Tìm chuyện

Gõ vào bất kể từ gì bạn nhớ để tìm kiếm Ví dụ: Tên truyện, Tên tác giả, Tên nhân vật...
Để tìm kiếm chính xác hơn, Bạn có thể kết hợp nhiều từ khóa tìm kiếm và đưa vào trong ngoặc kép. Ví dụ: "Từ khóa 1" "Từ khóa 2"
Hệ thống hỗ trợ tìm kiếm với cả tiếng việt có dấu và không dấu

Vương Phi Mười Ba Tuổi Chương 287: Ăn Miếng Trả Miếng (18)

Chương trước: Chương 286: Ăn Miếng Trả Miếng (17)



Âm sắc nổi lên bốn phía, tóc đen tung bay, cởi bỏ mọi ngụy trang, chỉ còn lại ăn miếng trả miếng, ăn miếng trả miếng cừu hận.

Tiếng đàn mãnh liệt.

Một mảnh đằng đằng sát khí.

Đại khai sát giới.

Phỉ Thành Liệt đứng ở cửa đại sảnh, ôm chặt cổ, sắc mặt đỏ bừng, hai mắt một mảnh tuyệt vọng.

Hắn tới chậm, hắn vẫn tới chậm.

Quốc chủ của bọn họ, vương Hậu Kim của bọn họ, ngã xuống ngay tại trước mặt hắn, màu hồng đẹp đẽ, màu vàng lóa mắt.

Đầu gối khụy xuống, Phỉ Thành Liệt không thể chống đỡ thân thể, quỳ gối trên mặt đất.

Là lỗi của hắn, hắn chấp chướng Tây Hán, chưởng quản nơi tin tức truyền ra, nhưng lại không tra thân phận thực của Lưu Nguyệt.

Là hắn đáng chết, vì đứa con yêu dấu bị Hiên Viên Triệt làm hại, làm hắn phân tâm.

Là hắn chưởng quản Tây Hán không tốt, là hắn, là hắn, hắn như thế nào gặp hai cái La Sát, sớm biết sẽ xó báo ứng hôm nay, ba năm trước đây thực không nên động thủ, thực không nên.

Một mảnh màu đỏ trước mắt, thân ảnh màu trắng kia giống hệt ba năm trước, sát phạt quyết đoán, dung nhân yêu kiều ít ai sánh bằng, sát khí lạnh như băng làm cho thần hồn người ta đều bay đi mất.

Cổ họng giật giật, hô hấp đột nhiên khó khăn, trong khoảnh khắc, Phỉ Thành Liệt run rẩy, ôm cổ, sắc mặt xanh mét.

“Cha, cha, cha làm sao vậy, cha !!”

Phỉ Nghiêm vẫn đứng cạnh Phỉ Thành Liệt, thấy vậy không khỏi hoảng hốt, hét lớn.

Không thể hô hấp, hoàn toàn không thể hô hấp.

Miệng mở to, giống như cá mất nước, Phỉ Thành Liệt chỉ thấy sao Kim bay loạn trước mắt. Đây là lần đầu tiên tử thần ở gần hắn như thế.

“Đi mau.” Nói không nên lời, không thể hô hấp, bóng ma tử vong bao trùm, Phỉ Thành Liệt ngược lại thản nhiên, ngón tay trên mặt đất run rẩy viết hai chữ.

Sợ hãi ba năm, hôm nay rốt cuộc không cần sợ hãi, chỉ cần con hắn không có việc gì là tốt rồi.

“Cha, phải đi cùng nhau… A….” Phỉ Nghiêm còn chưa nói hết, một thanh lợi kiếm trong nháy mắt đâm tới ngực hắn, một linh nhân lạnh lùng đứng sau lưng hắn.

Loading...

Xem tiếp: Chương 288: Ăn Miếng Trả Miếng (19)

Loading...

Bạn đã đọc thử chưa?


Tiểu Hắc Thỏ

Thể loại: Huyền Huyễn, Đam Mỹ

Số chương: 14


Anh Là Tên Gay Biến Thái

Thể loại: Truyện Teen

Số chương: 21


Sói Tới Rồi!

Thể loại: Ngôn Tình

Số chương: 50