61 “Muốn tôi sụp đổ? Chỉ bằng mấy thứ này?”Trác Minh Liệt cười lạnh,”A Quỷ, cậu đi điều tra bên kia xem có phải người trong bang đắc tội với ai?”A Quỷ có phần khó xử,“Giám đốc và ông nhà đều căn dặn không cần anh nhúng tay vào chuyện trong bang!”“Bọn họ đều muốn tôi phải sụp đổ, còn muốn tôi giả bộ như không biết?” Trác Minh Liệt thấy toàn thân A Quỷ sợ hãi.
62 Thuê bao quý khách vừa gọi hiện không liên lạc được, xin quý khách vui lòng gọi lại sau! Âm thanh lạnh như băng khiến cho Tiểu Thi cảm thấy không thể tưởng tượng nổi, cô chưa từ bỏýđịnh ấn phím gọi một lần nữa nhưng vẫn làâm thanh kia.
63 “Mộc Mộc, lên xe, chúng ta đến nhà Cầu Cầu xem thế nào?” Trong lòng Trác Minh Liệt mơ hồ bất an, anh biết bởi vì chuyện ngày đó Tiểu Thi không dễ gì tha thứ cho anh, nhưng vẫn không nhịn được gấp rút đến xem rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì?Con đường Hạnh Phúc, con đường này là khu đất của những người giàu có, nhà cửa ởđây cũng phải đến ngàn vạn cho dù là tiền thuê một tháng cũng là một con số không nhỏ, thu nhập của Tiểu Thi căn bản không đủ , nhất định là trước khi đi tên Lý Triết Vũđã chuẩn bị giúp cô, xem ra người đàn ông kia đối xử với cô không tệ lắm, không hiểu sao Trác Minh Liệt có cảm giác mất mác.
64 Rốt cục cửa phòng được mở ra, rèm cửa khắp phòng đều bị kéo thật kín, chỉ khi có cơn gió thổi bay rèm ánh sáng mới có thể chiếu đến lộ ra vài điểm. Trác Minh Liệt thấy Tiểu Thi và Cầu Cầu núp ở một góc.
65 “Thư ký Vương, cậu lập tức liên hệ với cảnh sát Vancouver xem có người nào tên là Lý Triết Vũ, năm phút sau gọi lại cho tôi. ”Không đợi Tiểu Thi ăn cái gì, Trác Minh Liệt đã bắt đầu hành động.
66 “Mẹ!” Cầu Cầu kéo tay Tiểu Thi ,”Người vừa rồi lấy của chúng ta cái gì đó!”“Con nhìn thấy sao lại không nói!” Tiểu Thi bỗng nhiên tức giận gạt tay Cầu Cầu ngồi xuống ghế dài một bên.
67 Ở trong xe Trác Minh Liệt đã nhìn thấy Tiểu Thi và Cầu Cầu đang đứng ở đường cái đối diện, cô đứng ở nơi đó bất lực như một cô bé đi lạc. Bởi vì nơi này không thể quẹo phải cho nên anh chỉ có thể để xe dừng đến ven đường đi bộ sang.
68 Cũng không biết trải qua bao lâu Tiểu Thi bị truyền thanh đánh thức, thì ra là đã đến. “Cầu Cầu chúng ta về nhà rồi!” Tiểu Thi đánh thức Cầu Cầu, trong lòng có mấy phần chua xót, không đến một tháng trước nơi này cũng là nhà của cô nhưng còn bây giờ nơi này còn như vậy không ….
69 “Chúng tôi có thể vào xem một chút được không?” Trác Minh Liệt vừa nói vừa đem một xấp tiền mặt đưa vào. Ông cụ nhìn một chút, im lặng rồi mở cửa chính ra.
70 Nhặt được tờ giấy kia lòng của Tiểu Thi cực kỳ lo lắng cô thật là hối hận khi nhìn thấy tờ giấy kia, hối hận tới Vancauver. Sớm biết như vậy chắc chắn cô sẽ không đến !“Tổng tài anh hãy mau trở lại! Đổng Sự Trưởng đang tìm anh khắp nơi!” Phụ tá gọi điện thoại tới.
