Sương phòng phía Tây và sương phòng phía Bắc cách nhau không xa, tạm thời Tần Uyển Như và Diệp Tử Khuynh tụ hợp lại thành "Khách quý" của vương phủ !
Diệp Tử Khuynh vốn đang nghĩ cho dù đã đuổi nha hoàn trở về, thì phủ thạc thân vương to thế này, dù thế nào cũng sẽ có một vài nha hoàn. Nhưng loại ảo tưởng này, lập tức tiêu tan vào sáng sớm ngày hôm sau!
Không có người thay y phục cho nàng ta, cũng không có kẻ sắp xếp chăn cho nàng, vào lúc nàng ta luống cuống tay chân cố gắng thu dọn xong, vừa bước ra cửa phòng, lại thấy trong viện, tiểu hộ vệ nào đó đang vui vẻ đá cầu với một nha hoàn mặc lục y!
Cũng không biết là ngoài ý muốn, hay là nhân phẩm của vị Diệp tiểu thư này thật sự quá kém. Vừa lúc mỗ Vũ đang cố gắng dùng sức đá chân trái, quả cầu bị đá bay, thẳng tắp bay về phía nàng ta! Không nghiêng không lệch, dừng ở trên đầu của nàng!
Không để ý đến khuôn mặt nhỏ nhắn đang đen xẩm của Diệp Tử Khuynh, Tiểu Vũ không hề phát giác vừa nở một nụ cười xán lạn vừa đưa tay ra chào hỏi nàng ta.
"Ô! Thanh Diệp Tử, ngươi dậy rồi hả!"
"..."
Diệp Tử Khuynh căm giận ném quả cầu trên đầu xuống, đi đến trước mặt Tiểu Vũ tức giận nói: "Thứ nhất! Không được gọi ta là Thanh Diệp Tử, ta tên là Diệp Tử Khuynh! Thứ hai, hai người các ngươi rảnh rỗi đá cầu ở đây, thế nhưng lại không biết vào phòng hầu hạ ta rời giường! ?"
Tiểu Vũ nháy mắt mấy cái, sao vậy chứ? Không phải Thanh Diệp Tử và Diệp Tử Thanh đều có cùng một ý nghĩa sao? Nhỏ giọng than thở một câu này, lập tức nghiêng đầu nhìn nha hoàn lục y.
"Lục Hà! Hầu hạ rời giường... Là có ý tứ gì?"
Lục Hà vừa đi qua lụm quả cầu bị Diệp Tử Khuynh ném xuống lên, vừa mở miệng giải thích nói: "Là mỗi ngày lúc Nguyệt cô nương còn ở trong phòng, thì gọi ngươi dậy, thay y phục cho người, đánh răng rửa mặt giúp người, cộng thêm việc giúp người thu dọn phòng ngủ nữa!"
"Ồ ~~ Thì ra là như vậy à ~~ "
Tiểu Vũ hiểu rõ gật gật đầu, quay đầu nhìn phía Diệp Tử Khuynh: "Thực xin lỗi! Bản Vương phủ không có loại phục vụ này!"
"Ngươi nghĩ tai ta bị điếc sao? Ngay cả một tiểu hộ vệ như ngươi cũng có nha hoàn hầu hạ, vì sao ta không có! ?"
Mỗ Vũ vội vàng khoát tay: "Ngươi đừng có hiểu lầm! Lục Hà không phải là nha hoàn của ta, ta cũng không bảo nàng hầu hạ ta! Mỗi ngày nàng đều kề cận bên ta, ta đuổi cũng cũng không chịu đi!"
... ? Diệp Tử Khuynh bán tín bán nghi nhìn phía Lục Hà ở bên cạnh,