41 Vé đi du thuyền ngắm cảnh đêm trên mặt sông luôn rất đắt tiền, đại đa số người đến thành phố G du lịch đều muốn ngồi du thuyền chạy trên sông, có thể nói cảnh đêm ở thành phố G chính là nơi đẹp nhất.
42 Lâm Hạo Hi nhìn bức ảnh trên màn hình điện thoại di động, đáy mắt bốc lên hai ngọn lửa đỏ, trong hình Tống Vũ Huy bị tên khốn Lý Nghị kia ôm lấy eo, thân thể dán sát vào thân thể trong tư thế rất thân mật, người ngoài nếu không biết còn thật sự tưởng rằng bọn họ là một cặp tình nhân!
“Xóa!” Lâm Hạo Hi lạnh lùng ra lệnh.
43 Mấy tên nam sinh hợp lực cùng nhau đẩy vai hắn đến trước mặt vai nữ chính, trong trái tim xếp từ những ngọn nến đang toả sáng, đôi nam nữ chính cuối cùng cũng đã gặp mặt nhau, tiếng hoan hô của mọi người càng dữ dội hơn.
44 Ăn cơm xong, Lâm Hạo Hi cùng cậu đi tản bộ trong trường.
Lúc sắp đi về, Lâm Hạo Hi đưa cho cậu một cái máy Ipod, bên trong có lưu mấy trăm bài hát êm dịu.
45 Ở bên trong tư duy của Tống Vũ Huy không hề có cái khái niệm đồng tính luyến ái, cậu luôn cho rằng trên thế giới này chỉ có tình yêu giữa nam nữ, thế nhưng khi nghe Ngô Diệu Hàm nói đến chuyện nam yêu thích nam, cậu tuy không bài xích, nhưng lúc này lại cảm thấy rất hiếu kỳ, nam yêu thích nam, rốt cuộc là một khái niệm như thế nào.
46 Năng lực ngủ của Tống Vũ Huy trước giờ không cần phải nghi ngờ, chỉ cần dùng chưa tới mười phút là đã nghe tiếng hô hấp đều đặn của cậu.
Lâm Hạo Hi nhớ lại cảnh tượng lúc này, trong mắt Tống Vũ Huy để lộ ra ngoài sự hoảng hốt kinh sợ, khiến hắn cảm thấy thật áy náy.
47 Tống Vũ Huy nhìn đồng hồ treo trên tường một chút, đã 12h40, chạy tới đó phải mất chừng nửa tiếng, liền tăng nhanh tốc độ ăn cơm.
Đúng 1h, Tống Vũ Huy khoác balo trên vai đi ra khỏi nhà, Lý Nghị ngồi ở trên ghế sopha xem TV, thấy Lâm Hạo Hi vừa mới rửa chén trong nhà bếp xong đi ra “Chẳng phải mày nói sau khi thi đại học xong sẽ nói rõ ràng với nó sao, sao giờ còn chưa thấy nói năng gì hết vậy?”
Lâm Hạo Hi ngồi xuống ghế sopha, rót trà ra tách nâng lên uống một ngụm “Tao cũng muốn nói rõ ràng, thế nhưng mỗi lần nhìn thấy ánh mắt sợ hãi của cậu ấy, tao lại không nỡ.
48 Lâm thôn bây giờ so sánh với ba năm về trước đã có chút khác biệt, mấy ngôi nhà quá cũ kỹ được đập đi, xây lại bằng gạch mới ngói đỏ. Con đường đất từ trên trấn đi về làng đã được nhà nước bỏ tiền ra làm lại, trải nhựa đường, mặc dù con đường vẫn còn có chút sỏi đá gồ ghề, nhưng ít nhất các loại xe hơi nhỏ đều có thể lái chạy vào.
49 Bái tế xong, Tô Vân San cùng Tống Vũ Huy ngồi ở một bên trên tảng đá lớn, nói về chuyện năm xưa “Năm đó, mẹ mười tám tuổi gả cho cha con, chưa tới hai mươi tuổi đã sinh ra con.