71 Năm giờ sau, Tiểu Thi mang theo tâm tình mất mác, nặng nề mà trở lại Trung Quốc. “Tiểu Thi chăm sóc mình và Cầu Cầu thật tốt. Nếu Lý Triết Vũ chọn rời đi thì dù có như thế nào đi nữa cô cũng không làm nên chuyện gì! Cứ sống tốt đi!” Trác Minh Liệt thở phào một cái mặt mày tản ra nhu tình.
72 “Đứng lại!” Trác Minh Liệt sau khi dàn xếp xong chuyện của Tiểu Thi vừa tới tổng bộ liền bị người gọi lại, âm thanh như vậy anh nghĩ cũng không cần nghĩ chắc chắn là của cha anh!Trác Minh Liệt đứng lại mặt không thay đổi xoay người lạnh lùng kêu một tiếng: “Đổng Sự Trưởng!”“Trong mắt của anh còn có coi tôi là cha anh sao?” Trác phụ tức giận hỏi “Mấy ngày anh đã đi đâu? ! Anh biết việc anh phải làm bây giờ là làm gì không?”“Dĩ nhiên biết!” Trác Minh Liệt tỉnh táo đáp lại.
73 “Vương bí thư, giúp tôi kết nối với tiệm bán hoa!”“Tổng tài, tiệm bán hoa nào?”“Phía dưới đây!”Lời nói vừa cất ra thì đúng lúc bị Liên Na đi qua nghe thấy cô khinh thường cười cười đi vào phòng làm việc của Trác Minh Liệt.
74 “Cầu Cầu sao con có thể ngoan như vậy” Tiểu Thi quỳ một chân trên đất ôm lấy Cầu Cầu cố gắng khống chế nước mắt của mình. Đưa Cầu Cầu đi nhà trẻ, cô đi đến tiệm bán hoa.
75 “ Em gái!” Liên Na nhìn Tiểu Thi tò mò đi khắp nơi, rất không khách khí nắm cô lại “ Cô không cần đi loạn, cô không biết giầy của cô sẽ cạo hỏng hết thảm nơi nay sao?”Tiểu Thi có chút lúng túng chỉ có thể cởi giày ra, từ từ đi.
76 “Đứng lại!” Trác Minh Liệt chợt trầm giọng nói. Tiểu Thi chợt dừng lại, từng bước chân truyền tới đau đớn để cho cô hít vào một ngụm khí lạnh. Anh đi tới bên người cô nhìn chằm chằm vào hai chân của cô sau đó ngồi chồm hổm xuống đem giầy cô cởi ra.
77 Cả người Liên Na ngây người. Cô không nghe lầm chứ người đàn ông này sao lại có thể vì cái người giao hoa đó mà nghiêm luật trừng phạt cô như thế !“Tổng tài tôi….
78 Thẩm Tử Quân an ủi Cầu Cầu một lúc thì đã đến thời gian tan học. Tới giờ Tiểu Thi tới đón Cầu Cầu tan học rồi. “Thẩm tiểu thư, Cầu Cầu lại gây phiền toái cho cô rồi !” Tiểu Thi nhìn thấy Cầu Cầu đang ở cùng Thẩm Tử Quân cho là nó vừa làm sai điều gì đó.
79 Tiểu Thi vừa tới cửa nhà trẻ đã nhìn thấy xe của Trác Minh Liệt vì vậy cô không tiếp tục đi vào trong. Mộc Mộc dán ở cửa sổ xe nhìn thấy Tiểu Thi. “Mẹ” nó tự lẩm bẩm.
80 Trác Minh Liệt đi ra đại sảnh, chạy thẳng tới lối ra. Bởi vì hôm nay có tiệc nên người ở trong tòa nhà đặc biệt nhiều. Tiểu Thi bị người ta đụng đến ngã trái ngã phải, cô nghĩ bây giờ đi về cũng không có chuyện gấp gáp gì nên cô nhanh chong đi đến cầu thang bộ cô nghĩ nơi đó hẳn không có người đi đến nên sẽ yên tĩnh một chút.