21 Chấn Hưng mở toang cửa lớp Hạ Di,gương mặt anh lạnh như đá. Mấy học sinh nữ thì hú hét cả lên“Ôi…mơ hay thật vậy”“Anh ơi,nhìn ở đây nè”Tiếng chụp hình vang lên lách cách,Chấn Hưng đảo mắt một vòng xung quanh lớp học thì thấy Hạ Di đang gục đầu dưới bàn,Xuyến Chi mặt buồn rầu vuốt vuốt lưng Hạ Di.
22 Nước mắt Hạ Di tuôn lã chã khi thấy những vết thương trên mặt của Hạo Nhiên,Chấn Hưng đang đích thân kiểm tra lại những vết băng và chỉnh lại sợi dây chuyền nước biển,Xuyến Chi đứng ngơ ngác,nắm chặt tay áo dính máu.
23 Chấn Hưng chỉ im lặng,anh không xoay người lại mà hướng mắt nhìn lên trời-Vậy cô muốn như thế nào đây? -Anh nói như thế là ý gì chứ,không phải bên anh là người đã chủ động đề ra cuộc hôn nhân này sao?-Hạ Di nói như hét lên-À…Vậy hãy sống cùng tôi đi,cô đừng nghĩ quá phức tạp cũng đừng nghĩ gì khác.
24 Và cuối cùng cái ngày lễ cưới cũng xảy ra,Hạ Di trông thật tuyệt vời như một nữ thần trong bộ váy cưới,cô run run cầm bó hoa trong tay-Trời ơi,cậu thật….
25 Hạ Di ngồi trên máy bay mà chẳng thể nào ngồi yên được,cô cứ hết nhìn ra cửa sổ lúc thì lại cười tự kỉ một mình làm Chấn Hưng bực mình-Bộ cô lần đầu đi máy bay hả?-Đúng rồi đó,woa,nhìn mây như kẹo bông gòn ấy,thích ghê-Hạ Di đội chiếc mũ phớt mùa hè tinh nghịch nhìn ra cửa sổ-Con nhỏ nhà quê-Chấn Hưng ngã đầu ra phía sauChị tiếp viên kéo một chiếc xe đến trước mặt Chấn Hưng,cô vuốt vuốt mái tóc mình lại,cố gắng làm duyên trước Chấn Hưng,cô đưa ra hai phần ăn cho anh và cho Hạ Di-Cả hai muốn uống gì ạ?-Cho tôi một chai vang-Chấn Hưng nói-Em cũng uống vangHạ Di nói làm cho Chấn Hưng ngạc nhiên-Ai cho cô uống?-Nhưng tôi muốn uống-Hạ Di cương quyết-Tùy cô đóHạ Di hớp thử một ngụm rượu vang thì cô thấy rất thích thú nên cứ uống hoài mà không biết mình đã uống bao nhiêu ly,Chấn Hưng vẫn ăn phần ăn của mình mà không thèm nhìn Hạ Di.
26 Hạ Di vừa bước xuống xe đã chạy ngay vào phòng của Lão bà bà,thấy Hạ Di bà ngạc nhiên-Sao lại về sớm thế?-Anh Chấn Hưng có việc nên phải về sớm ạ,ảnh bảo xong việc cỡ 1 2 tuần sau sẽ đưa đi bù ạ,dù sao cũng đang là hè mà bà-Hạ Di nói-Thật là…mà…lại đây ta nói nhỏ nàyLão bà bà vẫy vẫy tay,Hạ Di chạy nhanh tới bên cạnh bà-Chuyện gì ạ?-Hạ Di lén lút hỏi-À…thì nhìn cháu khỏe mạnh vầy,thằng Chấn Hưng chắc cũng…đây ta đã bảo bà quản gia đi bốc thuốc bổ cho hai đứa rồi…chắc sẽ có em bé sớm thôi-Cái gì ạ….
27 Hạ Di vươn vai thức dậy,bên cạnh Chấn Hưng vẫn ngủ như chết,cô mỉm cười lấy mấy ngón tay mình lướt nhẹ lên má anh rồi bước tới bức tường bằng kính nhẹ nhàng vỗ tay hai cái,bức rèm cửa màu trắng khẽ kéo qua,ánh nắng chiếu vào khung cửa sổ làm sáng bừng căn phòng,Hạ Di ngồi trên mép giường nhìn Chấn Hưng trở mình,anh nheo mắt nhìn Hạ Di mỉm cười-Còn sớm mà-Chấn Hưng vẫn nói giọng ngái ngủ-Sáng rồi,dậy điHạ Di vỗ vỗ vào lưng Chấn Hưng,anh gối đầu mình lên đùi của Hạ Di-5 phút nữa thôi,anh mệt lắmChấn Hưng nói giọng như một con mèo con trông rất đáng yêu,nếu ai mà thấy cảnh này thì chắc sẽ ngã ngửa hộc máu mà chết vì bất ngờ mất,Chấn Hưng không còn cái vẻ lạnh lùng mà lại có vẻ dịu dàng và ấm áp đến bất ngờ.
