21 Ti Ti, cùng Võ ca đều ở trong phòng, ở Trường An nàng lại không có bằng hữu, chẳng lẽ là cô cô tìm đến nàng?“Là ca ca của tiểu thư. ” Tiểu Tự cười nói.
22 Màu đỏ như son phủ cả sảnh đường, những dãy lụa đỏ cũng bay bay trên nóc, một ngôi nhà được phủ mởi một màu đỏ rực, trên đèn lồng dán chữ song hỉ, vừa thấy đã biết chuyện tốt của chủ nhân Trầm gia sắp tới gần.
23 beta:Quảng HằngDân chúng trong thành mang theo tâm tình xem kịch vui, nay nhìn thấy chú rể là một người béo ục ịch như vậy, tất cả đều che môi cười trộm.
24 beta:Quảng HằngTrầm lão thái gia liếc mắt nhìn con một cái, lệ bi thương chảy xuống,“Nghiệt tử! Còn không mau buông Lâu Đậu ra!” Thật đáng buồn, thật đáng buồn mà, đứa con lớn nhất cư nhiên giống như mình, tàn khốc đối với chính đứa con gái ruột của mình như vậy, giống như năm đó mình đem nữ nhi đuổi ra khỏi phủ.
25 Phụng thiên thừa vận, Hoàng đế chiếu viết, xét Trầm gia ở Giang Ninh, nhi nữ của Trầm Đông Thanh, là truyền nhân của bàn long chức pháp, tài nghệ trân quý bất phàm, tính tình thiện lương, thông mình tài trí, tài mạo song toàn.
26 Danh hiệu Huyện quân này chỉ có những người làm thê tử của những quan có chức quan từ ngũ phẩm, mới được ban tặngMọi sự đã chuẩn bị, chỉ thiếu gió đông.
27 “Nương, có phải cha. . . . . . ” Tâm đã minh bạch, nàng lập tức đã nghĩ đến có thể là cha còn không chịu buông tha cho, cho nên nương mới muốn nàng nhanh chóng rời khỏi nơi này.
28 Sau khi trở lại Trường An, cuộc sống liên tiếp bận rộn chiếm cứ hầu hết thời gian của Trầm Lâu Đậu, ngày thành thân, từ ngàn chọn trăm chọn, trong trăm ngày có duy nhất một ngày lành là một tháng sau.
29 Bọn họ ngồi ở lầu 2, cho nên Trầm Lâu Đậu nhìn từ trên xuống, bên ngoài tửu lâu còn có không ít người đứng bên ngoài!“Đây là không có khả năng. ” Chờ sau khi nàng ăn no, Uất Trì Tú mới nói.
30 Người săn sóc dâu vui vẻ cầm hồng bao đi, cuối cùng xoay người thét to nha hoàn trong phòng đều cùng nhau rời đi. Uất Trì Tú xem các nàng rời đi phi thường nhanh, cười cười, thật sự là thấy tiền sáng mắt, cầm tiền bỏ chạy nhanh như bay.
31 “Nương, nương, làm sao bây giờ?” thanh âm áp lực từ một gian phòng truyền đến, trong thanh âm hỗn loạn tiếng khóc. “Suỵt, đừng khóc, chúng ta vụng trộm đem nó đến hậu viện tẩy thì tốt rồi.