Chương trước: Chương 41: Sóng Gió Bắt Đầu(p2)
1. Chương 1: Định Mệnh
2. Chương 2: Gặp Lại. Kết Hôn
3. Chương 3: Hôn Lễ. Thiên Kỳ Trở Về
4. Chương 4: Trở Mặt
5. Chương 5: Đau Đớn
6. Chương 6: Chị Ấy Là Mami Của Con!
7. Chương 7: Tư Cách Làm Vợ Tôi, Cô Một Chút Cũng Không Có Phúc Phần Đó!
8. Chương 8: Người Ra Khỏi Đây Phải Là Cô
9. Chương 9: Để Coi Mèo Nào Thắng Mỉu Nào
10. Chương 10: Lâm Ngọc Lan, Cô Đừng Có Quá Đáng!
11. Chương 11: Anh Tàn Nhẫn
12. Chương 12: Kể Cả Bán Cô, Tôi Cũng Không Ngại
13. Chương 13: Dương Thế Minh, Anh Là Đồ Khốn Nạn
14. Chương 14:1: Loại Phụ Nữ Như Cô Không Xứng Được Yêu Thương
15. Chương 14:2: Loại Phụ Nữ Như Cô Không Xứng Được Yêu Thương
16. Chương 15: Ngày Tưởng Niệm
17. Chương 16: Tôi Sẽ Là Người Bóp Nát Món Đồ Chơi Đó Thành Từng Mảnh Vụn
18. Chương 17: Thảm Họa Nơi Trường Học (p1)
19. Chương 18: Thảm Họa Nơi Trường Học (p2)
20. Chương 19: Cô Ta Chết? Thật Vừa Đúng Ý Tôi!
21. Chương 20: Bệnh Tình Nguy Kịch
22. Chương 21: Cô Ấy Là Vợ Tôi!
23. Giới Thiệu Về Truyện. Vài Nét Về Hà Tiểu Ngư
24. Chương 22: Đừng Tỏ Vẻ Mình Là Người Cao Thượng
25. Chương 23: Tát Tôi? Cô Có Thể Sao? (p1)
26. Chương 23: (tiếp-p2)
27. Chương 23:(tiếp)-p3
28. Chương 23: Tiếp
29. Chương 24:1: Thiên Thiên Tôi Muốn Ly Hôn
30. Chương 24.2
31. Chương 25: Đau Đến Tận Tim Can
32. Chương 26: Oán Hận
33. Chương 27: Không Phải Con Nợ Của Anh
34. 28: Tìm Trai Bao Giúp Cô(p1)
35. 29: Tìm Trai Bao Giúp Cô(p2)
36. Chương 21: Sự Thật Dần Hé Lộ
37. Chương 30: Cố Ý Chỉnh Chết Anh(p1)
38. Chương 31: Cố Ý Chỉnh Chết Anh(p2)
39. Chương 32: Cố Ý Chỉnh Chết Anh(p3)
40. Chương 33: Cố Ý Chỉnh Chết Anh(p4)
41. Chương 35: Dương Tiểu Minh
42. Chương 36: Sự Kiện Rơi Áo Tắm(p1)
43. Chương 37: Sự Kiện Rơi Áo Tắm(p2)
44. Chương 38: Sự Kiện Rơi Áo Tắm (p3)
45. Chương 39: Thích Tôi Rồi Sao?
46. Chương 40: Sóng Gió Bắt Đầu
47. Nhảm Nhí
48. Chương 41: Sóng Gió Bắt Đầu(p2)
49. Tin Buồn :(
50. Độc Thoại Thôi
Truyện của tớ bị người thứ 2 chê rồi các cậu ạ. Cho nên khả năng là tớ sẽ không viết tiếp nữa.
Thực sự là bây giờ tớ rất mệt. Hết lo học hành rồi toàn mấy chuyện không đâu. Tớ khó chịu lắm rồi.
Ngược ít thì các cậu chê không đủ sâu sắc. Ngược nhiều các cậu lại chê lủng củng. Tớ cũng chẳng biết phải như thế nào mới có thể vừa lòng các cậu?
Xin lỗi các cậu, có thể các cậu sẽ không thích tớ làm như vậy. Nhưng thực sự áp lực đến với tớ là quá lớn. Ngày ngày phải đối mặt với đủ thứ chuyện khiến tớ đau đầu lắm rồi.
Cảm ơn các cậu trong thời gian qua đã luôn ủng hộ và sát cánh bên tớ!
*cúi đầu*
Xem tiếp: Độc Thoại Thôi