41 Lộ Viễn mắt nhìn Lý Kiêu, cảm thấy không tiện cho lắm, nhưng Lý Kiêu hoàn toàn chưa có ý muốn trở về, thoải mái đứng chờ ở một bên.
Lộ Viễn nghĩ nghĩ, vẫn là tiếp điện thoại.
42 Hôm sau Lộ Viễn ngủ thẳng đến giữa trưa, thời điểm cậu tỉnh lại Lý Kiêu đã không còn ở trong phòng.
Cậu nháy mắt mấy cái lùi vào trong chăn, tựa hồ có tâm linh tương thông, ngay lúc này Lý Kiêu đẩy cửa tiến vào.
43 Sau khi Lộ Viễn trở lại trường học, trong lòng thực không yên, nhưng lại không dám gọi điện thoại cho Lý Kiêu.
Tới buổi chiều, cậu nghĩ nghĩ liền bò lên trò chơi.
44 Loan câu không ở, Oa oa không khóc bắt đầu say mê đi hái thảo dược…
Nhiều lần hắn đều ở mấy cái bản đồ kỳ quái, Lý Kiêu hỏi hắn đang làm gì, hắn nói hắn đi hái thảo dược.
45 Tối thứ sáu, lôi đài trong lãnh địa bang hội.
Dũng mãnh thiện chiến vung thương đắc ý dào dạt nhìn nhóm bang chúng hiếu chiến của Phiêu Kị doanh đang đứng phía dưới.
46 Đến tận mười giờ đêm mới có kết quả của lần tỷ thí này, cuối cùng cũng chọn ra được hai người chiến thắng cùng Lý Kiêu đi tham gia bang hội lôi đài. Một người là Lộ Viễn, cậu đi tham gia cũng không thành vấn đề, tuy rằng bản game cũ này Thiếu Lâm không có cường thế cho lắm, nhưng Lộ Viễn cắm cờ tỷ thí nhiều năm như vậy, tốt xấu gì cũng có chút tâm đắc.
47 Lý Kiêu nhìn Lộ Viễn, ánh mắt trừng thật lớn, còn trong lòng thì không ngừng hò hét, ai vậy a!
Lộ Viễn gặp Lý Kiêu nhìn mình như vậy, liền lấy tay sờ sờ tóc, ho khan một chút, nói: “Lần trước dọa mẹ của anh, lần này thay đổi kiểu tóc một chút, có phải dễ nhìn hơn hay không?”
Lý Kiêu vỗ chân đứng lên, kích động nói: “Tốt, thật tốt quá, quả thực là tốt nhiều lắm!”
Lộ Viễn đem một đầu tóc nhuộm đen trở về, mềm mại gọn gàng rủ xuống hai bên tai, hai bông tai hình đinh cũng đã lấy xuống, cậu mặc một kiện áo sơ mi cùng quần tây, khi cậu dùng đôi mắt đen nhánh của mình nhìn người khác thì nhu hòa nhẹ nhàng, quả thực tựa như nam hài tử nhà bên vậy.
48 Không đợi Lộ Viễn đáp lời, Lý gia gia liền đến một câu: “Đây là sai trái!”
Lộ Viễn không nói gì.
Lý Kiêu muốn phản bác, lại bị Lộ Viễn ngăn lại, cậu tâm bình khí hòa nói: “Có phải là sai trái hay không con cũng không thể hoàn toàn phản bác ngài, dù sao hai nam nhân có quan hệ với nhau quả thật là trái lẽ thường, nhưng ngài có nghĩ vì cái gì mà cho dù chúng con có bị mọi người dùng ánh mắt khác thường đối đãi, cũng vẫn muốn ở bên nhau không?”
Lý gia gia không nói gì.
49 Mâu thuẫn gia đình được giải quyết trong mỹ mãn, vì thế Lộ Viễn cùng Lý Kiêu lại có thể an tâm chơi game.
Ném hai con cua ngốc Loan câu cùng Oa oa không khóc sang một bên thì những mặt khác vẫn là hài hòa.
50 Lý Kiêu nói mấy câu đã làm cho Oa oa không khóc buồn bực không chịu được.
【 mật 】Oa oa không khóc: “Tôi out đây. ”
Vừa nói xong thì đã thoát game rồi.
51 Lộ Viễn bị sợ một chút.
Ba cái ô ô ô ở phía sau là chuyện gì xảy ra? !
Lý Kiêu ước chừng cũng là cố ý, câu nói thứ hai liền khôi phục bình thường: “Ai, giờ còn phải giải thích với Diệp Trí Phong nữa.
52 Sau, Oa oa không khóc đem việc này nói lại cho Lý Kiêu nghe, Lý Kiêu cười muốn tắt thở.
Lý Kiêu lại nói cho Lộ Viễn nghe, Lộ Viễn nghe mà thực phấn khích.