281 Đám người Lãnh chúa đã lui lại xa xa, trên sườn núi chỉ còn Pandora và Thẩm Dịch. Thẩm Dịch lấy ra một chai rượu xa xỉ từ tủ lạnh, rót hai ly, đưa một cái cho Pandora: “Uống, đừng khách khí.
282 “Chế độ ủy thác hợp tác?” Pandora trừng to mắt nhìn Thẩm Dịch. Có lẽ là do nguyên nhân đeo khăn che mặt, ánh mắt của nàng thoạt nhìn đặc biệt lớn, cũng đặc biệt sáng ngời.
283 Toán học là một môn học vấn kỳ diệu, nó lột bỏ hết thảy vỏ ngoài phức tạp, chỉ còn lại có bản chất trong suốt. Thẩm Dịch cũng không biết tại sao Huyết Tinh đô thị muốn bày ra tất cả năng lực bằng phương thức số liệu hóa, nhưng ít ra hắn biết rõ tác dụng lớn nhất của loại phương thức này ngay ở chỗ có thể dự đoán hậu quả sinh ra khi mình công kích.
284 Trên đồi núi, một con kiến đen tuần tra đang cảnh giác “nhìn quanh” bốn phía —— thị giác của chúng không được tốt, phần lớn ỷ lại khứu giác sưu tầm mục tiêu.
285 Vừa xông vào sào huyệt, ánh sáng bốn phía đột nhiên trở nên lờ mờ. Vốn là thế giới ồn ào náo động thoáng cái đã an tĩnh lại, bầy kiến thợ vòng ngoài cũng đình chỉ truy đuổi.
286 Nghỉ ngơi một hồi, thẳng đến hút xong một điếu thuốc, Thẩm Dịch cũng hồi phục toàn bộ khí lực, tổn thương đã khôi phục dưới tác dụng của thuật chữa bệnh đê hèn.
287 Vòng tay giun đen toát ra lớp màn sáng trắng nhàn nhạt, bùn đất gặp được màn sáng này sẽ trở nên mềm xốp, tự động lui tán. Chui trong đất bùn chẳng khác gì ngụp lặn trong đống chất lỏng đặc sệt.
288 Sắc trời dần dần tối. Sau khi trải qua một ngày giết chóc, mặt đất lần nữa khôi phục tĩnh lặng. Bên vách núi dâng lên đống lửa. Bận rộn suốt một ngày, tất cả mọi người vẫn chưa ăn cơm.
289 Sáng sớm tỉnh giấc, Lãnh chúa chứng kiến Thẩm Dịch đang đứng trên vách núi nhìn về phía vùng đồi nơi xa. Nhìn từ nơi này có thể thấy xa xa kiến đen cao thấp chằng chịt, lớn nhỏ đủ kiểu, phảng phất một con bọ giáp xác bò qua bò lại trên mặt đất —— chúng lúc này mới thực sự trông giống như kiến.
290 Kiến tướng tự dưng xuất hiện, tựa như một chiếc xe tăng biết bay hung ác vọt tới Thẩm Dịch, thế tới vừa gấp vừa nhanh. Bất ngờ không kịp đề phòng, Thẩm Dịch theo bản năng cấp tốc ngửa ra sau, áo khoác tung bay, giống như tư thế Neo né đạn đầy tiêu sái.
291 Tập kích đến từ mạo hiểm giả độ khó cao là xuất kỳ bất ý như thế, lôi đình nhanh chóng như thế. Bọn hắn tựa như u linh đột nhiên xuất hiện, sau đó bạo phát công kích.
292 “Cấp trên!” Tất cả binh sĩ đồng thời kêu to lên. Sắc mặt Thẩm Dịch âm trầm, một câu cũng không nói đã đánh tới tên lùn. Lãnh chúa sợ hãi kêu lên: “Sao bây giờ anh đã có thể trở ra rồi?”Nhưng Lãnh chúa lập tức sáng tỏ, Thẩm Dịch nhất định là sử dụng truyền tống khứ hồi.
293 Vừa nhìn thấy thuộc tính của Sói Bạc, lại nghĩ tới phương thức công kích vừa rồi của gã, Thẩm Dịch biết ngay lần này mình đã đụng phải loại đối thủ khó dây dưa nhất —— mạo hiểm giả cận chiến hệ nhanh nhẹn linh mẫn.
294 Mắt thấy ba chiếc xe nhanh chóng rời khỏi khu vực chiến đấu, trên mặt gã đàn ông thon dài hiện lên một tia sát ý hung ác dữ tợn: “Khốn kiếp, để cả lũ chạy hết, còn tổn thất Chu điên, lần này chúng ta đúng là mất hết sạch mặt mũi.
295 Tiếng súng tựa như mưa to gió lớn, khiến bốn kẻ mạo hiểm bên ngoài thành lũy đồng thời kinh hãi. Bọn hắn biết Sói Bạc chỉ sợ đang đối mặt nguy hiểm lớn nhất từ trước tới nay, thời khắc này không ngừng ném ra hết thảy kỹ năng cường lực vào thành lũy kim loại.
296 Gió hiu hiu thổi, nhấc lên hương vị huyết tinh. Mấy chục bộ thi thể nằm bên vách núi, đại bộ phận đến từ binh sĩ triệu hoán, ngổn ngang lộn xộn khắp nơi trên đất.
297 Trong một u cốc vô danh cách đồi con kiến hơn 30 km. Đại lượng hạt giống dây leo Trói Ma đã gieo xuống, triệt để vây quanh cả sơn cốc. Không được bao lâu, chúng sẽ sinh trưởng thành một mảnh rừng Trói Ma tươi tốt, trở thành lá chắn thủ hộ thiên nhiên cho vùng này.
298 Trong thông đạo sào huyệt kiến đen, đại lượng kiến lính đang vọt tới chằng chịt từ bốn phương tám hướng. Chúng vừa đông vừa hung hãn, tạo nên vô số điểm đen dày đặc chồng chất lên nhau trên màn ảnh, hình thành một mảnh hải dương màu đen khổng lồ.
299 Trên bầu trời, phi cơ trực thăng đang đuổi theo, khoảng cách càng kéo càng gần. Lãnh chúa một bên luống cuống tay chân băng bó hai mắt cho y tá, một bên kêu to: “Thẩm Dịch! Sói Âm U đuổi tới.
300 Viên đạn như lưu tinh tung bay bốn phía trong sào huyệt, từng con kiến lính bị Thẩm Dịch đánh bay. Tiện tay ném ra hộp đạn, thay đổi hộp đạn Xuyên Giáp thứ tư, Thẩm Dịch biết mình không còn quá nhiều thời gian.