21 Buổi tối đó ở một quán bar có hai con người đang cãi nhau gì gì đó. Trong quán um xùm là nhạc và những đứa lẳng lơ nhảy như kiểu lươn bò trên thớt. -Mày đừng làm quá.
22 Trong một căn nhà hoang ngoại thành, Nhả Nhược đang nhịp nhàng nâng ly rượu trên tay nhìn nó với nụ cười tà mị. -Tiểu thư ả chưa tỉnh Một con nhỏ phía sau Nhả Nhược lên tiếng khi đã quan sát kĩ nó, nó vẫn nhắm lìm đôi mắt không có biểu hiện gì gọi là sẽ thức.
23 Hắn đi đến đâu đều mang vẻ mặt sát người, gặp ai cản trở hắn là hắn đánh tới tấp không cần biết điều gì. Chỉ biết rằng hắn đang rất rối khi không tìm thấy hình bóng bé nhỏ của nó.
24 Mỗi ngày là là ngày lại lặng lẻ trôi qua, tình cảm của tụi nó ngày càng lớn dần theo thời gian. Hôm nay là ngày cuối tuần nó và nhỏ đang ngồi bàn xem nên đi đâu quậy phá để cho hết một ngày, còn hắn và anh thì ngồi xem tivi không thèm màng đến hai đứa con nít như tụi nó.
25 Trời nhá nhem tối thì tụi nó cùng nhau đi xem phim. Hắn và anh đã đặt sẵn vé xem phim kinh dị nhất rạp rồi,,với ý nghĩ nhất định kế hoạch sẽ thành công mĩ mãng.
26 -Thiên Kỳ…em nhớ anh quá. Ngọc Mai chạy lại ôm cổ hắn, thúc thích. Hắn cử tưởng mình đang nằm mơ giữa ban ngày, ngay cả mơ mà Ngọc Mai cũng ám hắn thế này chắc chết sớm.
27 Bà cô sợ cái lớp luôn, quậy không chịu nổi,bỏ dép chạy lấy người không cần nghe mấy đứa trong lớp réo in ỏi hỏi này nọ về hai học sinh mới. Bà Cô đi không lâu thì Ngọc Mai đi vào, cả lớp được phen mê người.
28 ---------------------------- Hắn lại nhớ đến lúc gặp Trọng Thiên ở trường, quá khử đau lòng hiện về? Trọng Thiên thật sự là em trai hắn, hắn và Trọng Thiên chỉ hơn kém nhau một tuổi, Trọng Thiên từ nhỏ đã được mẹ đưa đi xa sinh sống nên hầu như không ai biết đến chuyện hai người là anh em trừ những người làm lâu năm trong nhà.
29 Hắn ánh mắt lạnh lùng nhìn xa xăm ngoài của sổ, với nỗi hận chính người đã sinh mình ra. Hắn biết Trọng Thiên tự nhiên xuất hiện trong trường chắc là không có gì tốt, Trọng Thiên vẫn mang nỗi hận hắn, tại hắn mà cậu mất căn bệnh hen suyển trị mãi không dứt.
30 ALoo…Aloo T/g xin vài phút nha mọi người. Để mọi người không nhầm lẫn nhân vật với nhau, thì giờ mình sẽ gọi bằng tên luôn nhá. Còn nó và hắn là nhân vật chính nên giữ nguyên.
31 -Con gặp anh hai con chưa? Bà Trọng bưng đĩa trái cây đi ra,khi thấy Trọng Thiên từ ngoài bước vào thì hỏi tới tấp. -Dạ. . chưa? sao mẹ xuống đây, mẹ không được khỏe đấy,nên nghĩ ngơi có gì kêu người làm làm cho.
32 Buổi sáng hôm ấy, trong suốt máy tiết học mà nó chẳng thấy Trọng Thiên đâu cả, nó cũng có chút gì đó lo lắng, thường ngày Trong Thiên hay nhảm nhảm bên tai nó, thành riết nó quen luôn.
33 . Nó cứ tưởng chính mình phải nhìn thấy cảnh Trọng Thiên co lại thành tí tẹo nhưng không ngờ có một bàn tay rắn chắc nắm chặt lấy Trọng Thiên và bắt đầu kéo lên.
34 Hắn nói rồi quay bước đi ra ngoài, bà Trọng ngồi dưới nền nhà lạnh lẽo đầy mùi thuốc sát trùng, những giọt nước mắt không tự chủ rơi xuống đất. Nỗi ân hận vẫn chiếm lấy người phụ nữ vô tình đánh mất hạnh phúc này.
35 Cái hôm chạm mặt ở bệnh viện Bà Trọng và Trọng thiên đã dọn về sống cùng mái nhà với hắn theo lời nó chỉ đạo, Nó đã dùng mĩ nhân kế, quyết rủ, nài nỉ lắm lắm hắn mới chịu đồng ý.
36 -------Biệt thự Ngọc Mai-------- Ngọc Mai mấy hôm nay vui không tả nỗi, được hắn mua cho căn nhà vừa rộng vừa sang, Ngọc Mai thầm cười vì có lẽ hắn vẫn yêu cô, nên mua trước căn nhà để sau này hai người có tổ ấm riêng.
37 -*Có người nói với em rằng,hạnh phúc không vĩnh viễn. Khi có được anh,em nghĩ điều đó là vô nghĩa. Cho đến tận bây giờ,em đã hiểu '' HẠNH PHÚC ĐÂU CÓ NHƯ TA MONG ĐỢI '' ( :* Nếu như một ngày nào đó em buông tay,thì anh có giữ em không?*Hay anh sẽ tự khắc buông tay em và nói câu:" chúc em hạnh phúc"-gì chứ mày gặp Gia Tuấn ư? Thả Anh mới nghe nó kể gặp Gia Tuấn hôm qua, nhỏ kích động chồm lên bàn nó, cứ như muốn nhào tới bóp cổ nó vậy.
38 Lặng nhìn em hạnh phúc bên ai không phải là anh Đành gạt đi nước mắt mong sao em được hạnh phúc Anh vẫn không thể quên được anh cứ cố chấp đi tìm Tìm lại nơi hai ta từng chung bước Lặng nhìn em hạnh phúc bên ai không phải là anh Phải tập quên cuộc sống mà ngày xưa em dành cho anh Anh sẽ cố gắng đứng dậy tìm quên hạnh phúc bên người Để ngày mai anh còn phải bước tiếpNó chạy đi với nước mắt tràn trề, cả ông trời cũng cảm động mà rơi lệ, nước mắt hòa vào nước mưa rơi xuống, có lẽ khóc trong mưa thế này sẽ không ai nhìn thấy được nó yếu đuối thế nào.
39 Kìm nén đau thương e nhường a hp Kìm nén cảm xúc e gục ngã phía sau Chuyến đi du lịch mà Gia Tuấn tổ chứa cho trường nó là mọt nơi rất êm đèm yên tĩnh, nơi đại dương chứa đầy niềm vui.
40 - Nắng tắt, mưa tan. !. E lang thang trước gió. Hạnh phúc nơi đó, có thuộc về E không ?!! Ban mai đang vội vàng mở mắt đón ngày mới với mùi hương thơm nơi hoang tàn, phải chăng cây không thể thiếu lá, mây là của trời xanh, và em là của anh.