41 Cảnh đêm trong cung tính ra vẫn thua trong Vương phủ, dù cũng là trời đêm đó, nhưng ánh trăng lại không dịu dàng, ở trong lòng ta chúng không giống nhau.
42 Chuyện ta muốn đào hôn cũng chỉ có ba người biết —— Ta, Bích Dung và Lê Tâm. Ta tin Bích Dung, vì ta biết Bích Dung sẽ không làm trái nguyện vọng của Bích Đồng.
43 Đường đến phương Bắc đúng là rất xóc nảy, nhưng được thoải mái ngắm nhìn cảnh sắc tươi đẹp bên ngoài xe ngựa làm ta cũng thấy vui vẻ. Tuy nói cuộc sống ngao du không sánh nổi với cuộc sống trong Hoàng cung, không có cao lương mĩ vị, lại càng không có tiếng sáo tuyệt diệu, nhưng ta cũng không hối hận.
44 Đường núi gồ ghề làm xe ngựa bị xóc nảy liên tục, ta ngồi trong xe mà mấy lần suýt nôn. Ta lấy hồ lô ra, uống vài ngụm nước, rồi cố nuốt cảm giác khó chịu trong ngực xuống, chẳng qua hình như không có hiệu quả mấy.
45 Vì ta bị thương, nên đại hôn bị hoãn lại…Ta ở lại phủ Thái tử của Thẩm Hoành để dưỡng thương, Bích Dung và Lê Tâm thấy ta đều rất vui vẻ. Sau đó, Bích Dung thừa dịp Thẩm Hoành đi vắng lén nói với ta:“Công chúa, lúc ấy muội vừa mới ra cửa Nam đã bị phát hiện rồi.
46 Bên ngoài bỗng nhiên truyền đến vài tiếng bước chân, chỉ nghe thấy giọng Thẩm Hoành vang lên —— “Các ngươi không cần vào, ở bên ngoài hết đi. ”Bích Dung thay đổi sắc mặt, vội la lên: “A, Thái tử sắp vào rồi, Lê Tâm, mau trùm khăn lên.
47 Bận rộn cả ngày trời, lúc này ta đã mệt không chịu nổi…Thẩm Hoành ôm ta thật chặt, ta nhắm mắt lại rồi rất nhanh đã ngủ thiếp đi. Sau đó xảy ra chuyện gì, ta cũng không rõ lắm, chỉ là đang mơ mơ màng màng, thì hình như cảm thấy Thẩm Hoành nhẹ nhàng bước xuống giường.
48 Liên tiếp mấy ngày sau, Thẩm Hoành đều không có chạm vào ta, buổi tối cũng chỉ ôm ta đi ngủ. Ta cũng dần dần bắt đầu thói quen mỗi ngày mở mắt tỉnh dậy sẽ thấy người đầu tiên là Thẩm Hoành.
49 Ta thực sự đau nhức khắp người, vừa mới đặt mũi chân xuống đất, hai bên đùi đều đau như không phải chân của mình. Ta không khỏi cảm khái, quả thật miệt mài quá độ sẽ tổn hại đến sức khỏe mà, đêm qua cũng không biết ta với Thẩm Hoành đã tới lui bao nhiêu lần, đến khi luồng khí nóng trong cơ thể tiêu tan mới ngừng lại.
50 Sau đó, Thẩm Hoành quả thật không chạm vào ta như hắn đã nói nữa. Lúc này, ta lại có chút hoài niệm mùi vị mất hồn đó, nhưng nghĩ đến chuyện phải uống thuốc tránh thai sau khi làm chuyện đó thì đành từ bỏ.
51 Mới đầu Đan Lăng cũng không muốn đưa ta đi, nhưng dưới sự dụ dỗ đe doạ của ta, cuối cùng hắn cũng đáp ứng, hơn nữa còn nói:“Nếu sư huynh có hỏi, con phải nói giúp ta.
52 Ta khá tò mò cách Tư Mã Cẩn Du đã nói, nhưng miệng Tư Mã Cẩn Du rất kín, ta hỏi thăm bao nhiêu lần cũng không ra kết quả. Xe ngựa chạy liên tục mấy ngày liền, ngày thứ năm mới tới sơn trang Tư Mã Cẩn Du đã nói.
53 Ta mơ một giấc mộng rất dài, mơ thấy cái gì ta cũng không biết nữa, chỉ biết trong mộng mình như cưỡi ngựa xem hoa đi dạo khắp nơi, thấy rất nhiều thứ, nhưng không nhớ kỹ được thứ gì.
54 Ta chọn một vị trí trên lầu gần cửa sổ, gọi một bình Dương Hà Xuân Lục và vài đĩa điểm tâm chiêu bài. Đường phố nhộn nhịp rộn ràng ngựa xe như nước, thật là náo nhiệt.
55 Lúc Thẩm Hoành bưng thuốc vào, Lê Tâm và Bích Dung đang kể cho ta nghe chuyện của Tiêu Uyển. Cho dù các nàng luôn khẳng định ta chính là Tiêu Uyển, là Thái tử phi của họ, nhưng ta vẫn thấy các nàng vô cùng hoang đường.
56 Bọn họ đều rất kỳ quái, nhất là Thẩm Hoành và Bích Dung, sau khi ta gật đầu, Bích Dung liền hoảng sợ khiến khay trong tay cũng rớt xuống, chén trà vỡ tan rơi đầy đất.
57 Không trách được mấy ngày nay ta luôn cảm thấy buồn nôn, cũng rất thèm chua, thì ra là có thai. Ta vui mừng vô cùng, khóe miệng không tự chủ được mà nhếch lên.
58 Hai ngày sau ta tới chỗ Thẩm Hoành hỏi tình hình của Cẩn Du phu quân, có lẽ Thẩm Hoành bị ta hỏi đến bực, hoặc Cẩn Du phu quân cảm nhận được nỗi lòng ta mà nửa tháng sau, ta rốt cuộc cũng được gặp lại Cẩn Du phu quân.
59 Nửa tháng sau, cái bụng gần bốn tháng của ta cuối cùng cũng nhô lên. Ta vuốt bụng, trong lòng có cảm giác thoả mãn nói không nên lời.
60 Chuyện ngày đó nghe được, ta chưa hề nói với bất cứ ai, kể cả Cẩn Du phu quân. Theo lời hai người họ cũng đủ biết, Cẩn Du phu quân giấu kín việc này với ta, vả lại chuyện này cũng có liên quan đến Thẩm Hoành.