101 Long Tước thuận lợi thông qua nhà xuất bản liên lạc với tác giả quyển sách kia, chỉ là vị nữ văn sĩ đang dưỡng bệnh, không khác gì người tàn tật mà tuổi cũng đã lớn.
102 Bức ảnh trong vũng máu hơi nhoè, mọi người dí sát vào TV… Bức ảnh chính là bìa cuốn tiểu thuyết và là trang đính kèm bên trong sách. Một oan hồn màu trắng đứng trong rừng, đang nghiêng đầu nhìn ra ngoài, thần sắc quỷ dị.
103 Cuốn nhật kí đã bị vứt đi nhưng lại đột nhiên xuất hiện ở đầu giường cơ hồ khiến Nhiêu Anh phát điên.
Mà đồng dạng, Tiêu Bắc vốn cùng Nhiêu Anh trải qua tất cả mọi chuyện từ đầu đến cuối cũng cảm nhận được sự sợ hãi của nàng cùng sự quỷ dị của chuyện này.
104 Bạch Lâu thi triển chú ngữ triệu hồi, chú ngữ này vốn đã rất mạnh, chưa kể Bạch Lâu còn mượn một chút linh lực của Tiêu Bắc… trong chốc lát, khu rừng nổi lên hắc phong.
105 “Từ đó đến giờ tôi chưa từng thấy người nào độc ác như vậy. ” Mọi người lái xe đi tìm lão pháp sư hại người kia, Tiêu Bắc nhịn không được nói: “Tại sao lại phải làm cho người khác thê thảm như vậy, chẳng lẽ là có thâm cừu đại hận?”
“Cô kỉ.
106 Lời kể của Lưu Tổng biên làm mọi người sửng sốt.
Oán độc quỷ không phải đã bị đưa đến Địa ngục rồi sao, sao vẫn còn một con ở ngoài hại người, hơn nữa có vẻ là một con cái.
107 Nguyên nhân Lam Minh đi vào rừng hoàn toàn không giống những gì Tiêu Bắc đoán trước đó. Lam Minh thực sự không phải vì tuyết rơi muốn gọi linh hồn mẹ về mới vào rừng mà là có cái gì đó dẫn dắt hắn tới.
108 Ngày kế, tin tức bắt đầu đưa tin, nói cái gì mà vụ nổ bí ẩn Tunguska vừa xảy ra ngay trong thành phố, may mắn không có thương vong.
Tiêu Bắc ngồi trên ghế sa lon xem tin tức, mọi người bận rộn, Lam Minh ở trên lầu ngủ bù.
109 Tiểu Đao Đao vừa tròn một tháng tuổi. Có lẽ là do từ nhỏ bé đã ở cùng linh lực của Tiêu Bắc nên lớn rất nhanh, cũng vô cùng khỏe mạnh. Giờ bé đã có thể lơ lửng giữa không trung, bay tới bay đi, cả ngày ngậm núm vú cao su cười khúc khích, cực kì đáng yêu.
110 “Ma vương huyết thạch là cái gì?” Tiêu Bắc cảm thấy cái tên rất dọa người.
“Thật ra thì hơi có chút phóng đại, huyết thạch và Ma vương không có bất kì mối liên quan gì.
111 Tiêu Bắc cảm giác ý thức trong đầu từng chút từng chút bị xói mòn, cả người rơi vào trạng thái hư không… cậu biết mình đang rất tỉnh táo, bất quá năm giác quan lại biến mất.
112 “Biểu diễn cho Halloween?”
Sau khi Tiêu Bắc nhận được điện thoại của lão Dương có chút sững sờ : “Kịch hoá trang? Khoa trương vậy sao?”
“Ừh, kịch bản đơn giản chút, biểu diễn cho trẻ con xem.
113 Tận lực mặc kệ con mắt không có hảo ý, mọi người theo nhân viên tiếp tân đến văn phòng của bác sĩ Tào.
Nhẹ nhàng gõ cửa.
“Mời vào. ”
Cánh cửa màu trắng mở ra, gian phòng bên trong cũng là màu trắng, đồ đạc trắng… Tiêu Bắc nhíu mày, có là bệnh viện cũng không trắng như vậy, bộ cả bệnh viện này ai cũng bị bệnh mù màu à? !
Lam Minh dùng ý thức nói chuyện với Tiêu Bắc _ lão già này không sợ bị quáng tuyết à.
114 “Tiểu Lâm không phải người sao?” Tiêu Bắc lo lắng hỏi.
“Lúc này vẫn chưa thể xác định. ” Lam Minh nhíu mày: “Đúng rồi, Bắc Bắc, không phải cậu nói lúc chạm vào bác sĩ Tào thì bị cóng sao?”
“Ừh!” Tiêu Bắc chìa ngón tay cho Lam Minh xem
“Những chuyện khác không nói, nhưng cái tay bác sĩ Tào kia nhất định có vấn đề!” Khế Liêu lành lạnh nói: “Hắn tuyệt đối không phải cái gì thần y! Thần côn thì đúng hơn.
115 Bác sĩ Tào đột nhiên mất tích.
Cảnh Diệu Phong phái người điều tra tình hình gần đây của Tiểu Lâm, phát hiện nó vẫn rất hoạt bát, nhưng kỳ quái là cha mẹ Tiểu Lâm càng ngày càng… tiều tụy.
116 Trong phòng, ngoại trừ Lâm Dĩnh là nhân loại, bộ dáng của Tiểu Lâm trong ngực Lâm Dĩnh và chồng của cô hiện tại đều có chút không bình thường. Bọn họ lúc này giống như là… nói thế nào nhỉ? ! Tiêu Bắc không biết nên hình dung như thế nào.
117 Sau khi tour diễn kết thúc, Tiêu Bắc cuối cùng đã có thể khôi phục trạng thái nghỉ ngơi, ai mà ngờ tour diễn lại mất non nửa năm. Trong nửa năm đầu, EX cũng giải quyết rất nhiều rất nhiều án kiện, sau đợt kết toán giữa năm, cả đám thùng cơm ăn bám cuối cùng cũng có thu nhập.
118 Tiêu Bắc theo yêu cầu của Cảnh Diệu Phong tiếp xúc với một nạn nhân…
Từ lần trước, linh lực của Tiêu Bắc tựa hồ lại tăng thêm một bậc, biểu hiện cụ thể chính là ngoại trừ có thể thông qua thi thế biết được chuyện đã xảy ra, đồng thời còn có thể cảm giác được tâm tình và trạng thái của người bị hại trước khi chết.
119 Bước ra khỏi thẩm mĩ viện của Mike, Khế Liêu ngửa mặt lên trời thở dài một hơi.
Lam Minh cũng thấy không khí bên ngoài trong lành hơn rất nhiều, đảo mắt, thì thấy ngoài cửa có không ít nữ sinh đang tụm tụm năm tụm ba.
120 Buổi tối, bọn Tiêu Bắc chuẩn bị đến quán bar Ma kính nọ điều tra, người được cử đi là Tiêu Bắc, Lam Minh, Khế Liêu và Hi Tắc Nhĩ.
Tiếu Hoa sợ tới đó đụng phải người quen sẽ xấu hổ nên không đi.