41 Edit: Tĩnh Nguyệt
_________________________^o^___________________________________
Trong lúc Tần lão gia xướng khúc thì A Kiệt rốt cục cũng mời được người kia tới.
42 Edit: Tĩnh Nguyệt
Sau khi đuổi giết cái tên dê già vương bát đản kia không thành, trở về sơn trang, A Kiệt phải điều tức dưỡng khí để hạ hỏa, ước chừng đến nửa canh giờ sau mới khôi phục lại tinh thần, vừa đúng lúc dùng vãn thiện (bữa tối) nên y liền đi tìm Tần Chính để ăn cơm cùng với hắn, vừa mới đi đến phòng của Tần lão gia thì thấy hắn đẩy cửa đi ra.
43 Edit: Tĩnh Nguyệt
Beta: Tiểu Anh
Tô Châu, Tần Phủ, trước kia là Đào Hoa Ổ.
【 Tứ chủ tử, như thế này có được không? Ta còn. . . còn. . . đang bị cấm túc.
44 Edit: Tĩnh Nguyệt
Beta: Tiểu Anh
“Một ngàn lượng, đến tận một ngàn lượng lận a!” Vừa tiến vào cửa, ba nữ nhân liền vui mừng, hứng thú vây quanh tấm ngân phiếu kêu la, một ngàn lượng bạc, số tiền này gấp mười lần bảng giá của các nàng! “Tiểu gia, bọn thiếp chắc chắn sẽ hầu hạ ngài chu đáo!”
Tiểu Lâm lui ra phía sau hai bước, miễn cưỡng rặn ra một nụ cười, nhìn chung quanh hương các, liêm sa mềm nhẹ phất phới, hương khí vờn quanh, cuối cùng y đành nép người ngồi xuống nơi góc bàn, để giữ lấy an toàn cho chính mình.
45 Edit: Tĩnh Nguyệt
Ở bên quán trà đối diện với Trường Ngâm Các, có ba vị chủ nhân Tần Phủ bôn ba mấy ngày đường đang nghỉ chân, nhưng nằm mơ cũng không ngờ cả bọn lại được mục kích một màn truy đuổi rất ngoạn mục đến mức đau tim như thế này.
46 Edit: Tĩnh Nguyệt
Beta: Tiểu Anh
Sau khi Tiểu Bính Tử tránh ra rồi thì chỉ thấy trên cổ mỹ nhân có một khối bài tử, trên tấm bài ấy chỉ có vỏn vẹn bốn chữ, Bối phu thâu nhân.
47 *Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
(Chân Tướng Sự Việc Dần Hé Lộ Sau Màn Nước)Edit: Tĩnh Nguyệt
Beta: Tiểu Anh
“Thần, nếu không, ngươi cũng đem ta treo ở cửa thành phía Đông đi?”
Đang nửa tỉnh nửa mơ thì Sĩ Thần nghe thấy Tần lão gia nói như vậy.
48
Edit: Tĩnh Nguyệt
Beta: Tiểu Anh
Toàn thân Tần lão gia run lên tựa như hoàng diệp vừa mới rời cành, rơi xuống đất, “Lầm.