121 Hắn tự tay lấy cái núm cao su đó xuống, miệng Thẩm Tử Quân vừa được tự do lập tức mắng to. Nhưng vì lưỡi bị đau nên nói không rõ tiếng. Phùng Thiếu Diễm giận quá hóa cười, cười không ngừng làm Thẩm Tử Quân dựng cả tóc gáy.
122 ″ Tiên sinh tôi còn nhớ trên người cô gái đó có một thẻ sinh viên không trọn vẹn có một chữ “Thi”!" Bà lại bổ sung thêm một câu, cấu nói đó làm tất cả nghi vẫn trong lòng Trác Minh Liệt đều sáng rõ, lòng anh như bị rơi vào đáy cốc.
123 Tiểu Thi nhìn hai người bạn nhỏ đều bị biến thành hề thì không khỏi giận dữ. Cái cô Hàn Ti Nhã này thật là quá đáng, ngay cả đứa nhỏ mà cũng bắt nạt!"Cầu Cầu tới đây, mẹ giúp con lau!" Lau xong dấu đỏ trên mặt Mộc Mộc, Tiểu Thi lại tiếp tục giúp Cầu Cầu lau.
124 ″ Anh không sao" Trác Minh Liệt vừa nói không có việc gì nhưng đầu lai choáng váng hoa cả mắt. "Minh Liệt!" Tiểu Thi nắm chặt tay Trác Minh Liệt, nước mắt rơi không ngừng "Tại sao anh lại bị vậy?""Anh vội muốn đến chỗ Mộc Mộc nên bị ngã một chút" Do mất máu nên giọng của Trác Minh Liệt cũng không ổn.
125 ″ Nếu như vẫn chưa tỉnh lại thì sao?" Trác Minh Liệt hỏi. Nhưng bác sĩ không trả lời lại, nói với Tiểu Thi: " Bây giờ anh chị có thể đi khử trùng, rồi vào thăm bé!"Tiểu Thi kéo Trác Minh Liệt và Cầu Cầu đi vào phòng khử trùng.
126 Một giờ sau ca cấp cứu của Trác Minh Liệt kết thúc!"Chồng cô tạm thời không có việc gì! Chỉ có chút nứt xương nhỏ thôi!" Y tá đẩy giường cuae Trác Minh Liệt ra.
127 Khi Trác Minh Liệt tỉnh dậy phát hiện người bên cạnh i là Hàn Ti Nhã thì cảm thấy không vui. "Sao cô lại ở nơi này? Tiểu Thi đâu?""Minh Liệt em mới là vị hôn thê của anh! Sao anh vẫn có thể cùng cô Tiểu Thi kia dây dưa không rõ, cái ả phụ nữ nhà quê đó một chút kiến thức cơ bản cũng, không có không sớm thì muộn cũng sẽ hại chết Mộc Mộc!" Hàn Ti Nhã vô cùng đau đớn.
128 ″Tôi không biết không biết" Y tá đầu lắc liên tục, sợ đến mức sắc mặt cũng thay đổi. "Không biết?" Trác Minh Liệt cau mày "Vậy anh mà nói!" Anh chỉ vào người vị bác sĩ vừa nói với anh.
129 Thẩm Tử Quân nơm nớp lo sợ mà bước ra ngoài, khuôn mặt nhuận đỏ ngày nào này đã biến tái nhợt. "Tại sao không ăn cơm!" Hắn hỏi. "Tôi ăn hay không liên quan gì đến anh, không phải là anh vẫn luôn hi vọng tôi chết sao?" Cô run rẩy lẫn hờ hững nói.
130 ″ Mấy nhóc bọn con, làm phiền mẹ kinh !" Tiểu Thi bất mãn oán trách "Hôn nhân của mẹ, lúc nào thì đã đến phiên các anh quan tâm? Được rồi, về sau không cho phép nói mấy lời này, chúng ta đi mua bánh bích quy!"Kể từ khi biết chuyện về Tiểu Thi, Hàn Ti Nhã vẫn luôn muốn tìm cơ hội để đến gần Tiểu Thi thử dò xét vid vây mà gần như mỗi ngày đều theo dõi Tiểu Thi.
131 “Tôi” Tiểu Thi cứng họng “Tôi không có ý đó!”“Cô biết không biết năm đó vì cứu cô mà Triết Vũ đã tốn bao nhiêu sức lực?”“Rốt cuộc các cô muốn tôi làm cái gì?”“Đương nhiên là kế hoạch A ! Bây giờ là chính là lúc cô phải báo đáp cho anh ấy, lấy kế hoạch A để đổi lấy sự tự do của anh ấy!”“Ơn cứu mạng? Đổi sự từ do? Các cô có thể nói rõ ràng mọi chuyện hơn không?”“Muốn biết rõ hì hãy giao kế hoạch A cho chúng tôi ! Cô cũng không nên chạy trốn vì cô cũng biết hành tung của cô chúng tôi nắm trong lòng bàn tay”“Tại sao lại là tôi? ?” Tiểu Thi giận dữ hỏi “ Vì cái gì mà các người ép buộc tôi?”“Bởi vì cô là một con cờ mà lại là một con cờ quyết định thắng bại!” Cô gái kia nói xong lập tức đẩy mẹ con Tiểu Thi xuống xe “Thời giờ của cô không nhiều lắm, hãy hành động đi!”Nhìn xe hơi rời đi Tiểu Thi lặng lẽ ôm lấy Cầu Cầu, bước chân chậm chạp đi đến đường cái để đón taxi.
