121 Edit: Cẩm Quỳ
Beta: Stuki^^
Trì Hoan lắc đầu một cái, thấp giọng nói: ” Được rồi, hay là chúng ta trở về đi thôi. ”
Nhạc Lâm nhíu mày, cũng không cưỡng cầu, chỉ là nói: “Vậy Kha Kha, cô đưa tôi đến 1999 trước, sau đó lại đưa Trì tiểu thư về nhà.
122 Edit: Cẩm Quỳ
Beta: Stuki^^
Trì Hoan không muốn để ý đến hắn, không muốn nói chuyện cùng hắn, nhìn hắn đã cảm thấy tức giận rồi.
Cô đứng dậy, cũng không thèm nhìn hắn, vòng qua hắn muốn rời đi.
123 Edit: Cẩm Quỳ
Beta: Stuki^^
Cô mím môi, đem mặt nghiêng nghiêng nhìn một bên, giống như nhìn ra ngoài cửa sổ: “Hôm nay anh cùng Lương Mãn Nguyệt lái xe đi đâu?”
Người đàn ông nhướn mày, cười nhẹ: “Em tức giận vì cái này sao?”
Cô quệt miệng, bĩu môi: “Buổi sáng trong bệnh viện gặp cô ta, nếu không phải em nhắc nhở anh, anh cũng không nhìn thấy cô ta.
124 Beta: Stuki°°
Thật sự bởi vì bạn thân của em gái thích hắn, hay là bởi vì… Hắn không có nghĩ tới muốn cho cô gặp người nhà của hắn?
Thậm chí từ trước nay, hắn không có nói với cô bất kỳ chuyện gì liên quan đến người nhà của hắn, lần này nếu như không phải cô vừa vặn tại 1999 thấy hắn và Lương Mãn Nguyệt, chắc sẽ không nói với cô chuyện về em gái… Đúng không?
Trì Hoan nhìn hắn gần trong gang tấc, gương mặt tuấn mỹ ôn nhu, mỹ vị của đồ ăn từ từ trở nên nhạt như nước ốc.
125 Edit: Cẩm Quỳ.
Beta: Stuki°°
Trì Hoan cúi đầu cắn ống hút uống xoài ép mà Lý mẫu đưa tới: “… Đây chẳng phải là còn phải chờ mười năm nữa sao? Thật là thủ đoạn.
126 Edit: Cẩm Quỳ
Beta: Stuki°°
Trì Hoan từ đầu đến cuối đều cười nhạt, khi nghe câu cuối cùng chợt cứng lại.
Từ khi cô biết người đầu tư là Bạch lão, cô liền đoán được bữa tiệc tối nay là Hồng Môn yến.
127 Edit: Cẩm Quỳ.
Beta: Stuki.
Cô trực tiếp trở lại phòng ngủ, đem máy sấy tóc ném ở trên ghế sa lon, sau đó đi tới mép giường vén chăn lên và nằm xuống.
128 Edit: Cẩm Quỳ
Beta: Stuki°°
Trì Hoan thuận theo tầm mắt của hắn, cúi đầu thấy vết bỏng đã đỡ rồi nhưng sẹo còn không có mờ, có chút ngượng ngùng: “Đoạn thời gian trước không cẩn thận làm bỏng tay.
129 Edit: Cẩm Quỳ
Beta: Stuki°°
Chờ xe dừng lại trước 1999, thật ra thì Trì Hoan cũng không biết cô tới đây làm gì.
Đại khái chỉ là không có chỗ để đi.
130 Edit: Cẩm Quỳ
Beta: Stuki°°
Cuối cùng Trì Hoan vẫn đi theo Thịnh Đường lên xe.
Thịnh Đường lại đổi một chiếc xe mới cô chưa từng thấy qua…
Thời điểm cô cài giây an toàn liền lẩm bẩm một câu: “Anh đúng là thật yêu xe.
131 Edit: Cẩm Quỳ
Beta: Stuki°°
Mặc Thời Khiêm kéo cô đi vào phòng làm việc, liền thuận tay đóng cửa lại.
“Cố ý tới tìm anh, là có chuyện gì?”
Trì Hoan ngẩng đầu nhìn hắn, cô mới phát hiện người đàn ông này rất thích hợp mặc âu phục… Thật ra thì cũng không phải đặc biệt hợp, thậm chí có hai cái nút áo còn không cài.
