81 Rút tay về, Angela hỏi Cố Khê: “Anh bắt thử mạch mình thấy sao?”
Cố Khê lại sờ thử cổ tay, qua một lát, cậu có chút thất vọng nói: “Tôi tự kiểm tra thấy không có.
82 Angela và Rex phải về Mỹ, bốn cậu bé sau khi biết tin đều buồn bực không sao vui nổi. Người lớn hai bên đều rất vui mừng vì chúng hòa hợp; vì an ủi bọn trẻ đang khổ sở, Cố Khê quyết định trung thu năm nay sẽ làm một bữa đại tiệc cực kỳ phong phú.
83 Trước kia trong nhà nghèo, cái gì Cố Khê cũng đều phải làm, sau này gặp được Triển Tô Nam và Kiều Thiện Bắc lại xảy ra chuyện như vậy, cậu lại phải tận hết sức làm mọi thứ, có thể ít tiêu tiền liền ít tiêu tiền.
84 “Đi Mỹ?”
“Đến chỗ chú Rex?”
Bất ngờ nghe ba Triển và ba Kiều muốn cho bọn nó đi Mỹ, Dương Dương và Nhạc Nhạc ngây ngẩn cả người. Triển Tô Nam và Kiều Thiệu Bắc đem đứa nhỏ ôm vào trong lòng, nói: “Kỳ thật cũng giống đi du học, chẳng qua các con không đến trường, mà đến chỗ chú Rex để cùng với Tom và Thomas tiến hành huấn luyện đặc biệt.
85 “Tô Nam? Uh, đã tới siêu thị, vừa vào không lâu. ”
“Các anh sắp tới?”
“Được, em ở siêu thị chờ các anh. Em ở lầu hai – khu chuyên về rau củ.
86 Nói tạm biệt với Angela, Cố Khê tắt video đi, như thường lệ mỗi ngày lại bắt mạch cho chính mình. Sau vài phút, cậu thở dài, vẫn là không có.
87 Trong phòng ngủ, Cố Khê mới vừa tắm xong, nửa thân trên để trần, nằm úp sấp ở trên giường để Kiều Thiệu Bắc massage phần eo cho cậu, còn Triển Tô Nam thì ngồi xếp bằng ở bên người cậu ấn ngón tay cùng cánh tay cho cậu.
88 Khi Triển Tô Nam và Kiều Thiệu Bắc tới đón Cố Khê, Cố Khê cũng không nói cho bọn họ biết Triển Tô Phàm đã tới. Dương Dương và Nhạc Nhạc không thoải mái trong lòng, cũng không dám ở trước mặt ba ba biểu lộ ra cái gì, làm bộ chơi game trên máy.
89 Có rất nhiều xe bị lật ngược, toàn bộ giao thông nháy mắt lâm vào tê liệt, chung quanh đều là máu. Có rất nhiều người qua đường – sau khi khiếp sợ qua đi cũng giống Dương Dương và Nhạc Nhạc chạy tới hiện trường tai nạn xe cộ, cố gắng nắm chặt thời gian để cứu người.
90 Cố Khê ở nhà, nóng ruột chờ điện thoại của Triển Tô Nam và Kiều Thiệu Bắc, bà Từ và ông Từ đã biết cha của Triển Tô Nam xảy ra tai nạn xe cộ nghiêm trọng, cũng ở một bên lo lắng không thôi.
91 Trong bệnh viện, vợ chồng Kiều Tác Hành và bà Triển đi về trước; Triển Tô Nam, Kiều Thiệu Bắc và Triển Tô Phàm ở lại bệnh viện chăm sóc ông Triển.
92 Kiều Tác Hành vừa nhận điện thoại của Triển Khôn liền kêu lên trong điện thoại: “A Khôn a, cậu thiếu chút nữa hù chết tôi, khi tôi nhận được điện thoại của Hải Trung nói cậu đã xảy tai nạn xe cộ thì tôi thiếu chút nữa đã tắt thở.
93 Hơn 7g 30 sáng, Kiều Tác Hành đến bệnh viện, Triển Khôn cũng đã dậy. Vừa thấy Kiều Tác Hành, Triển Khôn liền bảo Triển Tô Nam đi làm thủ tục xuất viện.
94 Phim X-quang rất nhanh đã chụp xong, nhưng phải chờ một lát mới có kết quả. Mấy người ngồi ở bên ngoài phòng chụp X-Quang chờ lấy cuộn phim.
95 Triển Tô Nam và Kiều Thiệu Bắc bước vào thang máy, Kiều Thiệu Bắc đột nhiên nói một câu: “Hôm qua Dương Dương và Nhạc Nhạc ở hiện trường cứu người, mà chú Triển cũng là được người cứu…”
Thân thể Triển Tô Nam chấn đông mạnh một cái, nhìn về phía Kiều Thiệu Bắc, trong mắt đối phương cũng có ý giống y vậy.
96 La Kiệt cũng gọi cho Triển Tô Nam một cuộc, nói cho y biết tim của ông Triển đã không còn nghiêm trọng, có thể về nhà tu dưỡng. Nghe La Kiệt nói xong, Triển Tô Nam cũng yên tâm hơn.
97 Triển Khôn và Kiều Tác Hành mang kính lão, chồm người tới trước laptop, sau khi thấy hình chụp xong không còn muốn dời mắt đi nữa. Triển Tô Phàm đứng ở phía sau hai ông cụ cũng nhìn chằm chằm vào màn hình laptop.
98 “Ba Triển, ba Kiều, con tự ăn, ba không cần đút đâu. ”
“Tay phải của con bị thương, để ba sẽ đút cho. ”
“Con còn có tay trái mà, ba, con tự ăn.
99 “Chú Ngụy, cô Nghê. ”
“Dương Dương, cánh tay khỏe chưa?”
“Dạ, tốt hơn nhiều rồi. ”
“Bác trai bác gái, buổi sáng tốt lành. ”
“Uh, buổi sáng tốt lành.
100 Ra một thân mồ hôi, Cố Khê tỉnh dậy. Trong phòng thực ẩm ướt, máy phun hơi nước có chức năng hẹn giờ nên không biết đã tắt máy từ khi nào.