28 Khi loài người vẫn ngủ yên trong thế giới yên bình của chính mình,thì có một loài sinh vật với hình dáng hệt như con người,chúng sinh sống,đi lại,làm việc hoạt động như một con người thật sự nhưng bản chất lại là những con thú khát máu tồn tại bằng cách ăn những gì tinh túy nhất trong cuộc sống,thường là máu của sinh vật sống như con người hay động vật.
29 Lúc ấy,cô bật cửa chạy vào trong thư phòng của ông mình. Thấy Hạ Di ông mừng rỡ ôm chặt lấy đứa cháu mình-Hạ Di,cháu không sao chứ…cháu có bị thương không-Bàn tay của ông Lưu dính đầy máu tươi-Con không sao,bố mẹ con đâu,bố mẹ đâu???Hạ Di nhìn dáo dác xung quanh căn phòng,ánh mắt của ông Lưu bỗng tối sầm lại khi nhắc đến bố mẹ Hạ Di.
30 Những ngày hè oi ả cũng đã qua,mùa thu lại báo hiệu cho ngày tựu trường. Thế là Hạ Di cũng đã đến năm cuối của năm học phổ thông,cô xách chiếc cặp xách của mình tung tăng trong sân trường,Hạo Nhiên đi đằng sau cũng mỉm cười nhè nhẹ,thật là êm dịu trong những ngày đầu thu như thế này.
31 Nhờ vào sự kèm cập và mấy cú cốc đầu trời giáng của Chấn Hưng thì môn tiếng anh của Hạ Di cũng đỡ lên rất nhiều,điểm số cũng được nâng cao trong mấy ngày đầu của lớp 12.
32 Chấn Hưng quay về nhà với tình trạng bất ổn,cơ thể anh đau như xé,mắt mờ đi,chất độc đã phát tán mạnh trong cơ thể và nó bắt đầu tàn phá từng nội tạng của anh.
33 Buổi học hôm nay có cả tiết học bơi,mọi người đều tập trung ở hồ bơi của trường. Hạ Di đi học trễ nên cô vẫn đang thay đồ để ra học.
34 Hạ Di nằm dài trên bàn học,trong đầu cô vẫn hiện lên hình ảnh Xuyến Chi lúc ấy,cô thở dài sườn sượt,trong đầu mở ra biết bao nhiêu là suy nghĩ.
35 -Hôm nay anh không về à?-Hạ Di thở dài qua điện thoại-Sao nghe giọng em buồn thế,mọi hôm đều tươi cười mà-Chấn Hưng cầm ly cà phê trong tay-À…hôm nay ở trường có chuyện-Chuyện gì?-Thôi…em sẽ tự tìm hiểu chuyện này,anh nhớ đừng uống nhiều cà phê nha,em ngủ trước đây-Ừm,em ngủ ngonHạ Di nhảy phọt lên giường ôm con gấu“Phải làm sao giờ?”------------------------------------------------------“Mùi gì thơm quá”Hạ Di khẽ mở mắt ra,xung quanh cô là một đồng cỏ bao la,với hàng nghìn…không phải là hàng triệu loài hoa mới đúng chứ,hương hoa đồng cỏ nội thoang thoảng khiến Hạ Di nhắm mắt lại,cô giang tay ra hứng từng mảng gió thơm ngát.
