21 Bụp… Chưởng lực đã tới, người nàng bay xa về phía sau. Nhưng Huyên Huyên lại không hề thấy đau, lại thấy một thân thể to lớn đè lên người của mình. Ngạc nhiên mở mắt ra thì thấy đó chính là Thiên Vũ, hắn lấy lưng che cho nàng, hay tay vẫn ôm hờ lấy thân thể nàng, vì chưởng lực quá mạnh nên cả hai cùng bị bay đi.
22 Thiên Vũ chậm rãi đi theo con đường mòn lên núi, tới cửa đình viện thì giọng nói quen thuộc cụt ngủn kia lại cất lên:
-Vào đi.
Thiên Vũ đi vào đình viện thì đã thấy Tử Mạnh đợi hắn ở trong sân từ lúc nào.
23 Thời gian thấm thoát trôi qua. Đã một năm kể từ cái ngày hắn dung hợp pháp bảo đó. Lúc này trong căn nhà nhỏ của Thiên Vũ.
-Hà bá mẫu, con mời người ăn điểm tâm sáng.
24 Trên nóc của một ngôi nhà cao nhất trong xóm nhỏ. Có hai thân ảnh nhỏ nhắn ngồi nhìn mặt trời đang nấp dần sau dãy núi.
-Thiên Vũ, ta sẽ đi cùng ngươi tới bí cảnh của học viện.
25 -Thiên Vũ, ngươi phải cẩn thận a. Mạng sống mới là quan trọng nhất. Chúng ta đợi ngươi trở về.
-Vâng, đệ cảm ơn đại sư huynh, cảm ơn mọi người. Ta nhất định sẽ trở về, có khi còn cầm theo được cả truyền thừa của vị Viện Trưởng và 8 vị tháp chủ ấy chứ.
26 Một đao kia, tất nhiên là của thanh niên Đao Thần sơn trang kia rồi.
- Đa tạ ân nhân cứu giúp, Đoàn Dự ta sẽ ghi nhớ ân tình này. Nếu ngươi có việc gì cần giúp đỡ, hãy tới Đoàn gia tại Đao Thần sơn trang tìm ta.
27 Con quái vật nuốt cả hai thân ảnh vào trong bụng của mình, bên trong là một màu tối đen như mực, mùi tanh hôi xộc lên mũi cực kì khó chịu.
-Thiên Vũ, Thiên Vũ, ngươi ở đâu?
Ngay lúc này có một quả cầu ánh sáng nho nhỏ bay lên đỉnh đầu, gặp một vật cản gì đó thì dừng lại.
28 -Chạy mau.
Thiên Vũ hét lên, cầm lấy cổ tay Vũ Na kéo mạnh. Cô bé Vũ Na này dường như không hề có thân pháp gì, hay bất kì phương pháp chạy trốn đặc thù nào.
29 -Bao nhiêu năm trôi qua, vị tháp chủ kia chắc chả để mắt tới mấy cái đỉnh cỏn con này đâu.
Nghĩ vậy, Thiên Vũ càng càng thêm yên tâm kiểm kê thu hoạch ngang nhiên giữa đại sảnh rộng lớn.
30 Huyên Huyên ngạc nhiên, ngẩng cao đầu, đôi mắt đang tìm tòi nơi phát ra giọng nói tang thương kia.
-Đó là vị tháp chủ đầu tiên của Đan Tháp trong học viện.
31 Thiên Vũ chậm rãi đi ngược trở lại với phương hướng ngọn núi kia. Hắn đã phát hiện ra điều bất thường. Tuy biết là bị theo dõi, nhưng hắn không hề cảm nhận được khí tức của kẻ theo dõi.
32 Thú triều dần dần ập tới. Xác kiến tại cửa hang đã chất thành ngọn núi nhỏ che lấp của hang. Những con kiến bên ngoài cũng tạm thời đình chỉ tấn công.
33 Ba người cùng đón đỡ đàn kiến đỏ tại cửa hang, hiện tại xác kiến đã chất thêm được một ngọn núi nhỏ nữa rồi. Ngay lúc này, một con báo đốm vô cùng to lớn nhảy thẳng lên đầu ba người rồi vồ xuống.
34 Thiên Vũ hiện tại đang lê bước trong một khu rừng rậm rạp. Đôi chân nặng nề bước đi từng bước chân rời rạc.
Hắn bị đả kích vô cùng lớn bới cái chết của Tử Hòa và Tử Tùng.
35 Một mồi lửa hiện lên. Tất cả những cái xác được thiêu đốt thành tro bụi. Thiên Vũ hắn đã lấy nhẫn trữ vật của họ thì cũng nên báo đáp ân tình một chút…
Một mình vác quả trứng to kia đi ra khỏi hang, Thiên Vũ tìm một nơi bí ẩn và giấu quả trứng kia đi.
36 Uỳnh uỳnh uỳnh… Những cơn lốc lửa tàn phá bừa bãi trong pháp trận. Hàn Tư thì đang chật vật đón đỡ, vòng bảo hộ của hắn đã mất đi tác dụng từ lâu. Hàn Tư đang đứng tấn vận công ngạnh kháng sát trận này của Thiên Vũ, quần áo hắn dường như đã bị lửa ăn mòn gần hết, bộ dạng thảm thương vô cùng.
37 Hai người cùng tỏa Thần Lực ra đấu với nhau, khoảng không gian giữa hai người Nam Cung Thành và Thiên Vũ liền xuất hiện vô số các hiệu ứng nguyên tố lóe lên rồi vụt tắt vô cùng đa dạng.
38 Lần trước ta có giới thiệu qua về tu luyện theo hướng Luyện Thần.
Hôm nay ta sẽ nói một chút về Pháp bảo, đan dược và tu luyện.
***
Đầu tiên là về pháp bảo và pháp bảo bản mệnh:
-Pháp bảo thì về công dụng chia làm ba loại chính, tấn công, phòng thủ và phụ trợ.
39 Trong một khoảng không gian nhỏ hẹp không một chút ánh sáng. Có một tia sáng nhỏ nhoi lóe lên giữa màn đêm, dưới tia sáng đó hai thân ảnh bị gắn chặt với nhau cùng rất nhiều xác chết xung quanh.
40 -Ai… Ui…Ui. . . Ai ui… Nương tay, nương tay tỉ tỉ. Ta biết sai rồi mà. Tỉ tỉ, van xin người thả ta ra đi.
Nghĩ tới cảnh nóng kia, Thiên Vũ lại thấy rùng mình bèn bồi thêm một câu cẩu huyết:
-Ta xin thề là ta chưa hề thấy gì cả.
Thể loại: Trọng Sinh, Huyền Huyễn, Dị Giới, Võng Du
Số chương: 50