61 Tiêu Bắc bị Tù Điểu kiềm chế, nhận được tin tức của Lam Minh, nhưng vấn đề bây giờ là, làm sao để chế phục cái gã có cánh tay còn thô hơn cả cẳng chân của mình đây, cái này mới gọi là vấn đề á! Lẽ nào chỉ dựa vào suy nghĩ mà giải quyết con quái thú đằng sau?
Tiêu Bắc hơi do dự, đồng thời cũng có chút ngộp thở rồi, cánh tay cái thằng cha đằng sau vừa thô như khúc củi còn nặng trình trịch, đặt trên vai mình, mỏi cổ quá đi trời ơi! Tiêu Bắc cảm thấy thật phiền muộn, nhìn về phía bầu trời xa xăm kia… thôi thì đành chậm rãi nhắm hai mắt lại.
62 Sau khi tuyên truyền với quy mô lớn, những vụ án cần tới EX đã bắt đầu được sắp xếp, bất quá đa phần đều là một ít vụ nhỏ, ví dụ như nhà ma a, phong thủy không tốt, trúng tà hay đại loại thế.
63 Tiêu Bắc và Lam Minh, Bạch Lâu lái xe tới trường học, nhưng lại thấy được vài chiếc xe cảnh sát đậu trước cổng trường.
“Hình như đã xảy ra chuyện. ” Tiêu Bắc xuống xe, cùng Lam Minh Bạch Lâu tiến tới cổng trường, chỉ thấy có xe cứu thương vội vã khiêng một ông lão sáu bảy mươi tuổi đi ra.
64 Đầu bên kia truyền đến tiếng quái vật rống vừa vặn chồng lên tiếng giết chóc bên này, khiến bọn Tiêu Bắc sản sinh ra một loại cảm giác thời không chồng chéo nhau, đặc biệt Tiêu Bắc lại mang theo linh lực cường đại bên mình, có thể tùy thời nhận biết hình ảnh qua âm thanh truyền tới.
65 Từ sau vụ án của Tào Linh, Tiêu Bắc đối với các chuyện về nhân quả báo ứng sinh ra hứng thú. Cậu tra xét một lượng lớn tư liệu, còn xem vài bộ phim, đồng thời trong khi học tập Vũ Dạ tập, phát hiện rất nhiều chú ngữ, đặc biệt chú ngữ dùng để nguyền rủa, đều mang theo một loại báo ứng không thể dự đoán.
66 Biểu tình của Lam Minh lúc này như muốn ăn thịt người, Tiêu Bắc vội kéo hắn, để tránh xảy ra chuyện đổ máu.
Nam sinh nọ nhún nhún vai, nói với Tiêu Bắc, “Tôi cũng không có ý chiếm tiện nghi ai cả, bất quá là muốn nhờ giúp một lần thôi, nếu như không giúp, biết đâu sẽ có kẻ mất mạng.
67 Cô gái áo đỏ xuất hiện, khiến tất cả mọi người đều kinh ngạc.
Tiêu Bắc nhận ra đó chính là người đã xuất hiện trong hành lang nhà hát rồi mất tích, bèn hỏi, “Cô là…”
“Chờ chút.
68 Màn đêm buông xuống, Bạch Lâu bố trí rất nhiều kết giới xung quanh phòng của Tiểu Ái, đảm bảo không thứ gì có thể tới gần, ở sát vách là Khế Liêu, sát vách bên kia là Sesier, đối diện là bọn Lam Minh.
69 Cuộc tranh cãi dưới lầu rất nhanh đã kết thúc, Phong Danh Vũ và Bạch Lâu hai người cực kỳ độc miệng, đối phương hiển nhiên đấu không lại, chỉ có thể cầm camera đứng ngoài cửa chụp.
70 Lưu Tẩm ngã nhào tới, giống như bị truy sát, tất cả mọi người có chút khó hiểu.
Khế Liêu hỏi, “Ngươi làm gì vậy? Có chó đuổi theo cắn à?”
“Không phải, quỷ… quỷ!” Lưu Tẩm vừa hô vừa chỉ về phía sau, đồng thời, Khế Liêu cảm giác được “vù” một cái, có nguy hiểm tới gần.
71 Tiêu Bắc sở dĩ giật mình, cũng không phải vì đã từng gặp được chàng trai này, mà là vì… nói thế nào nhỉ, anh ta có chút đặc biệt, khiến Tiêu Bắc nghĩ… có thể là Long tộc, chủng tộc giống như Cổ Lỗ Y.
72 Khi bọn Tiêu Bắc trở lại thì dẫn theo một người, điều này khiến cho tất cả mọi người có chút ngoài ý muốn.
“Ngươi là…” Long Tước giật mình, đứng lên nhìn Đao Tù.
73 Sau khi gia đình Đao Tù gia nhập EX, mọi người thường thấy cảnh tượng thế này —— Sáng sớm, Tiểu Ái ngồi bên bàn, Cổ Lỗ Y ngồi trên bàn, hai người quây quần quanh một bàn đầy món ngon mà ăn.
74 Chiếc hộp cuối cùng được mở ra, thứ mà mọi người nhìn thấy, đều khiến tất cả thất vọng. Cũng không phải thứ gì không tưởng tượng nổi, chỉ là một… con búp bê thật bình thường.
75 “Tôi bị sự khác thường của cha làm cho ngây người, nhưng không đợi tôi phục hồi tinh thần lại… phía trời xa vang lên một tiếng sấm. ”
“Hm…”
Tiếu Hoa có chút tán thưởng mà gật đầu, “Tình tiết phong phú đủ để quay một bộ phim kinh dị.
76 Xe chạy tới biệt thự ngoại ô thành phố S.
Tiêu Bắc ngồi trên ghế phó lái, đang đọc lại thư của Thomas.
“Làm sao vậy?” Lam Minh thấy vẻ mặt cậu dường như có nghi hoặc, bèn hỏi.
77 Tiêu Bắc cũng muốn dùng linh lực dò thám thế giới nội tâm của ông lão này, nhưng không đụng vào thì phải làm sao? Nếu như ông lão là một ma vật có ma lực rất mạnh thì còn dễ làm, nhưng lúc này… ông lão thoạt nhìn rất bình thường, linh lực yếu ớt, Tiêu Bắc không thể cảm giác được.
78 Sáng sớm chủ nhật, có lẽ còn chưa đến bảy giờ…
“Lam Minh! Lam Minh!”
Lam Minh đã bị tiếng ồn đánh thức, tối hôm qua chơi mạt chược với Sesier, Phong Tiểu Vũ và Bạch Lâu tới ba giờ sáng mới đi chợp mắt.
79 “Vì bạn bè cái khỉ gì?” Tiêu Bắc đè lại cái đầu đang muốn sấn tới của Lam Minh, “Anh đừng làm bậy!”
“Làm mẫu một chút!”
“Tôi không làm!” Tiêu Bắc liều mạng đẩy đầu Lam Minh ra.
80 Khế Liêu mấy ngày nay vẫn luôn rầu rĩ không vui, Tiếu Hoa có vài lần chủ động nói chuyện với hắn, hắn cũng chỉ thẫn thờ, dường như rất uể oải.
Tiêu Bắc có chút khó hiểu, hỏi Lam Minh, “Khế Liêu cũng không phải lần đầu tiên cãi nhau với Tiếu Hoa, tại sao lần này dữ dội như vậy?”
“Bình thường.