61 "Muốn tôi gia nhập Thanh Thánh Huy? Anh không cảm thấy trò đùa này chơi quá lớn rồi sao?" Lục Mặc Hiên ngồi trên ghế mây, chân trái gác lên đầu gối đùi phải, ngón trỏ tay phải nhẹ nhàng gõ trên mặt bàn làm bằng gỗ lim.
62 Sáng sớm hôm sau, một cô gái thò đầu ra cửa sổ, liếc mắt nhìn xung quanh dưới lầu, dưới lầu có vài người đàn ông cao to đi qua đi lại tuần tra chung quanh, Thanh Thánh Huy canh phòng thật đúng là nghiêm ngặt, An Nhược vươn tay phải ra ngoài cửa sổ phất tay với người đàn ông đang đi tuần ở dưới lầu, sau đó lớn tiếng nói, "Này, cảm phiền mang nước nóng lên đây, rồi chuẩn bị bữa sáng, tôi muốn uống sữa đậu nành nguyên chất có xát, không thêm đường, với lại lấy thêm mấy cái bánh bao nữa!"Bốn phía trống không, tiếng la của An Nhược theo gió trôi đi lưu lại dư âm.
63 "Chó săn, khàn giọng thấu tận xương, liên tiếp cho tới chết, An Nhược cô có muốn đi xem loài chó săn này không?" Cây nạng trong tay Dương Bách Tỉnh xê dịch một cái, hai mắt nhìn thẳng An Nhược.
64 "Lục Mặc Hiên, anh có biết An Nhược là ai hay không! An Hạ Lệ là cha của An Nhược! Phản bội Đảng, phản bội quân đội cùng trùm buôn thuốc phiện một chỗ!" Là tiếng của Trì Lăng Hạo, dù ở khoảng cách khá xa nhưng lời ấy lại nghe rất rõ, trong lòng An Nhược trầm xuống, An Hạ Lệ là tên ba mình.
65 Lục Mặc Hiên làm việc luôn nhanh như chớp, tìm kiếm vợ suốt năm năm rốt cuộc cũng tìm được, Lục Mặc Hiên lập tức đoạt lấy đứa nhỏ giao cho thuộc hạ mang tới nhà họ Lục, sau đó bất chấp tất cả khiêng An Nhược lên người đi đến bãi đậu xe sau đó nhét An Nhược vào trong xe.