132 Edit: Cẩm Quỳ
Beta: Stuki°°
Trợ lý Trần nhìn gương mặt tinh xảo có một tia tiếu ý, lại lộ ra 3 phần vẻ đẹp lạnh lùng, quyết tâm, dứt khoát nói thẳng: “Xin lỗi Mặc tổng, bữa trưa của ngài… Đều không phải là nấu trong phòng ăn.
133 Edit: Cẩm Quỳ
Beta: Stuki^^
Sau khi cô nói xong, không khí trong phòng làm việc liền hoàn toàn yên tĩnh lại.
Ánh mắt người đàn ông thâm trầm tỉnh táo cứ như vậy nhìn cô chăm chú, giống như là muốn in cô vào thật sâu trong linh hồn.
134 Edit: Cẩm Quỳ
Beta: Stuki**
Mặc Thời Khiêm nói: “Bạch Tụng so với ai khác càng yêu cậu hơn, cậu tại sao không lấy đi?”
Thịnh Đường cười nhạt: ” Vấn đề này của chú thật còn có ý tứ! Chú bắt đầu cùng với Trì Hoan ở chung một chỗ, là bởi vì chú mạnh mẽ cưỡng gian cô ấy, chịu trách nhiệm cưỡng bức.
135 Edit: Cẩm Quỳ
Beta: Stuki^^
Trì Hoan đầu tiên nhìn thấy bó hoa này, theo bản năng liền cho rằng là Mặc Thời Khiêm đưa…
Mặc dù hắn nhìn qua căn bản cũng không phải là người sẽ chủ động tặng hoa, nhưng là trừ Diêu tỷ cùng Du Nhiên, cơ bản không có ai biết cô ở đây.
136 Edit: Cẩm Quỳ
Beta: Stuki^^
Bây giờ mới nói đuổi Quý Vũ, coi là vì muốn thỏa hiệp với cô sao?
Loại thỏa hiệp này có ý nghĩa gì? Có thể chứng minh cô quan trọng hơn so với Quý Vũ?
Mặc Thời Khiêm nhìn cô rũ lông mi:” Em cho là anh không đuổi cô ấy, là bởi vì anh muốn giữ lại cô ấy?”
Trì Hoan vẩy vẩy môi, âm thầm cười một cái: ” Người thích anh là cô ta, nấu cơm cho anh cũng là cô ta, anh lại đuổi một người trung gian, chẳng lẽ không đúng bởi vì không đành lòng sao?”
Cô ngẩng mặt lên, nhạt nhẽo nói: “Bất quá không đành lòng cũng bình thường, dù sao cũng là như vậy nữ nhân hèn mọn lại cẩn thận từng li từng tí yêu mình, rất thường tình.
137 Edit: Cẩm Quỳ
Beta: Stuki^^
Gửi xong câu này cho Du Nhiên, Trì Hoan định trả lời lại cho Ảnh đế, mới phát hiện có cái gì đó không đúng.
Cô bối rối một lúc.
138 Edit: Cẩm Quỳ
Beta: Stuki^^
Động tác múc cháo ngừng lại một chút, khó trách cô cảm thấy hôm nay cháo giống như đặc biệt mềm, ngọt mà không ngán.
Nấu cháo cho cô, coi như là bồi tội sao?
Cô tiếp tục uống cháo, thản nhiên nói: ” Anh ta từ sáng sớm đến tối đều là gương mặt đó, sao có thể nhìn ra tâm tình tốt hay là không tốt, dì chớ phí tâm nói đỡ cho anh ta.
139 Edit: Cẩm Quỳ
Beta: Stuki^^
Trì Hoan thần sắc đầu tiên là hơi hơi cứng đờ, ngũ quan xinh xắn ngay sau đó nhẹ nhàng mỉm cười, nhưng rất lạnh nhạt. Cô giẫm lên đôi giày cao gót cao mười centimét đi lướt qua người đàn ông.
140 Edit: Cẩm Quỳ
Beta: Stuki^^
Sở Tích nhíu mày, một mực chờ người đàn ông trước mặt nói xong, thanh âm của Microphone gần như truyền khắp toàn phòng tiệc.
Thể loại: Ngôn Tình
Số chương: 195