Vịt Nhỏ Xấu Xí, Em Đừng Hòng Thoát Khỏi Ta Chương 79.2: Quay Về Mỹ
Chương trước: Chương 79.1
Một đêm một ngày chim đắm trong tình ái, toàn thân rã rời không nhấc nỗi người ra khỏi giường lớn. Kelly mở mắt nhìn thấy bóng lưng người đàn ông đang mặc lại chiếc ao sơ mi, cô xoay ngiêng người một chút đưa mắt nhìn chằm chằm vào phía sau anh lên tiếng.
- Anh đi đâu vậy?
Anh quay mặt lại nhìn cô, sau đó nhặt bộ váy dưới sàn đặt lên giường bên cạnh cô khẽ nói:” Mặc vào đi, tôi đưa em đi ăn.”
Nhắc tới việc ăn uống cô mới sực nhớ rằng cả ngày hôm qua cho đến giờ cô chưa ăn gì, vì lo lắng cho Tiểu Hân mà chẳng buồn ăn uống, đến khi sức khỏe Tiểu Hân ổn định lại cô liền đi tìm anh, cô không thể phủ nhận rằng khi cầm kết quả ADN kia trên tay cô đã rất vui mừng chỉ muốn chạy đến ôm chầm lấy anh.
- Đúng rồi, Tiểu Hân. - Kelly chợt nhớ đến Tiểu Hân, lúc đầu chỉ muốn nhơ Henry trông coi giúp một lúc để đi tìm anh… không ngờ cô lại đi đến tận bây giờ.
Cô nhanh chóng thay bộ váy trên người, gương mặt cũng trở thành một Kelly xấu xí cùng Hàn Thế Bảo bước ra khỏi khách sạn thì hàng loạt phóng viên vây kín anh hỏi về việc anh không có mặt tại buổi lễ sáng lại đi cùng một cô gái khác từ bên trong khách sạn ra ngoài. Kelly thật sự không nghĩ rằng mọi việc sẽ phức tạp như vậy, việc này nếu không giải quyết ổn thỏa thì thanh danh của Hàn gia vì chuyện này mà bị hạ thấp… lần đó không phải chỉ là vì Win giúp đỡ cô bị nhà báo chụp được tạo dựng lên một câu chuyện nhảm nhí… sau đó dư luận đã nổi sóng như thế nào.
Hàn Thế Bảo và Kelly bị nhà báo bao quanh, độ ngũ bảo vệ của khách sạn không thể ngăn nỗi bọn họ. Anh ôm cô vào trong lòng, Kelly không muốn bị mọi người chụp ảnh liền né mặt vào lòng anh… đây không phải là chuyện đáng hãnh diện, chính là cướp chủ rễ ngay ngày đám cưới.
- Hàn tổng, đây có phải vì tình nhân mới của anh. Vì cô ấy mà anh đã hủy bỏ hôn lễ.
- Hàn tổng, anh có suy nghĩ thế nào khi người khác gọi mình là kẻ trăng hoa?
Không có một câu trả lời nào được phát ra từ miệng anh, từ phía xa hàng loạt chiếc xe hơi màu đen dừng lại. Tú Anh và Tuấn Anh cùng một số người bước xuống mà giải vây cho Hàn Thế Bảo… không biết bọn nhà báo lấy đâu ra thông tin Hàn Thế Bảo đang ở khách sạn này mà từ sau khi tuyên bó hủy bỏ hôn lễ đã chạy đến đây mà canh gác. Khi nhân viên khách sạn báo về thì Tuấn Anh và Tú Anh tức tốc cùng người cùng người của Hàn gia đến Ciz để bảo vệ an toàn cho Hàn Thế Bảo vả cả Kelly khỏi vòng vây của các phóng viên.
Anh che chắn cho cô cùng nhau bước lên xe, chiếc xe hơi màu đen đóng kín cửa lái vụt đi với bao nhiêu ánh mắt đang hướng về nó. Bên trong xe Kelly mới cảm thấy bớt lo lắng, cô nhìn sang gương mặt không có chút biến sắc nào của anh, anh ta không lo lắng điều gì ư.
- Thế Bảo, anh không lo lắng sao?
- Lo lắng về điều gì?
