801 Một đạo lam quang đáng sợ giống như gợn sóng từ trên người Diệp Bạch đột nhiên xuất hiện, hướng phía xung quanh quét ngang ra. Tất cả huyết sắc âm linh tới gần Diệp Bạch khi va chạm vào tầng lam quang kỳ dị này thì đều phảng phất như băng tuyết bị tan rã, chạm vào liền biến mất.
802 Nghe vậy, Diệp Bạch liền không khỏi cười lạnh, nói: "Gió lớn mưa to như thế, nếu là thuyền phu bình thường thì đã sớm ly khai, như thế nào lại đưa đò lúc này?"Thuyền phu nghe vậy, mỉm cười, nhưng lại nói: "Ta vì cuộc sống, vì gia đình, vì những miệng ăn già trẻ lớn bé trong nhà mà kiếm thêm một chút thì có cái gì là không được?" Diệp Bạch càng là cười lạnh, nói: "Thật sao? Nếu vậy, không biết tại sao một thuyền phu vì sinh hoạt, vì cuộc sống, ngay cả mưa to gió lớn đều muốn đưa đò lại mặc Tuyết Tàm Ti Trù, loại quần áo mà một người bình thường mấy đời cũng mua không được?"Nói xong, con mắt liền hướng về phía vạt áo thuyền phu.
803 Chu Quân kinh ngạc, bất quá khi nhìn thấy thân hình Diệp Bạch đang bay ở phía xa liền lạnh lùng cười cười, nói: "Tránh được nhất thời, trốn được cả đời sao.
804 Kỳ thật từ lúc vừa nhìn thấy Chu Quân xuất hiện ở độ khẩu, kết quả của hắn cũng đã được xách định. Diệp Bạch tự biết, dưới tình huống Huyền Khí hao hết, tinh thần mỏi mệt, toàn thân bị thương, bản thân căn bản không thể nào là đối thủ của "Thanh Sam Văn Sĩ" Chu Quân, cho nên đã sớm nghĩ ra một kế sách chu đáo.
805 Thanh niên nam tử không phải người khác, chính là người vừa đánh chết Thất Tinh Đàn "Thanh Sam Văn Sĩ" Chu Quân, sau đó thành công trốn vào Dạ Lang Đảo, Diệp Bạch.
806 Theo một tiếng khẽ gọi, Diệp Bạch cả người lại một lần nữa chui vào bên trong Kiếm Thạch, đi vào một địa phương tỏa ra ngũ sắc quang mang. Kiếm lão đã ở nơi này chờ hắn rồi.
807 Diệp Bạch sau khi rời khỏi Kiếm Thạch được một ngày thì vẫn xếp bằng ở trên Tử Ngọc bồ đoàn, không có mở mắt. Hắn một bên dùng "Bích Ngọc Trường Sinh Thụ" phía trên đỉnh đầu để trị liệu thương thế trong cơ thể mình; một bên mượn Trung cấp Nhiếp Linh Kiếm Trận để tụ lại linh khí, nhằm nhanh chóng hồi phục Huyền khí đã tiêu hao gần như cạn sạch.
808 "Đúng rồi, trên Phồn Hoa bí lục không phải có nói, nếu tiến vào là nam tử, Phồn Hoa nhất phái sẽ có trọng bảo để cảm tạ sao?"Diệp Bạch buông bảy quyển bí kíp, bỗng nhiên trong lòng vừa động, thầm nghĩ.
809 Diệp Bạch đi qua, vuốt ve long văn trên thanh kiếm này, vẻ kinh ngạc trong lòng thật sự rất khó có thể hình dung. Tứ giai kiếm khí mà người bình thường dù cả đời cũng không thấy được, cứ như vậy liền tùy tiện treo ở trên thạch bích trước mặt mình.