50 Ăn cơm xong, Tô Vân San về khách sạn, Tống Vũ Huy theo Lâm Hạo Hi về nhà trọ.
Hai người đi bộ ở trên lề đường, Lâm Hạo Hi trên người mặc âu phục, hai tay cho vào túi quần, Tống Vũ Huy đi ở bên cạnh hắn.
51 Sau khi Tống Vũ Huy đáp xuống máy bay thì lập tức gửi tin nhắn báo bình an cho Lâm Hạo Hi. Tô Vân San mang theo Tống Vũ Huy bắt taxi đi đến chỗ ở của chính mình, căn nhà ba gian hai phòng ngủ, trang hoàng rất đẹp đẽ.
52 Ngày thứ ba sau khi kết quả thi được công bố, nhóm điểm cao đầu tiên đã bắt đầu tiến hành chọn nguyện vọng. Tô Vân San không biết từ đâu kiếm ra một cuốn sách tổng hợp giới thiệu 985 trường đại học ở Trung Quốc.
53 Sáng sớm hôm sau đến trạm số 16 ở Trùng Khánh, Viên Phan Phan muốn xuống trạm này, trước khi đi có cùng Tống Vũ Huy trao đổi số QQ. Tống Vũ Huy tiếp tục ngồi xe lửa chạy đến Thành Đô, chỗ ngồi phía đối diện đổi thành một đôi tình nhân, bọn họ chụm đầu ghé tai vào nhau thì thầm nói chuyện, thỉnh thoảng lại khẽ cười khúc khích.
54 Loại cảm xúc này Tống Vũ Huy cũng không lạ lẫm gì, hồi tưởng lại lần đầu tiên vào đêm Giáng Sinh năm ngoái, còn có hơn một tháng trước trong khách sạn ở Thành cổ Lệ Giang, hai tay Tống Vũ Huy không tự chủ mà chống đỡ lên ngực Lâm Hạo Hi, tuy rằng dùng lực không lớn, nhưng Lâm Hạo Hi vẫn cảm giác được cậu muốn khước từ, liền buông cậu ra.
55 Hai tay Tống Vũ Huy nắm chặt lấy phần áo trước ngực Lâm Hạo Hi, mặt không tự chủ mà chôn vào lồng ngực hắn, từ trong cổ họng lơ đãng phát ra một chút thanh âm, nghe được ra hô hấp của cậu có chút khó khăn nặng nhọc.
56 Lúc ăn cơm, Lâm Hạo Hi hỏi Lý Nghị.
“Công ty gần đây có xảy ra vấn đề gì không?”
“Không có vấn đề gì, coi như có thì Khâu tỷ cũng có thể giải quyết được.
57 Giữa trưa ngày mai sau khi ở một quán ăn dùng cơm xong, Lâm Hạo Hi đưa cậu đến trung tâm đào tạo nghệ thuật báo danh. Lúc đó Tống Vũ Huy mới biết, khóa học Lâm Hạo Hi đăng ký cho cậu chính là chương trình học đàn violon một mình với giáo viên! Cậu còn tưởng rằng giống như đi học trên trường, có nhiều người cùng nhau nghe giảng bài và cùng nhau học chứ.
58 Chờ đến hơn 1h khuya, Lý Nghị cuối cùng cũng coi như yên lặng ngủ thiếp đi. Lâm Hạo Hi lúc đó mới đem điều hòa nhiệt độ tăng cao một chút, sau đó đắp kín mền cho anh.
59 Trình độ đàn violon của Tống Vũ Huy chỉ mới ở bậc trung, nhưng Lâm Hạo Hi lại rất thích nghe cậu đàn. Ngồi dựa vào ở đầu giường, vừa nghe vừa nhìn, cho dù mỗi ngày chỉ lặp đi lặp lại mỗi khúc nhạc đó thì hắn cũng chẳng cảm thấy chán.
60 Lâm Hạo Hi lấy điện thoại di động mở ra danh bạ, ở ngay trước mắt Tống Vũ Huy mở ra số điện thoại liên lạc với Lưu Uyển Oánh, nhấn nút xóa khỏi danh bạ.