Đại hôn của Thất công chúa, hỉ kiệu vừa đi qua chỗ nào, thì toàn bộ dân chúng ở đó lập tức chạy ra xem, rất náo nhiệt!
Phu Thạc thân vương, Mộ Dung Lưu Quang vừa đặt một tay lên trán vừa ngồi nhắm mắt trầm tư ở trong đại sảnh. Tiểu Bạch và Tiểu Thôi cúi đầu đứng ở một bên, lâu lâu lại trộm ngắm hắn một cái, có vài lần muốn há mồm nói cái gì đó, nhưng cuối cùng lại không dám nói gì.
Bọn họ đi theo Lưu Quang đã lâu, nhất cử nhất động của hắn bọn họ đều rất rõ ràng là có ý tứ gì. Lúc ở Địa phủ, nhiệm vụ lớn nhỏ gò cũng đều giao cho Chung lão đại xử lý, tên Diêm vương như hắn chỉ phụ trách ngủ thật ngon mà thôi . Thỉnh thoảng lại rảnh rỗi tới phát điên, thì trêu cợt tiểu quỷ để vui vẻ hơn. Nhìn như thuần lương vô tội, thực ra là có ý nghĩ xấu đầy mình.
Ngay từ đầu, đúng là hai con mắt của ca ca họ đã bị mù rồi, nên mới bị mỗ Diêm vương chỉnh kia chỉnh đến “vô cùng thê thảm” . Chẳng qua chỉ gọi là ngã một lần khôn ra một lần mà thôi (@Melody: có nghĩa gần giống câu: đi một ngày đàn học một sàng khôn, thế thì các bạn nhớ té nhiều vào cho khôn ra :v), sau này chỉ cần đôi mắt của Lưu Quang chợt lóe, bọn họ lập tức bôi dầu lên lòng bàn chân để có thể trốn càng xa càng tốt.
Thời gian lâu, đầu của Tiểu Hắc lập tức cứ ngu xuẩn như vậy, chỉ biết làm việc théo sắc mặt của người khác. Nhưng cũng có một số tình huống, bọn họ biết rõ Lưu Quang đang phát hỏa, nhưng lại cũng không dám bỏ đi.