21 Sau những lỗ lực cấp cứu luân phiên, cuối cùng, cậu đội viên bị ngạt nước đã hô hấp trở lại, mọi người lập tức đưa cậu đến bệnh viện. Đội cứu hộ dẫn đám sinh viên đi lấy lời khai, sau đó mới cho họ lên xe trở về khách sạn.
22 Đội khảo sát tìm hướng dẫn viên mới, bắt đầu cuộc hành trình cuối cùng. Trước khi đi, Lâm Cẩm Viêm gọi Chu Dao đến để làm công tác tư tưởng, muốn thuyết phục cô đi cùng mọi người, nhưng Chu Dao đã quyết lòng quyết dạ, nói thế nào cũng không chịu đi.
23
Buổi sáng thức dậy, vừa mở mắt ra, khoé môi Chu Dao đã cong lên thành một nụ cười thoả mãn. Cô trở mình, ôm chiếc chăn dày vào lòng, cảm thấy trái tim căng tràn như thể chứa đầy kẹo bông gòn ngọt ngào.
24
Lạc Dịch chăm chú nhìn Chu Dao lên lầu rồi khẽ dời mắt, dọn dẹp dụng cụ pha cocktail khi nãy. Anh cứ thế im lặng một hồi.
Yến Lâm rũ mắt lắc lư chiếc ly rỗng trong tay, chiếc lắc vàng hồng* nhẹ nhàng đu đưa trên cổ tay, đôi môi đỏ nhoẻn cong, thoáng mỉm cười: “Lúc nãy anh ở trong phòng chờ cô bé đó à?”.
25 Âm thanh nhạc rock cuộn trào theo từng nhịp sóng. Lạc Dịch lao về phòng, vừa vào cửa đã đột ngột ngừng lại. Đèn phòng vẫn bật nhưng không có một ai, im lìm lặng ngắt.
26 Chu Dao ngồi bên quầy bar, gục đầu mím môi, ngón tay chọc chọc vào ly rượu trên quầy. Phía sau, khách khứa vẫn nhiệt huyết sôi trào, lắc lư reo hò theo ca sĩ nhạc rock, nhưng bầu không khí này hoàn toàn miễn nhiễm với cô.
27
Lạc Dịch thảng thốt: “Gì cơ?”.
“Bị Yến Lâm giết chết. ”
Lạc Dịch nhìn Lục Tự chằm chằm.
“Yến Lâm bị xâm hại tình dục, trong lúc phản kháng đã lỡ tay giết chết Ngô Minh.
28 Lạc Dịch vứt điếu thuốc, nhanh chóng chạy qua đường, lao về phía cửa hông bệnh viện, vừa chạy vừa lấy điện thoại ra gọi cho Khương Bằng.
Khương Bằng kinh ngạc: “Còn chưa tiêu diệt hết à? Bọn tôi đang ở trong làng, nửa tiếng sau mới đến, cậu hãy chống đỡ trước, tôi lập tức.
29 “Em cũng thích anh. ”
Chu Dao cười ngọt ngào nhìn Lạc Dịch, khuôn mặt ửng hồng, đôi môi đỏ thắm. Lạc Dịch bỗng động lòng, kề đến hôn lên môi cô, nhẹ nhàng ngậm lấy, trằn trọc cọ sát, hơi thở vấn vương.
30 Chu Dao thảng thốt nhìn Lạc Dịch, dường như đang tiêu hoá những lời vừa nghe được. Giây lát sau, cô bừng tỉnh, thình lình bật dậy mò tới bên giường nhìn chằm chằm vào thùng rác, ánh mắt không ngừng tìm tòi rồi thấy lạnh toát.
31 Type: Mều
Chu Dao ngủ một mạch đến chín rưỡi sáng mới dậy, vừa đi xuống cầu thang vừa xoay cổ khởi động. Nhác thấy Hạ tổng đang ngồi trước bàn ăn xem báo liền sửng sốt, cô không ngờ giờ này rồi mà mẹ đại nhân vẫn còn ở nhà, lập tức bỏ tay xuống, nghiêm chỉnh bước đến.
32 Type: Mều
Bóng dáng Chu Dao đã khuất từ lâu, Lạc Dịch vẫn đứng yên hút nốt điếu thuốc. Anh chợt nghĩ đến dáng vẻ cô cùng chàng trai đồng lứa trẻ tuổi xa lạ bước ra khỏi cổng trường đại học khi nãy.
33 Type: Mều
Chu Dao mờ vụt mắt nhìn anh trân trân, khuôn mặt thoạt trắng thoạt đỏ.
Lạc Dịch cố nhịn cười, định nói gì đó nhưng đã bị Chu Dao đá một phát vào bắp chân.
34
Type: Mều
Không đến một tuần, nhiệt độ ở Bắc Kinh đã giảm xuống mười độ. Mãi mà kí túc xá vẫn chưa lắp hệ thống sưởi, đến khổ cho đám sinh viên, đêm ngủ nằm co ro như cún vì lạnh.
35 Type: Mều
Lạc Dịch từ từ nhả ra một làn khói, ánh mắt đăm đăm nhìn cô. Chu Dao cũng đứng im tại chỗ dõi theo anh.
Anh đứng thẳng người, dụi đầu lọc thuốc lá, bước về phía cửa.
36 Type: Mều
Tây Song Bản Nạp về khuya mang theo hơi thở của thảm thực vật nhiệt đới. Tại khoảnh sân ở góc đường vắng vẻ, những lùm cây đan xen hỗn tạp, dòng nước róc rách chảy xuôi, con đường nhỏ trải đầy đá cuội dẫn tới tận cửa căn nhà mái nhọn tường trắng kiểu Thái.
37 Type: Mều
Chu Dao gật gà gật gù. Cô muốn xem ngọc ở sảnh triển lãm dưới tầng, không muốn ngồi trong phòng điều hòa nghe thuyết trình. Nào là lịch sử của hội nghị triển lãm, nào là tầm quan trọng của sự phát triển, lan man sang cả khách quý từ các tỉnh, toàn mấy chuyện chẳng liên quan gì đến cô cả.
38 Type: Mều
Lạc Dịch bế Chu Dao đă mềm oặt đi tắm rửa, rồi lại bế về giường, đắp cho cô chiếc chăn mỏng. Chu Dao lăn trên giường, ôm chặt chiếc gối, lim dim nhắm mắt ngủ.
39 Type: Mều
Chu Dao dõi theo bóng anh rời đi, nụ cười dần dần biến mất. Cô tắt đèn, co mình nằm trên giường, trong lòng cứ có cảm giác bất an không sao xua đi nổi.
40 Type: Mều
Chu Dao thôi khóc lóc, thở hổn hà hổn hển, lúc đầu cảm thấy hơi sợ hãi nhưng rồi biểu cảm ấy mau chóng biến mất trên khuôn mặt cô. Cô đã không còn là cô con gái ngoan ngoãn của bà nữa rồi.
Thể loại: Xuyên Không, Đô Thị, Ngôn Tình, Khoa Huyễn
Số chương: 50