21 Liên Vi men theo vách tường, ngồi bệt xuống, òa khóc lớn. Chuyện tình đến giờ, cô muốn sao?Trong tất cả mọi chuyện, cô cũng là người bị hại mà!Cô vĩnh viễn cũng không thể quên cái đêm đáng sợ ấy, cái đêm xỉ nhục.
22 Nghe thấy giọng anh lạnh nhạt như vậy, cô rất ngạc nhiên, cực kì ngạc nhiên. Nhưng chỉ trong tức khắc, cô liền bình tĩnh lại. Cô nghĩ, như vậy là tốt cho cả anh và cô, kết thúc mối quan hệ này.
23 ______Buổi tối - Biệt thự Aless____(Biệt thự Aless này là một biệt thự của nhà Ranniel tại Bắc Kinh nha!!)Từ giờ chiều khi đi chơi xong, Ranniel đã vào phòng sửa văn kiện.
24 Cô vừa đi được ba bước, thì vòng eo bị ai đó chiếm giữ. . . Cô ngẩng mặt lên, thì thấy gương mặt của anh phóng đại trước mắt mình, hơi sửng sốt, cảm giác cả người mình dựa vào lồng ngực ấm áp của anh, ánh mắt có chút rối loạn.
25 Sáng sớm!Những tia nắng ban mai đang nhảy nhót, rọi qua cửa kính phòng anh. . . Anh nhẹ nhàng mở mắt. . . Đầu tiên anh nhìn thấy là cô. . . Cô đang gối đầu trên cánh tay của anh, hai cánh tay của cô ôm chặt thắt lưng anh, tay anh thì để trên eo cô.
26 - Cái đó sao có thể dễ ngửi được mùi?- Cô ta có chút bất đắc dĩ cười, nhanh chân bước tới, như không để ý tới việc ngồi bên cạnh hắn, cố ý ngồi kế bên, vươn tay cầm trái Sakya trên tay Ranniel:"Sakya.
27 Từ trong phòng anh, vang lên tiếng kêu nhỏ:"Ranniel. . . . . . "Đây là thói quen của cô, mỗi lần mà cô tỉnh giấc, đều muốn hắn ở bên cạnh. Anh vội vàng bỏ miếng Sakya xuống, rảo bước tới phòng của anh.
28 Cuộc sống của cô cứ hạnh phúc như vậy trôi qua. Việc ở Lăng thị đã có cha tiếp quản, từ khi mà cô có hai đứa bé, cha nói làm tốt công việc của một người mẹ.
29 - Được, bà xã nói gì, ông xã nghe. - Với anh, những điều cô nói đều là thánh chỉ! Giọng điệu vô cùng vui sướng. Sau khi cúp điện thoại, cô liền vào phòng thay áo cưới.
30 Điện thoại bên cạnh đột nhiên đổ chuông. Trên người cô ta không ngừng sợ hãi, nhìn số lạ trên máy, cũng có thể đoán được đó là ai. Cố gắng bình tâm lại, nhấc điện thoại lên, nhưng tay không ngừng run rẩy, điện thoại xén chút nữa là rơi xuống đất.
31 - "Điều tra cho tôi khẩn cấp về bốn năm trước ngày sinh con của Hoàng Lệ"- "Vâng, chủ tử. "Anh muốn tìm hiểu rõ, rốt cuộc bốn năm trước, tiểu Kì và tiểu Phương là con ai !?****Tối****Đang ngồi xem văn kiện, điện thoại đổ chuông, anh liền nhấc máy:- "Chủ tử, đã điều tra được.
32 Trong mơ màng, cô thức giấc cũng loáng thoáng nghe được ai đó nghe điện thoại. Mê man quá lâu mà bây giờ hết kiệt sức lực, bữa tối còn chưa ăn, mệt mỏi, vô cùng mệt mỏi.
33 Ở nơi cách rất xa trung tâm Bắc Kinh phồn hoa, cô đang cố gắng để mà hít thở. Hai cánh tay đã hoàn toàn tê rần, không thể di chuyền, dù là một chút. .
34 - "Con ranh! Mày dám nói cho nó biết địa điếm sao?"- Hắn vừa nói vừa quất roi thật mạnh vào người của cô. . . - "A. . hic. . . a. . "- Cô không còn sức để kêu nữa rồi, chỉ còn biết chịu đựng, liên tiếp những phát roi vào người cô.
35 Bệnh viện Vương Lăng - một bệnh viện lớn nhất ở thủ đô Bắc Kinh, nổi tiếng về kinh nghiệm dày dặn của các bác sĩ, phương pháp chữa bệnh, công cụ phẫu thuật, tất cả đều là tiên tiến(*).
36 Sức khỏe cô rất nhanh chóng cải thiện nên chỉ năm ngày sau cô liền được Ranniel đưa về nhà. Buổi tối, sau khi đánh răng rửa mặt xong, cô liền ngồi ôm chiếc máy tính nói chuyện với Hướng Lãnh Nhi.
37 Cô kinh ngạc há to mồm: "Hai ngày nữa!?"- "Ừ, sẽ tổ chức ở Pháp. "- Anh nói với chất giọng cực kì thản nhiên, như rằng đó là lẽ đương nhiên. - "Nước Pháp?"- Cô lại một lần nữa kinh ngạc, thật không thể tin nổi.
38 Trong phòng trang điểm, người ra người vào tấp nập, không khí ồn ào mà vui vẻ, náo nhiệt. - "Phu nhân thật xinh đẹp. "- Một người phụ nữ trang điểm nhìn cô gái trong gương không khỏi cảm thán nói.
39 Khúc ca hành hôn lễ vang lên chậm rãi trên lâu đài cổ. Cô khoác tay Lăng Hồng trên lễ đường, từng bước từng bước tiến về phía bục, nơi có cha và anh đứng.
40 * Chương cuối này có kết cục giống như truyện "Vợ cũ bị câm của tổng tài bạc tình", kết thúc mình không suy nghĩ nhiều, lại ấn tượng với kết thúc của truyện này, nên đem luôn làm kết cục của truyện mình.