- Nếu bọn họ viết bài bôi xấu thanh danh của anh… giống như lần đó Win vấp phải, không phải sẽ rất khó giải quyết sao.
- Từ khi nào em lại biết lo lắng cho tôi… - Hàn Thế Bảo nhàn nhạt đáp. - Em đã quyết định ra đi, vậy nên mọi việc sẽ giải quyết ổn thỏa… nhưng Kelly, một khi em rời đi thì đừng bao giờ quay lại nữa.
Kelly gật đầu… nếu như còn duyên còn nợ, dù anh có đẩy cô đi cô cũng quyết bám theo, nhưng trước mắt cô phải đi tìm sự thật.
- Chúng ta tới bệnh viện đi, tôi muốn gặp Tiểu Hân… Thế Bảo, anh hãy chăm sóc tốt cho con của chúng ta… - Kelly khẽ nói, đây là lần đầu tiên cô nói với anh rằng Tiểu Hân là con “ cùa chúng ta”.
Hàn Thế Bảo lại không đế ý nhiều về điều đó, trong đầu anh hiện tại chính là suy nghĩ giữa việc để cô đi hay giữ cô ở lại. Con người đã muốn ra đi như vậy, anh có làm bao nhiêu cách cũng không thể giữ nổi chân cô, càng giữ cô càng muốn bỏ trốn… thôi thì cứ để cô chọn cái cuộc sống mà cô mong ước. Anh im lặng đưa chiếc xe nhanh chóng đến bệnh viện nhi, nơi mà Tiểu Hân đang điều trị.
- Henry, cảm ơn anh đã giúp tôi chăm sóc Tiểu Hân. - Kelly bước vào bên trong phòng bệnh của Tiểu Hân liền gặp Henry đang đi về phía họ.
- Kel… bọn người bên ngoài là sao vậy? - Henry tỏ ra khá tức giận.
Kelly nhìn qua phía Hàn Thế Bảo ái ngại, còn anh chỉ hướng mắt về phía Tiểu Hân đang nằm trên giường bệnh mà tiến về phía cô bé… Anh đưa tay vuốt đôi má phúng phính nhưng không còn hồng hào như mỗi ngày, càng nhìn Tiểu Hân anh càng không thể chịu nỗi suy nghĩ Kelly có thể từ bỏ đứa trẻ đáng yêu này để chạy theo người đàn ông khác.
Henry không quan tâm đến Hàn Thế Bảo, anh nhìn Kelly vội vàng nói:” Kelly, sếp tổng vừa gọi điện cho tôi hôm qua, nói rằng chúng ta không cần thuyết phục người đàn ông kia nữa… đã có một công ty liên hệ hợp tác với E.L rồi, hiện tại chỉ cần chúng ta đến đó kí kết hợp đồng.”
- Là công ty nào? - Kelly khẽ ngạc nhiên, là công ty nào có sức hút khiến E.L vừa nghe đến đã đồng ý không cần xác nhận.
Henry ái ngại nhìn về phía Hàn Thế Bảo khẽ nói nhỏ:” Chính là The Win của anh ta.”
Cô đưa mắt nhìn về phía anh, anh vẫn không có một chút biểu cảm nào khi nghe Henry trình bày lại với Kelly. Cô đi về phía anh mà hỏi:” Vì sao lại là The Win.”
- Đừng hiểu nhầm, tôi chỉ muốn em nhanh chóng cút về Mỹ. - Hàn Thế Bảo nói. - Không còn dùng bất cứ lí do nào ở lại nơi này.
Cô lặng người đôi chút, anh ta là muốn cô biến khỏi mắt anh ta một cách nhanh nhất ư. Đó chẳng phải là điều cô mong muốn sao? Kelly đi về phía Henry mà nói:” Henry, chúng ta sẽ đến The Win vào sáng mai… anh đặt hai vế trong buổi chiều mai đi, chúng ta về Mỹ.”
- Hai vé ư? - Henry nhìn về phía Tiểu Hân.. - Tôi có thể về một mình mà, cô không ở lại với Tiểu Hân sao?
