81 Editor: Toujifuu
***
Ám Dạ quen tay hay làm, đối phó mấy con gà mờ nhỏ này chính là chuyện cỏn con, một bữa cơm khách chủ đều vui vẻ, mấy thiếu niên cũng thuận lợi mà từ người sùng bái của Đông Long vinh thăng thành người đi theo trung thành đến chết của Đông Long.
82 Editor: Toujifuu
***
Khí trời trong trò chơi trong nhiều âm ít, ngày mưa thập phần hiếm thấy. Hôm nay rời giường tự nhiên cũng là nắng đẹp chiếu cao.
83 Editor: Toujifuu
***
Không có gì hài lòng hơn so với thấy kinh nghiệm của mình lả tả dâng lên. Nếu không phải bận tâm mấy thanh niên không đến bốn mươi kia, chúng ta khẳng định trực tiếp đến chỗ sâu nhất của thảo nguyên đi giết đàn sư tử hơn cấp bảy mươi.
84 Editor: Toujifuu
***
Ba ngày kế tiếp, chúng ta từ thảo nguyên Liên Vân một đường giết lên núi Hắc Ngục, đẳng cấp của ta cùng Lăng Thiên rất nhanh xông qua cửa bảy mươi.
85 Editor: Toujifuu
***
“Lão đại!”
Một thân ảnh khổng lồ nhào về phía chúng ta. Ta nhảy ra hai bước qua bên cạnh, phát hiện cái bóng đen như gấu đó là một người chơi nam cao lớn cường tráng.
86 Editor: Toujifuu
***
Lại một lần nữa đứng trên đại điện cung tiễn thủ, đỉnh nhọn chọc trời kia vẫn khí thế bức người như thường.
Thủ Vệ Số Một vẫn đứng ở cửa lớn.
87 Editor: Toujifuu
***
Từ chỗ mẫu thân của Thảo nhi đạt được gợi ý mịt mờ, ta dọc theo đường đi đều đặc biệt lưu tâm. Một đường bình an mà đi đến buổi tối, già trẻ lớn bé bận rộn dựng lều.
88 Editor: Toujifuu
***
Lại là hai tiễn liên tục, một nhánh trong đó đánh ra bạo kích, một chữ số đỏ tươi dâng lên trên đầu sói. Sói kia phẫn nộ không để ý đến sự uy hiếp của lửa, muốn nhảy qua vòng công kích ta.
89 Editor: Toujifuu
***
Ngày thứ hai như thường lệ lên đường, gió êm sóng lặng, chuyện bầy sói đêm trước tập kích dường như chưa từng phát sinh qua, thảo nguyên thoạt nhìn hòa bình lại mỹ lệ.
90 Editor: Toujifuu
***
Tại một bên ánh trăng dâng lên,
Dưới trời không ánh sao buông xuống,
Có một viên bảo thạch mỹ lệ,
Mê hoặc đường nhìn của lữ nhân.
91 Editor: Toujifuu
***
Tường viện tuyết trắng biến mất không còn, hoa hồng liễu xanh nhô ra từ trong đầu tường cũng hóa thành hư vô, càng không có phòng ốc gạch thanh ngói xanh, trước mắt tất cả đều là cỏ hoang loạn thạch, trong ánh trăng băng lãnh dường như mất đi sinh khí mà nằm rạp sát đất.
92 Editor: Toujifuu
***
Sydow Berdu vì tìm kiếm bảo tàng rõ ràng đã làm không ít chuẩn bị. Khiến ta kinh hỉ chính là trong tay hắn cư nhiên có một tấm tàng bảo đồ không biết từ đâu mà có.
93 Editor: Toujifuu
***
“Vị dũng sĩ cầm đao kia, chính là tổ tiên của gia tộc Sydow ta Hagel đại nhân. Hắn cùng thủ lĩnh của gia tộc German đồng thời yêu thích nữ tử trong quan tài kia, vì thế song phương đề nghị một hồi tranh đấu.
94 Editor: Toujifuu
***
Chuyện sau đó, không ngoài việc đánh theo quy trình sẵn có. Quá trình cụ thể ta sẽ không nói tỉ mỉ, nói chung sau cùng dưới sự nỗ lực của ta, Berdu cùng nhóm kỵ sĩ, nữ quỷ biến thành cát bụi.
95 Editor: Toujifuu
***
Trở lại Đông Long Thành, liên lạc với Ám Dạ. Hắn nói với ta nhiệm vụ mấy ngày nay đều đã được bố trí, tựa hồ còn chưa có gì tiến triển.
96 Editor: Toujifuu
***
Tiến vào giao diện đăng nhập, trước mắt ta xuất hiện hai nhân vật có thể chọn. Trong đó thanh niên thanh tú mặc trường bào lụa trắng kia khiến người ta vô cùng hoài niệm.
97 Editor: Toujifuu
***
Thông thường loại hoạt động cỡ lớn này đều sẽ làm gì gì đó giống như đại điển, phần đầu lộn lộn xộn xộn một đống lớn nói chuyện thế này nghi thức kiểu kia, tất cả đều là mấy mánh lới, ta xem mà ngáp dài, may mắn hội trường chính được bố trí có chút sáng ý, mới coi như không khiến ta thất vọng cực độ.
98 Editor: Toujifuu
***
Trong lòng ta nhảy một chút. Không thể phủ nhận, nghe thấy người khác không e dè ca ngợi mình trong lòng cũng có chút đắc ý, ta cũng là một tục nhân a.
99 Editor: Toujifuu
***
Bởi vì thời gian hạn chế, hết thảy đối chiến được đồng thời triển khai, thời gian hạn định trong hai mươi phút. Trên thính phòng có thiết bị chuyển kênh, bọn họ có thể tự do chuyển hoán lôi đài, xem chiến đấu của cao thủ mà bản thân cảm thấy hứng thú.
100 Editor: Toujifuu
***
Có lẽ Đoạn Trần chưa từng thấy qua ngự thú sư nào làm ra hành động điên cuồng như ta vậy, kỳ thực khi Ám Dạ bọn họ lần đầu tiên thấy ta dùng chiêu này cũng đều lo lắng đến muốn chết, mắng ta là người điên.