1061 - Nếu không phải phụ thân có lệnh thì các ngươi đã chết hơn trăm ngàn lần rồi. Tiểu Hắc hừ lạnh một tiếng, còn nói: - Một tháng sau, còn không tấn chức Đồ Đằng Thánh thì cứ đợi bà cô đến nuốt đi.
1062 Cùng lúc đó, tiểu Hắc bay đến bên cạnh Sở Nam, cũng nhìn chằm chằm hai con rồng kia, trong lòng thầm nhủ: - Hừ, trước mặt bà cô còn dám ngưng hóa thành rồng? Không có bà cô cho phép, các ngươi được phép hóa thành rồng sao? Cho dù là long hình cũng không được! Tán cho bà cô! Lời vừa dứt, hai Thần binh Long không chút báo hiệu liền sụp đổ, không thể tiếp tục giữ trạng thái long hình được nữa, ngay cả mười tám loại thần binh lợi khí cấu tạo thành long hình cũng nứt vỡ thành mảnh vụn.
1063 Thoáng chốc, ánh mắt Sở Nam lập tức trở nên sắc bén như kiếm, sát cơ đâm thẳng vào trái tim người này, toàn thân người này lạnh run, vội vàng nói: - Đại nhân, người hiểu lầm rồi, ta thật sự không biết, chỉ biết đây là nhiệm vụ mà một người nào đó giao cho Thần binh tộc chúng ta, để chúng ta theo dõi Thỏ Ngọc tộc, không để Thỏ Ngọc tộc tiếp xúc với luyện dược, muốn để Thỏ Ngọc tộc vĩnh viễn trở thành đồ chơi của tộc hắn, không được xuất hiện tình huống dị loại, một khi xuất hiện lập tức giết không luận tội.
1064 Tiểu Hắc muốn cùng Sở Nam đi vào, nhưng Sở Nam không đáp ứng, để nó ở lại bên ngoài, đề phòng bất trắc, bởi vì đến đây giờ vẫn không thấy thân ảnh của Thụ tộc nhân, Sở Nam cảm thấy không thỏa đáng, mà Kỳ Lân tộc đã từng là minh hữu của Sở Nam cũng không thấy bóng dáng đâu, cho dù Kỳ Lân tộc đến nơi này gặp khó khăn, nhưng đối với Thụ tộc nhân thì chắc chắn không quá khó.
1065 Mục đích của Sở Nam căn bản không chỉ có vậy, không chỉ muốn thông qua Trận Hồn để lấy một hai thứ trên người Vạn Trận lão tổ, ý đồ của hắn càng sâu hơn.
1066 Một quyền của Sở Nam không phải chứa lực lượng, mà là đường kinh mạch thứ mười, điên cuồng thôn hấp sinh mệnh lực, thảo mộc không có sinh mệnh lực thì cho dù có mấy thành thực lực của Sở Nam thì cũng có tác dụng gì? Sở Nam lại nói: - Chỉ dựa vào thủ đoạn như vậy, thì vẫn không thể giết được ta! Lúc nói, Sở Nam cũng không để Trận Hồn vào mắt, Trận Hồn có lẽ nông nổi, có thể lợi dụng một hai lần, nhưng liên quan tới trận, nói đến trận thì Trận Hồn cũng không phải dễ lợi dụng, bởi vì trận này có liên quan đến sinh mệnh của hắn, Trận Hồn chính là chúa tể của đại trận này.
1067 Thoáng chốc, trên mặt đất xuất hiện từng tòa núi cao, một mảnh sông dài, hơn nữa không có tộc nhân của Thụ tộc nhưng vẫn xuất hiện một khu rừng rậm rạp, trên không trung có mặt trời xuất hiện, còn có mặt trăng và ngôi sao lấp lánh nữa.
1068 Lập tức, không gian bóng đêm trong trận vô cung vô tận tràn vào trong “hắc động”, giống như sông lớn dâng trào, tràn vào trong “hắc động”, giống như có vạn mã bôn đằng….
1069 “Sinh Tử Băng Hỏa trận” mặc dù là một trận, nhưng lại do vô số tiểu trận tạo thành, bảy canh giờ, Sở Nam phá trọn vẹn bảy canh giờ, tiêu diệt hơn chín ngàn tiểu trận, nhưng bày ra trước mặt Sở Nam vẫn là tầng tầng tiểu trận không thấy điểm cuối.
1070 Mặc dù lúc giác ngộ, Sở Nam vẫn còn đang phá trận, bởi vì “nhìn” rõ ràng hơn, cho nên Sở Nam phá càng nhanh, hoàn toàn có thể dùng từ hạ bút thành văn để hình dung, Trận Hồn nhìn thấy Sở Nam đổ máu, vốn còn cho rằng Sở Nam sẽ không duy trì được bao lâu lập tức giật mình, ngẩn ra tại chỗ.