- Không, tôi sẽ đi một mình.. Tiểu Hân tốt hơn nên ở lại cùng cha của con bé. - Kelly quay đầu bước ra ngoài. Henry tuy có đôi chút thắc mắc nhưng cũng rảo chân bước theo cô,anh nhìn trên gương mặt Kelly không có một chút cảm xúc nào hệt như cô rất kiên cường bỏ lại Tiểu Hân cho cha…
Khi cả hai lên xe Kelly không nói ra bất cứ lời nào, chỉ hơi cúi mặt xuống quay đầu về phía cửa sổ mà ngắm nhìn đường phố. Nơi này không thuộc về cô ư, Thế Bảo cũng không thuộc về cô ư… anh không hề ngăn cản cô đi, còn giúp cho cô đi nhanh một chút. Nhớ lại những lần trước anh dùng bao nhiêu thủ đoạn để giữ lại cô bên cạnh, lần này là anh thật sự muốn buông cô rồi ư.
Hôm sau Kelly và Henry đến The Win để kí kết hợp đồng hợp tác giữa hai công ty hàng đầu về lĩnh vực thời trang. Người đứng ra tiếp đón bọn họ là Tú Anh, Hàn Thế Bảo cố tình không muốn gặp lại Kelly.
- Hợp tác vui vẻ. - Tú Anh bắt tay Kelly xấu xí, anh nhoẻn miệng cười. - Kelly, gương mặt này của cô mà đi làm trong một công ty thời trang… tôi cảm thấy có chút khâm phục.
- Thư kí Hà, anh không cần phải châm chọc về nhan sắc của tôi… tôi làm việc bằng năng lực, không cần dùng sắc đẹp vẫn có thể hoàn thành tốt nhiệm vụ đó thôi
- Tôi lại cảm thấy Kelly có nét đẹp riêng của cô ấy, chẳng phải Hàn tổng của The Win đã nhìn ra nét đẹp bí ẩn của Kelly rồi sao?
- Ồ! - Tú Anh bật cười. - Cô Kelly đây… tất nhiên là có vẻ đẹp tiềm ẩn… ẩn đến nỗi tôi không thể nhìn ra.
Kelly biết miệng lưỡi của người đàn ông này là khó có thể nói lại anh ta thì chỉ cười trừ, dù sao lần này cũng mang về cho E.L hợp đồng lớn không uổng công Jenny tin tưởng giới thiệu cô vào E.L…
Hai người rời khỏi The Win với hợp đồng dã được kí kết… cô bước ra khỏi cao ốc này không quên nhìn lên tầng 10… một nơi cao như vậy, liệu anh có nhìn thấy cô đang hy vọng được nhìn thấy anh một lần trước khi quay về Mỹ.
- Kelly, chúng ta đến sân bay thôi. - Henry khẽ gọi.
- Ừm… - Kelly bước lên xe…
Taị văn phòng tổng giám đốc, Hàn Thế Bảo đứng trên tầng 10 nhìn qua tấm kiếng cường lực xuống mặt đất, nhìn thấy bóng của Kelly bước ra khỏi The Win sau đó tiến về chiếc xe hơi mà mà vụt đi.. đôi mắt anh trùng xuống, trong lòng cam giác thật khó chịu.
- Hàn tổng, cô ấy đi rồi. - Tuấn Anh bước vào bên trong mà nói.
- Ừ! - Anh nhàn nhạt đáp.
- Chuyến bay lúc 2h. - Tuấn Anh lại nói.
- Cậu nói với tôi điêu ấy làm gì. - Hàn Thế Bảo đưa mắt nhìn Tuấn Anh.
- Chỉ là tiện thể nói ra… - Tuấn Anh nói xong liền lảng đi. - À, Lục tiểu thư vẫn đang ở Hàn gia đợi anh quay về.
- Cô ta muốn đợi cứ để cô ta đợi đi. - Hàn Thế Bảo nhắm mắt lại tựa lưng ra chiếc ghế dựa. - Rồi cũng sẽ tự động rút lui thôi.
- Vâng. - Tuấn Anh khẽ đáp. - Hàn tổng, lần trước anh bảo tôi điều tra về Kelly… tôi đã có thông tin một năm qua của cô ấy. Cô ấy không sống cùng Hoàng Thiên Ân và sống cùng một cô gái khác là bạn học đại học của mình, cô bạn học này chính là người đã giới thiệu Kelly vào trong thời trang E.L. Còn về Hoàng Thiên Ân, anh ta hình như cũng tìm kiếm Kelly nhưng cô đang bỏ sang tiểu bang khác… nước Mỹ rộng lớn, anh ta mò kim đáy bể.