810 Nghĩ tới đây, Diệp Bạch đem "Vô Cấu" kiếm cũng thu vào Kiếm Thạch, xoay người rời khỏi Kiếm Thất, một lần nữa quay về Tử Ngọc thạch thất. Sau khi trở lại thạch thất, thấy Bạch Hàn Nhã vẫn như trước không có động tĩnh gì.
811 *Phản liệp sát: giết ngược lại, nói theo cách đơn giản thì từ con mồi biến thành kẻ đi săn. Trong rừng, trên một khối đất trống bị dọn dẹp có hai người đeo mặt nạ sóng vai mà đứng đang cúi đầu nhìn xuống phía dưới.
812 Nghe tên lam y Hạ vị Huyền Tông ngữ điệu mang theo vẻ nịnh nọt, gã hoàng y Trung vị Huyền Tông có chút lâng lâng. Hắn nhẹ cười, nói: "Nói đến việc này, Truy Hồn Tổ bình thường không phải rất càn rỡ sao? Một tên Hạ vị Huyền Tông nho nhỏ khi nhìn thấy chúng ta thì đều đi ngang, vẻ mặt cực kỳ vênh váo.
813 Kim quan nam tử nhìn Ngân quan trung niên nhân, lạnh lùng cười nói: "Đối phương không phải muốn săn giết môn hạ đệ tử của chúng ta sao, vậy hãy để cho hắn săn đi.
814 Diệp Bạch lộ vẻ mỉm cười: "Thượng vị Huyền Tông. . . Ta sẽ cho các ngươi biết, cái gì là thực lực chân chính!""Tất cả các ngươi đều tụ tập cùng một chỗ, vậy cũng đỡ cho ta phải tìm kiếm khắp nơi, tiết kiệm đại lượng phiền toái.
815 Chỉ trong nháy mắt, Diệp Bạch hiểu mình đã trúng bẫy của đối phương. Nhưng lúc này, muốn lui cũng đã không còn kịp rồi. Hơn nữa, hắn cũng không có ý định lui.
816 Một quyền này, mạnh đến đáng sợ. Khí kình màu hồng sắc, như một cơn sóng thủy triều cao ngàn vạn trượng, đánh về phía đối diện Diệp Bạch. Hiển nhiên, Tuyền Vô Ưu muốn dùng một chiêu này đem người thanh niên đáng sợ phía đối diện đánh thành tê phấn.
817 Đồng thời, bốn tiểu tổ may mắn còn sống sót cũng nghe được tiếng vang này. Hai gã chính phó tiểu đội trưởng Huyền Cơ Tổ, Tiêu Trường Phong, Lam Bạch Hiên khi nghe được thanh âm truyền ra liền cùng lúc chuyển hướng, chạy về phía nơi phát ra tiếng vang.
818 Diệp Bạch khí thế trên người đã đạt đến đỉnh phong. Chỉ thấy hắn hét lớn một tiếng, không chút do dự, hai tay mãnh liện đẩy về phía trước, quát: "Kiếm đi!"Ở trên đỉnh đầu hắn, tất cả kiếm khí của Vân Động Phong Lôi Kiếm Trận liền đột nhiên tỏa ra hào quang sáu màu vàng(kim), tử (tím), thanh, lam, hồng, lục!Tiếng rít chói tai từ vô số thanh kiếm như muốn xé rách màng nhĩ, khiếp sợ toàn bộ Quỷ Diện Đảo.
819 Bên trong tia lửa chói mắt, vô số mảnh vỡ kiếm khí bay ngược lại, vài tên Thất Tinh Đàn Huyền Tông không kịp trốn tránh liền nhất thời phát ra những tiếng kêu thảm thiết, hoặc chết hoặc bị thương, không ngừng ngã xuống.
820 Diệp Bạch sắc mặt hơi đổi, nhìn ra chỉ lực này rất đáng sợ. Sinh Mệnh Cấm Thuật, ý nghĩa chính là thiêu đốt sinh mạng bản thân để đổi lấy công kích cực hạn.