201 “ Thi Ngữ! Không phải anh đã nói em không cần đến sao!” Trác Minh Liệt gấp gáp. “ Em không đến anh trai sẽ không tốt!” Lâm Thi Ngữ mờ mịt nhìn xung quanh, cô không biết Bạch Diệu đang đứng ở đâu, anh trai đang ở đâu.
202 Giây phút này dù có bản lĩnh lớn bằng trời cũng không thể ngăn cản viên đạn giết người kia. Trác Minh Liệt tuyệt vọng khổ sở nhắm mắt lại. “Đoàng” Một tiếng súng vang lên, Trác Minh Liệt muốn chết theo anh không thể nhẫn tâm nhìn mọi thứ!“Tiểu Thi” Giọng nói quen thuộc vô lực kêu tên của cô, Lâm Thi Ngữ run rẩy sờ một cái, gần như là oa khóc nói nên một cái tên: ” Triết Vũ, anh là Triết Vũ!”“Lý Triết Vũ?” Trác Minh Liệt mở mắt nhìn thấy Lý Triết Vũ nằm trong vũng máu thì ra vừa rồi anh ta chắn ngang người Lâm Thi Ngữ đỡ lấy viên đạn kia.
203 ″ Phá hỏng việc lớn của ta, đồ phản đồ!” Bạch Diệu hận không thể nuốt trôi “Thì ra tất cả mọi chuyện đều do hắn giở trò! Chết là đáng đời!”“Rốt cuộc ông có phải là người không, anh ta là cháu của ông!” Trác Minh Liệt giận dữ.
204 Xuyên qua cánh cửa sổ thủy tinh bà Trác khẽ mỉm cười. NHìn theo bọn họ phất phất tay, Bạch Diệu đau lòng muốn chết, ông không để ý đến ngọn lửa đang hừng hực cháy kia, đá văng cửa lớn ra rồi nhảy vào theo.
205 ″ Cậu thật sự muốn đi?” Lâm Thi An khinh thường nhìn Trác Minh Liệt”Chuyện này có được hiểu là trốn tránh không?”“Tùy anh muốn nghĩ sao thì nghĩ, không phải anh luôn muốn lấy lại đồ của Nhà họ Lâm sao? Bây giờ là cơ hội đó” Trác Minh Liệt sâu kín nói.
206 Hai tiểu bảo bối một nhóc mặc vest đen tỏ vẻ tri thức, một nhóc mắc vest trắng, đeo nơ đen dùng sức bê bộ váy cưới, lỗ lực thể hiện mình. “Mẹ, váy này thật nặng “Cầu Cầu oán trách.
207 Ba năm sau,7h30 sáng, ánh mặt trời vừa mới xuyên qua tầm mây mỏng. Trong căn biện thự bên cạnh hồ nước vang vọng lên tiếng của một người phụ nữ. “Trác Diệc Hàng, Trách Diệc Minh! Rời giường!”Một cô gái mặc áo ngủ màu hồng trên đi giày hình con thỏ lần lượt gõ hai phòng cửa phòng.
208 2. Hạnh phúc giống như một bông hoa nhỏ nở rộ. Thi Ngữ lắc đầu một cái, cười vui vẻ, mặc dù cô không biết trong ba năm nay cô ấy đã sống như thế nào nhưng nhất định bây giờ cô ấy đang hạnh phúc, trong thư cô ấy còn nhắc đến một người đàn ông hy vọng đó chính là chân mệnh thiên tử của cô ấy.
209 Ps: đấy con của anh Diễm và chị Quân đây3. Năm đó chúng ta gặp nhauLâm Thi An vừa nghe thấy Phùng Thiếu Diễm không muốn trở về thì sắc mặt khẽ biến hóa.
210 4. Thẩm Tử Quân về nước. “Thẩm Tử Quân em quyết định sẽ về nước sao?”Hàn Triệt hỏi. “Ừ”Thẩm Tử Quân có chút mờ mịt gật đầu, trở về Trung Quốc là một ước nguyện mà trước khi mất bác Phúc đặc biệt dặn dò cô.
211 5. Xa cách“Mẹ con rất muốn nói giúp mẹ nhưng con cũng không muốn nhìn em gái gặp nguy hiểm”Cầu Cầu gãi đầu một cái, cũng đứng ở bên cạnh ba. Trác Minh Liệt ôm hai đứa con trai hả hê nhìn Thi Ngữ khiêu khích phe phẩy chìa khóa xe.
212 Phùng Thiếu Diễm bí mật trở về nước “Tử Quân ! !”Thi Ngữ nghe thấy tiếng động bên ngoài biết là Tử Quân đã đến cô lập tức chạy đến ôm lấy cô ấy. Nhìn thấy Thẩm Tử Quân, Thi Ngữ không nhịn được nghĩ đến Phùng Thiếu Diễm.
213 Chương 7: Ba năm đã quaAnh Thiếu Diễm ! Chẳng lẽ anh ấy quay về? ? Thi Ngữ dõi mắt trông về phía xa chỉ thấy màn sương mờ sau núiKhi bọn họ đang nói chuyện Thẩm Tử Quân và Hàn Triệt cũng chạy “ Có chuyện gì vậy?” Thẩm Tử Quân khó hiểu nhìn Trác Minh Liệt và Lâm Thi Ngữ.
214 Chương 8: Làm thế nào có thể đối mặt với em“Ba, mẹ đến rồi!”Mộc Mộc kéo Cầu Cầu chạy như bay tới. Trác Minh Liệt kích động không thôi xoay người chạy ra cửa Thẩm Tử Quân há miệng nuốt lời muốn nói lại.
215 Chương 9: Vận mệnh trêu ngươi“Ngài cũng là khách của Trác Minh Liệt sao? Tại sao không vào bên trong?”Tử Quân kinh ngạc. “Tử Quân, em…. ”Phùng Thiếu Diễm kinh ngạc phát hiện Tử Quân lại có thể không nhận ra anh vận mệnh thật trêu ngươi.
216 Chương 10: Tìm manh mối“A chờ một chút! Chờ một chút!”Thi Ngữ vừa thấy tình hình không ôn lập tức nâng trán bình tĩnh mấy giây”Bây giờ hãy nghe em nói! Chúng ta tạm thời không nói chuyện này này nữa dạ hội sắp bắt đầu rồi, Tối nay là vũ hội hóa trang đó!”Thi Ngữ không để ý mọi người kinh ngạc mạnh mẽ lôi Tử đi.