1071 Tâm tình vui sướng của Vạn Trận lão tổ như thế nào cũng không thể che giấu được, mệt nhọc gần sáu nghìn năm rồi, sắp thoát khốn, trong lòng Vạn Trận lão tổ càng không ngừng thúc dục: - Nhanh phá trận, đem toàn bộ Cốt Nhục Phân Ly của ngươi thi triển ra, phá hủy trận thể của Sinh Tử Băng Hỏa trận, bắt lấy Trận Hồn, như vậy thì trận này sẽ hoàn toàn bị phá! Vạn Trận lão tổ đặt toàn bộ hi vọng vào cánh tay Sở Nam,… Thế nhưng, Vạn Trận lão tổ lại thất vọng rồi, Sở Nam không nhấc tay mà bước ra, thân hình giống như xuyên qua vô số tàn trận, bước đến vị trí “Tâm”.
1072 - Xem ra ngươi đã rất sốt ruột thoát khốn rồi, không ngờ chỉ một vài thủ đoạn đã khiến người chọc giận Trận Hồn, hắn là bởi vì ngươi mà tồn tại, Trận Hồn muốn giết ngươi trước, giết ngươi rồi mới giết ta.
1073 Sở Nam lại xuất ra phương pháp phá trận, Trận Hồn hét lên một tiếng, nham thạch nóng chảy hoàng kim và băng cứng hắc sắc tràn ra như thác, ập về phía Sở Nam, sợi xích Sinh khí và Tử khí cũng quấn quanh người hắn, thân hình Trận Hồn phóng lên, nhảy vào đống xương cốt, nhất thời xương cốt đều đứng lên.
1074 Trận Hồn chợt trở nên cuồng bạo, Xương cốt nhân lại lần nữa vung tay vỗ xuống, bất chợt, Sở Nam cảm thấy một cỗ lực lượng khổng lồ, thậm chí vượt qua bản thân đánh về phía hắn.
1075 - Quả nhiên hắn giữ lại không ít thủ đoạn, trong lòng Sở Nam không khỏi thầm nghĩ, mặc kệ Xương cốt nhân, Xương cốt nhân lúc này đã bị hấp thu đến mức không thể nhúc nhích được nữa, trừ phi Sở Nam dừng việc thôn hấp.
1076 Toàn thân Vạn Trận lão tổ phát tán sát khí nồng đậm, lạnh lẽo nói: - Chừng từng có kẻ nào dám nói với ta lời này, những kẻ đã từng nói đều chết hết rồi, ngươi cũng không phải ngoại lệ, bây giờ, ngươi trước hết hãy trả lại giọt tinh huyết kia cho ta! - Phun không ra được nữa.
1077 Vạn Trận lão tổ tiện nay bày ra ba cái trận pháp, ngăn cản bước tiến của Xương cốt nhân, sau đó lại dùng Bán Tiệt Huyết Kiếm làm tâm, đem cốt phấn và tinh huyết chuẩn bị lúc trước để đối phó với Sở Nam, cùng Bán Tiệt Huyết Kiếm hợp thành một trận, sau đó Vạn Trận lão tổ lại đem trận đó ném ra bên ngoài.
1078 Bởi vì, cho dù có Sinh Tử Quyết khống chế, nhưng loại lão quái vật bị Sinh Tử Băng Hỏa trận vây khốn gần sáu ngàn năm, cho dù trọng thương, thậm chí chỉ còn một bước nữa là chết, nhưng bản thân mình cũng phải hao hết công sức chín trâu hai hổ mới thành công, Sở Nam cảm thấy chỉ cần Vạn Trận lão tổ còn một thành thực lực thì bản thân mình cũng sẽ không thành công, thậm chí có thể đã chết rồi, đương nhiên đó là không tính tiểu Hắc ở trong đó.
1079 Sở Nam tiến về phía trước, nhàn nhạt nói: - Các ngươi đã không muốn cút trở về, vậy thì hủy diệt đi, tất cả Thụ tộc nhân đến đây, ta sẽ cho Thụ tộc từ nay về sau xóa tên khỏi đại lục Đồ Đằng, sẽ không còn Thụ tộc trên đại lục Đồ Đằng này nữa.
1080 Lúc này, tộc trưởng Thụ tộc đang muốn hét lên thì chợt nhìn thấy Sở Nam ôm tiểu Hắc xuất hiện trước mặt, không khỏi sững sờ, lập tức hoàn hồn, nhanh nhẹn bắt lấy Thuấn Vận Đạo vào tay, quát: - Giao bảo bối ra, thả chúng ta đi, bằng không thì ta sẽ giết hắn! Sở Nam lắc đầu, tên này thật đúng là tham lam không bình thường, dưới tình huống như vậy, việc nghĩ đến đầu tiên không phải là bỏ chạy trối chết mà lại là bảo bối.