đang lâm trong tình trạng buồn bực, chẳng muốn nói chuyện với hắn nữa.
154 Khí trời lạnh dần, ngày thu tới lá cây rụng tiêu điều. Trong hoàng cung, Lý Vân Thượng đứng trước cửa sổ, nhìn thật lâu Đồng cung cách đó không xa. Hắn mặc một bộ trường sam trắng muốt hiển lộ một cơ thể đơn bạc hơn nữa còn làm nổi bật dung nhân khuynh thành y như một thiếu niên mới lớn khiến cho người ta trong trời đất mờ mịt này chỉ có khuôn mặt của hắn chứ không còn thứ gì khác.
155 Ngày mai đã là đại hôn rồi, mọi người ở thành Thiên Lạc cũng đã tới phủ tể tướng đầy đủ. Lúc nghe được tin này thì òn nằm ngủ trưa. Sau khi Dực nhi đánh thức nàng dậy thì ngay cả hài nàng cũng chưa thèm đi, chạy chân trần tới đại đường.
156 Liên tiếp mấy ngày, khi điện hạ trẻ tuổi ngồi phê sửa tấu chương đều không nhịn được mà cười khẽ thành tiếng. Tiếng cười vừa ôn nhu lại dẫn theo chút thẹn thùng, nếu là người có tâm cẩn thận quan sát thì thậm chí còn phát hiện một tầng mây đỏ khả nghi trên mặt tân hoàng bệ hạ.