36 -Này,tìm quán nào ăn đi,chắc em mệt rồi-Ừm cũng đượcCả hai cùng nhau đi bộ ra khỏi công viên,vì công viên này rất xa khu phố nên chẳng có một quán ăn nào gần đó mở cả,họ rẽ ra một hướng nhỏ dẫn vào một con đường nhưng đi mãi chẳng thấy gì ngoài những ngôi nhà nằm cách nhau,những cánh đồng đen mù mịt-Chết rồi,hình như lạc đường rồi-Hạ Di nhìn xung quanh-Ừm,thôi quay lại điChấn Hưng và Hạ Di vừa quay ra thì thấy một bọn người mặc áo đen,bọn chúng có đến vài chục người,đều trùm nón kín mặt,Chấn Hưng ngửi được mùi ma cà rồng cấp trung bình đầy sát khí phát ra từ bọn chúng,ngón tay anh mọc dài ra,mắt cũng đổi màu đỏ rực-Hà…mùi thối thật-Chấn Hưng giơ ngón tay lên che mũi lại-Thằng kiêu ngạo,mày nghĩ một mình mày có thể chống lại hết bọn tao sao,dù mày có là dòng thuần đi nữa thì cũng chẳng thể có ba đầu sáu tay đâu-Ồ.
37 Chấn Hưng nhìn Serena với ánh mắt nghi ngờ,Hạ Di bên cạnh thì mở tròn mắt ngạc nhiên tột độ khi nghe Serena nói câu “chồng tương lai”.
38 Do vẫn còn quá sớm,Hạ Di ghé vào một cửa hàng tiện lợi gần trường học để ăn sáng. Cô chọn một hộp mì ly rồi ra trước tiệm ngồi ăn,tối hôm qua Hạ đã phải suy nghĩ rất nhiều và từ lúc ấy cô đã tự cười bản thân mình,cô cho rằng mình đã trèo quá cao và bây giờ lúc té xuống thì mới thấy đau tới nhường nào,ông của cô chắc cũng phải đau khổ lắm mới làm điều như vậy,cô có phần cảm thông với ông mình hơn nhưng lúc nghĩ tới những câu chữ phát ra từ chiếc máy thu âm cô khựng lại,sự ngỡ ngàng vẫn còn phảng phất rồi những giọt nước mắt bắt đầu rơi lã chã,Hạ Di lấy tay quệt đi“Mày đã nói hôm nay là ngày mới mà Hạ Di,không được khóc nữaHạ Di bước lững thững tới trường,giờ này học sinh đã đông đủ hơn,người ra vào cũng tấp nập,bọn họ nói cười rôm rả cho đến khi Hạ Di bước tới thì im bặt,sau đó là những tiếng xì xào bàn tán,kẻ chỉ trỏ,người cười khinh bỉ,Hạ Di cũng đoán ra được phần nào câu chuyện nên cứ cúi đầu bước nhanh qua.
39 “Nhốt nó trong đó cho nó uống sữa qua ngày đi”-Học sinh A“Đúng rồi!Cho nó biết thân biết phận”-Học sinh BMấy tiếng nói cười đùa càng lúc càng cách xa hơn,Hạ Di lê người dựa vào mấy cái thùng gần đó,bộ đồng phục ướt nhẹp và những vết thương hở đau âm ĩ,Hạ Di cười thầm trên nỗi đau của mình“Cạch”-Chiếc cửa nhà kho mở ra,Hạ Di nhìn ra như một lời cầu cứu,Xuyến Chi xách chiếc giỏ chạy nhanh tới ôm chầm Hạ Di mà khóc nức nở-Tớ xin lỗi vì đã đứng yên nhìn cậu như vầy,xin lỗi cậu nhiều lắm,cô ta đã đe dọa tớ,không cho tớ chơi với cậu…nhưng tớ sẽ không nghe lời cô ta nữa…Hạ Di à!Hạ Di đoán ra được phần nào những thứ mà Xuyến Chi đã trải qua nên cô cười khì,tay vỗ vỗ vào lưng Xuyến Chi-Tớ biết mà…vậy chúng ta lại làm bạn như xưa nhé?-Ưm….
40 “Cốc cốc”-Hạ Di đang ngồi học trong phòng thì ngạc nhiên,giờ này chị Từ đã về nhà rồi còn ai có thể lui tới căn phòng này. Hạ Di bước ra mở cửa thì chết lặng vì Chấn Hưng đã đứng đó,gương mặt anh lạnh tanh,Hạ Di nghe được mùi rượu nồng nặc từ anh,Hạ Di đóng cửa lại nhưng Chấn Hưng nhanh chóng gằng cánh cửa lại khiến nó đập mạnh vào tường,Hạ Di lùi ra đằng sau-Anh làm gì vậy hả?-Nếu em không muốn ở bên cạnh tôi thì tôi sẽ dùng vũ lực để bắt em làm như thế…sao em lại phải cứng đầu như thếMỗi lần Chấn Hưng bước tới thì Hạ Di lại lùi ra sau-Anh….