21 . "Tiểu thư, lưu lại số điện thoại đã. " Trần Khải rất ít khi chủ động mời người khác, những người phụ nữ này, người nào mà không nghe thấy tên anh ta lập tức tự cởi trống trơn rồi đưa lên chứ.
22 . Dáng vẻ này rất không thích hợp, Trang Nhã Khinh tìm nơi để tẩy trang. Vừa rồi mới chỉ là hơi buông thả bản thân một chút, buông thả nội tâm mới điên cuồng như vậy, bây giờ cô cảm thấy có lẽ cứ như vậy đi, dù sao cũng có chút bất luân bất loạn(1) rồi.
23 . Rất nhanh, Trang Nhã Khinh đã thắng gấp nhiều lần số thẻ ban đầu. Dưới rất nhiều rất nhiều loại ánh mắt khác nhau, từ ánh mắt hâm mộ, đến ánh mắt sùng bái, còn có ánh mắt không cam lòng của mọi người, Trang Nhã Khinh ôm một đống thẻ lớn bước về phía trước thang máy.
24 . Thân phận của những con bạc ở đây cũng không thấp, tầng hai mươi hai, nghìn vạn tiền đánh bài, người nào lại không có địa vị cùng tiền tài đây? Toàn bộ lại có thể cung kính như vậy, Trang Nhã Khinh có chút nghi ngờ.
25 "Được. " Tiêu Dật Phàm giống như cố gắng nói tốt hơn một chút. Nhưng, kết quả vẫn như vậy, mỗi lần hai người lấy ra hai quân bài thì đều lớn như nhau.
26 . "Đúng, không phải có câu nói 'tiền bạc không phải là vạn năng' sao, nhưng không có tiền thì tuyệt đối không thể. " Yêu tiền cũng không phải là chuyện xấu hổ không thể cho ai biết.
27 . "Tôi sao?" Tiêu Dật Phàm đang muốn cầm tay ông nội giống như thời điểm ông nội phát tác trong quá khứ, nhưng lại bị Trang Nhã Khinh cản lại. "Đúng, chính là anh, ra ngoài.
28 . Hỏng rồi, điện thoại hết pin, thảo nào không thấy ai gọi điện cho cô. Bây giờ chắc đám người Tiểu sư huynh vội muốn chết rồi. Cô ra ngoài lâu như vậy, điện thoại lại không gọi được, với trình độ quan tâm của các sư huynh với cô, sợ là muốn lật trời rồi.
29 . "Em thấy nếu anh còn tiếp tục tham ăn không chịu rèn luyện như vậy, cơ bụng sáu múi sao, rất nhanh sẽ biến thành một múi thôi. " Thật ra dáng người của Hạ Tĩnh Thiên rất tốt, không chỉ mình Hạ Tĩnh Thiên, mà các vị sư huynh đều như vậy.
30 . Chỉ nhìn thoáng qua màn hình, Phá Trần lại quay đầu lại nhìn Trang Nhã Khinh. "Làm sao vậy? Là ai thế?" Hạ Tĩnh Thiên cũng cảm thấy không bình thường, hỏi lại.
31 . "Hay là như vậy có được không, nếu cô thật sự không thích những bộ khác, cửa hàng chúng tôi vẫn còn một chiếc váy chưa bày bán, cô có muốn nhìn một chút không? Tôi dám khẳng định, chiếc váy kia tuyệt đối sẽ không kém chiếc này, cô thấy có được không?" Chiếc váy kia anh ta muốn đặt để tặng quà sinh nhật cho bạn gái.
32 . "Vâng ạ, ông nội Tiêu. Cơ thể người còn chỗ nào không thoải mái không ạ?" "Ngoại trừ những chỗ bị thối rữa vẫn còn chút đau ra thì đã tốt hơn nhiều rồi, tinh thần cũng sảng khoái, trước kia chưa từng có thời gian thoải mái như vậy.
33 . "Tay nghề nấu nướng rất tốt đó. . . Bây giờ thật đúng làm phụ nữ biết nấu ăn giống hệt như động vật quý hiếm, khó gặp được một người. Gặp đàn ông biết nấu ăn, một tấm biển rơi xuống, đập chết ba, bốn người biết nấu ăn.
34 . "Tôi có. " Chàng trai vừa chuẩn bị ra tay cứu giúp lập tức nói, lấy một chai nước từ trong túi xách ra. Có nước mớm thuốc sẽ dễ dàng hơn. Trang Nhã Khinh giữ cho ông cụ một mạng, không cho ông cụ cứ chết đi như vậy.
35 . "Phẫu thuật rất thành công, đã không còn gì đáng ngại, chỉ cần ở lại bệnh viện dưỡng thương là được rồi. " Có thể cứu sống, mỗi lần phẫu thuật thành công, cảm giác khi nhìn thấy người nhà bệnh nhân vì vui mừng mà khóc thật sự rất tốt.
36 "À. . . Là lão tử không dạy bảo tốt thằng em này. " Vốn cho rằng lão đại này sẽ phát hỏa, hoặc là dùng giọng lớn của anh ta mắng to, hoặc là trực tiếp dùng quả đấm, nhưng điều khiến mọi người trợn tròn mắt chính là lão đại này lại có phản ứng như thế này.
37 . Nhưng, không ai nổ súng về phía Mặc Sâm, mà tất cả đều đồng loạt quay súng về phía ngược lại, chĩa thẳng về phía Marc và hai thuộc hạ đang đỡ anh ta.
38 . Quả nhiên không ngoài sự đoán của Trang Nhã Khinh, địa điểm mà A Khắc lựa chọn chính là núi Minh Á. Mặc dù Trang Nhã Khinh không biết núi Minh Á là nơi như thế nào, có gì nguy hiểm, nhưng nghe khẩu khí của Lương Hy Tây Trang Nhã Khinh lập tức biết địa điểm kia nhất định không đơn giản.
39 . "Anh Uy, em muốn biết rõ ràng anh lái xe nhanh hơn A Khắc, tại sao cam tâm tình nguyện làm chuyện như vậy chứ?" Người được gọi là anh Uy nhẹ nhàng lái xe theo sát xe của Trang Nhã Khinh, không cảm thấy còn đường này khó đi một chút nào.
40 . Trang Nhã Khinh đã đến thành phố này nhiều ngày nhưng hôm nay là ngày duy nhất không ngủ nướng, dưới ánh mắt kinh ngạc của mọi người, Trang Nhã Khinh đã rửa mặt thay quần áo xong xuôi, ăn một chút bánh mì rồi chuẩn bị ra khỏi nhà.