132 “Không tiếp đón từ xa!” Phùng Thiếu Diễm đi ra “Tư Đồ Mị, cuối cùng ông ta cũng chịu thả cô ra rồi?”Người phụ nữ kia định lấy mặt nạ xuống nhưng lại bị Phùng Thiếu Diễm ngăn lại "Tiểu thư, cô không cần mỗi lần nhìn thấy tôi lại tháo cái mặt lạ đó xuống!Cô vẫn còn rất yêu hắn ta phải không? Lúc đầu khi vứt bỏ chồng con theo hắn bỏ trốn, có lẽ đến bây giờ mòi người vẫn còn nghĩ cô đã chết trong vụ tai nạn đó!"" Diễm Tu La, anh đúng là người không biết nói đùa!" Người phụ nữ không để ý đên hắn mà đi thẳng vào phòng "Đứa bé kia không phải là con tôi!" Bỗng nhiên cô lại nói!" Vô sự bất đăng tam bảo điện (câu này là thành ngữ TQ, dịch là: Không có việc gì thì không đến tòa tam bảo ) Tôi tới đây lần đây để truyền đạt về dự án của kế hoạch A, hầu hết tư liệu đã bị chúng ta nắm trong tay, tuy nhiên phần chính của kế hoạch lại tạm thời chưa lấy được!""Tôi đến đây không phải là vì kế hoạch A , tôi chỉ quan tâm đến việc hợp tác giữa Trác thị và Thẩm thị thôi!""Không phải tôi đã tới sao?" Tử Tử Tử Đồ Mị vừa nói vừa quàng cánh tay trắng nõn qua vai Phùng Thiếu Diễm!Phùng Thiếu Diễm khinh miệt , đẩy cánh tay kia ra "Tử Tử Đồ Mị tiểu thư là nữ sát thủ đắc lực nhất của Bang Bạch Hổ, tác phong hành động của cô làm sao tôi dám chê!""Vậy tôi hỏi, anh yêu tôi không được sao?" Tử Tử Tử Đồ Mị cười hỏi.
133 ″ Em muốn hỏi anh có biết chuyện gì về Thẩm Tử Quân không, tối hôm qua em mơ thấy cô ấy, cô ấy bị thương, rất đáng sợ!""Đứa ngốc của anh, đó chỉ là một giấc mơ thôi ! Thẩm Tử Quân tốt lắm, chúng ta không cần lo lắng cho cô ấy đâu ! Đúng rồi, trưa hôm nay chúng ta cùng đi đón Mộc Mộc xuất viện được không?""Thẩm Tử Quân.
134 ″ Có thật không mẹ?" Cầu Cầu vui vẻ. "Dĩ nhiên mau nói ẹ biết Mộc Mộc thích cái gì!""Mộc Mộc nói cậu ấy muốn một mô hình xe hơi " Cầu Cầu lặng lẽ nói "Lần trước cậu ấy muốn cầm Transformers đổi với mô hình xe hơi của con, nhưng con không đồng ý.
135 Trác Minh Liệt lái xe chậm lại, anh không biết hôm này người phụ nữ này đã bị kích thích gì mà cứ luôn hỏi những vấn để kì quặc này. “Mẹ đẻ của Mộc Mộc đã là chuyện quá khứ, bây giờ anh chỉ quan tâm đến mẹ kế của Mộc Mộc !” Anh tức giận trả lời.
136 ″ Được rồi, được rồi các con! Chúng ta đi tắm đi!" Trác Minh Liệt cố gắng đồi đề tài. "Nhưng không phải ba muốn ngủ sao? Sao tự dưng lại muốn tắm!" Mộc Mộc hỏi.
137 Sau bữa cơm vui vẻ tiệc sinh nhật của Mộc Mộc và Cầu Cầu cũng chính thức bắt đầu. Thắp xong nến Trác Minh Liệt gọi Cầu Cầu và Mộc Mộc cùng ước nguyện.
138 ″ Ừm " Cả thân thể của anh đã bị đắm chìm làm sao còn nghe thấy cô nói gì. Anh ra sức làm công tác mở đầu, dưới sự nỗ lực của anh, đầu Tiểu Thi đã đầy mồ hôi, ngọng nghịu nỉ non.
139 ″A…" Con cho săn dùng sức lớn kéo Tiểu Thi đi về phía trước "Em có thế không đi!" Cô cau mày. Săn thú vốn là trò chơi của đàn ông phụ nữ đi cũng không niềm vui thú gì.
140 ″ Tiểu Thi!" Trác Minh Liệt theo vết máu tìm được Tiểu Thi. "Trác Minh Liệt, anh đoán xem em vừa gặp ai? Đó là Phùng Thiếu Diễm đó, nhưng tại sao anh ta lại xuất hiện ở nơi này!" Tiểu Thi có chút kinh ngạc nói.