Hàn Thế Bảo nghe xong liền mở mắt ra, nhìn Tuấn Anh mà nói:” Cô ta không phải bỏ đi cùng Hoàng Thiên Ân sao, lại bỏ trốn khỏi hắn ta.”
- Đúng vậy, cô ấy bỏ đi cùng hắn nhưng khi sang Mỹ lại không sống cùng hắn ta… Cô ấy thay đổi hình dạng nên Hoàng Thiên Ân không thể ngờ tới… anh ta truy lùng cô bằng hình ảnh thậ. - Tuấn Anh nói. - Cũng giống chúng ta… không thể ngờ Kelly lại thông minh như vậy.
- Cậu nói chuyến bay lúc mấy giờ. - Hàn Thế Bảo bật đứng dậy.
- Là 2h. - Tuấn Anh đáp.
Đồng hồ đã là 1h45p… Hàn Thế Bảo cầm trên tay chiếc áo vest nhanh chóng lao ra khỏi văn phòng tổng giám đốc… Tuấn Anh lo lắng theo sau, anh không muốn Hàn Thế Bảo vì mất bình tĩnh đuổi theo KElly mà xảy ra tai nạn như lần trước.
- Hàn tổng, để tôi lái. -Tuấn Anh ngăn anh lên vị trí lái xe.
Hàn Thế Bảo hiểu suy nghĩ của Tuấn Anh, cũng không còn nhiều thời gian mà nhường vị trí tài xế kia cho Tuấn Anh… chiếc xe rời khỏi The Win tiến thẳng về sân bay…
Cô ta rõ ràng không sống cùng Hoàng Thiên Ân, nhưng không hề một lời giải thích với anh, trong lòng cô ta là đang suy nghĩ điều gì… đang muốn làm việc ngu ngốc gì nữa.
Điện thoại của Thế Bảo vang lên, anh nhấc máy.
- Hàn tổng, tôi là nhân viên của khách sạn Ciz. Hôm qua ngài có đến khách sạn của chúng tôi, khi dọn dẹp phòng chúng tôi phát hiện ngài có để quên đồ, chúng tôi thông báo để ngài không phải lo lắng về việc đánh mất đồ vật khi ở khách sạn chúng tôi.
- Là đồ vật gì. - Hàn Thế Bảo hỏi
- À, là một tờ giấy… là kết quả xét nghiệm ADN.
- Kết quả xét nghiệm ADN sao…
- Đúng vậy, nếu nó quan trọng Ciz sẽ gửi đến nhá riêng cho ngài.
- Không cần, sẽ có thư kí của tôi đến nhận lại ngay lập tức. - Hàn Thế Bảo nói, xét nghiệm ADN sao, là của Kelly ư.
Hàn Thế Bảo gọi cho Tú Anh đến nhận phiếu kết quả kia…sau đó lái xe đến sân bay gặp Hàn Thế Bảo.
- Chia ra tìm Kelly. - Hàn Thế Bảo nói.
Trên tay anh cầm phiếu kết quả xét nghiệm minh chứng anh và cô không có quan hệ ruột thịt… nếu như cô đả biết hai người không hề có ràng buộc như vậy, tại sao còn chọn quyết định bỏ đi.
Tiếng phi cơ bay cao vút trên trời xanh đầy nắng… Hàn Thế Bảo tức giận vò nát tờ giấy trên tay tức giận, phía sau là Tuấn Anh và Tú Anh cũng hướng mắt nhìn về chiếc máy bay đang vút bay đi.
- Đặt vé cho tôi sang Mỹ. - Hàn Thế Bảo nói.
- Hàn tổng…- Tuấn Anh khẽ nói nhưng Tú Anh ngăn lại.
- Vâng… đã lâu rồi không sang Mỹ… hay chúng ta cùng nhau du lịch một chuyến. - Tú Anh liền nói, không thể ngăn cản được Hàn Thế Bảo… mặc dù biết rằng Hàn phu nhân sẽ ra tay khi Hàn Thế Bảo bước chân sang Mỹ…
Xem tiếp: Chương 80