21 Sáng hôm sau - Cạch- Cánh cửa trắng dần mở ra, một người đàn ông mặc chiếc áo blouse trắng bước vào. Mai đưa ánh mắt vô vọng nhìn bác sĩ, bờ môi nhỏ khẽ mấp máy - Bác sĩ,.
22 bạn Jen đã ghi xong, đáp ứng yêu cầu của các bạn -w- và Min thấy có vài bạn hình như không thích Min nhỉ ? Min không bắt mấy bạn phải thích nhưng mong rằng mấy bạn vẫn tôn trọng Min******Nó chỉnh lại chiếc tai nghe trắng, mắt lướt nhanh qua từng con chữ trong cuốn sách dày cộp"1.
23 - Em. . . đang ở đâu ? Anh nhớ em nhiều lắm Min à !- Ken à đừng uống nữa, anh uống nhiều lắm rồi ! - Min à, anh nhớ em, anh không yêu Mai, anh chỉ yêu em thôi Min à đừng đi !- Anh.
24 - Min à. . . - Không ! Gum năn nỉ nó mỏi cả miệng vẫn không lôi đi shopping được. Vò mái tóc đã được nhuộm phong cách với phần đuôi hồng phấn, Gum cắn môi.
25 - Thiếu gia, mời anh ở ngoài cho. . - Nhưng. . . - Ken à, mày nên bình tĩnh lại mau, nếu không cho họ vào, Min sẽ nguy hiểm đấy! Ken lo sợ nhìn Quân, hắn sợ nó sẽ không qua khỏi.
26 - BộpQuả táo đỏ bị cắn một miếng rớt xuống đất. -------------------Bên ngoài căn phòng bệnh, hai người con trai cùng một tâm trạng, cùng một nỗi lo đứng chờ đợi, bất giác Ken đưa tay lên đầu, nhắm mắt lại, và cất tiếng - Mày.
27 Nó mở mắt, chớp chớp nhìn bóng tối xung quanh. Đây là đâu? Nó thấy hắn, thấy Quân, thấy Gum, Bun và ba mẹ của nó cũng như của hắn. Cúi đầu nhìn mình trong chiếc váy trắng tinh, hắn trong bộ lễ phục trắng đang cười dịu dàng nhìn nó trước mắt.