41 Ý nghĩ của ông vừa đỏ như máu vừa đen kịt. Ông cảm thấy như mình đang ở trong một khoảng hư vô thường hằng nào đó, vây quanh là một bức màn không gian đen ngòm mịn như nhung, hai bàn tay ông tìm hoài tìm mài cái đường chỉ nối để may ra qua đó thoát thân nhưng chẳng bao giờ tìm được.
42 Dường như mọi ngọn đèn đều sáng ở nhà Graciela và lần này McCaleb không ngồi lần khân trong xe nữa. Ông biết chẳng còn thời gian đâu để nghiền ngẫm chọn cách này hay cách nọ.
43 Sau một đêm ngủ chập chờn cứ mơ đi mơ lại thấy mình bị kéo lê qua vùng nước sâu hút đen ngòm, McCaleb thức dậy lúc bình minh. Ông tắm táp rồi làm cho mình một bữa điểm tâm thịnh soạn - trứng ốp lết phi hành và tra tiêu xanh, xúc xích bỏ lò vi ba, hơn nửa lít nước cam.
44 Phải mất hai ngày McCaleb mới tìm được bức tranh mà Daniel Crimmins dưới lốt James Noone đã vẽ trong buổi thôi miên. Ông khởi hành ở Rosarita Beach, đi dần về phía Nam.
45 McCaleb vừa lái xe dọc những con đường rải sỏi trên triền đá phía trên làng Playa Grande vừa săm soi từng căn nhà cố định, mỗi căn nhà lưu động mà mình đi qua, tìm dấu hiệu không thể nhầm lẫn của mạng điện thoại hay đĩa vi ba gắn trên mái.
46 Đáy tàu là một không gian chật hẹp bí rì sặc sụa mùi hơi xăng đến váng cả đầu. McCaleb quấn một cái áo phông cũ quanh mặt trông như tên cướp nhưng hơi xăng vẫn xộc vào đầy phổi ông.
47 Chiếc Biển Theo Ta rẽ những đợt sóng dồi, tiến về phía Nam bằng tốc độ giăng câu nhấp, trực chỉ đảo Catalina. Trên đài chỉ huy, McCaleb đứng nắm chặt bánh lái.