381 Thừa dịp rất nhiều người đang đòi Tất Vân Dao ký tên, Lâm Phi cùng Bạch Hân Nghiên ra hiệu cho nhau rồi rời đi. Từ sân bay lái xe quay về sơn trang Thiên Lan.
382 Trong nhà của ngư dân địa phương, tất cả đều bài trí mộc mạc, Lâm Phi nhìn lướt qua một lượt, liền phát hiện phòng khách bên cạnh có người. Tiến vào phòng khách, quả nhiên thấy một nam, một nữ.
383 - Ta là Scarpe. Lâm Phi nói ra tên của mình và quan sát phản ứng của gã. - Ngươi là… Vô Miện Chi Vương… Scarpe?Lancelot giật mình :- Thảo nào ta không thể dùng chiến ý áp chế ngươi.
384 - Tìm các ngươi?Victor cười ngạo nghễ :- Ngân Nguyệt thần tướng, ngươi hiểu nhầm rồi. Bọn ta không hề tìm các ngươi, thậm chí không hề tìm ngươi. - Là ý gì?Lancelot trầm giọng nói.
385 Thời gian trôi qua từng giây từng phút, Lancelot dần dần không còn cách nào tấn công bén nhọn thêm được nữa, tình thế bắt đầu xấu đi. Còn Victor cùng Hoa Vô Lệ, mặc dù đều có những vết thương lớn nhỏ, quần áo cũng rách rưới nhiều chỗ, nhưng thần khí vẫn tỉnh táo.
386 Thiên Diện lộn nhào, tránh được sóng xung kích của Victor. Cú lộn này, có độ cao bốn đến năm tầng lầu, từ dưới nhìn lên, giống như phi không vân yến. -Thật đáng khen cho Thiên Diện tiểu thư! Lại có thể luyện khinh công đến mức độ này!Hoa Vô Lệ chỉ có thể trơ mắt nhìn cô bay qua bay lại, nhưng chỉ có thể nhân lúc cô đẩy nhanh tốc độ đuổi theo, mong chờ cô rơi xuống.
387 -Chỉ có thể lý giải như vậy. Victor vẻ mặt tiếc nuối:-Cuối cùng đã rõ, vì sao lúc đầu, thần thánh chi vương bị Thiên Diện quấn lấy, chỉ có thể đi giết chết chủ thuê mướn.
388 Lâm Phi lôi gã từ dưới đất lên, đôi con ngươi màu vàng như dã thú nhìn gã chằm chằm. -Mày thua rồi, Victor. -Tao không thua mày, chỉ là thần linh vứt bỏ tao…tao không cam lòng…-Nói cho tao biết, là ai chủ đạo tất cả kế hoạch này, dựa vào năng lực của mày, hẳn là không đủ để chế tạo ra loại gien virus cường lực này, cũng không thể giấu diếm được tao nhiều tin tức như vậy.
389 Bởi trước đó đã có duyên gặp được Hành Kiền Vũ của Phạm Hoa quan gì đó, lai lịch của lão có vẻ có liên quan đến Hoa gia. Lâm Phi không ngờ Hoa gia có cao thủ Quy Nguyên ở ẩn.
390 Lúc trở lại sơn trang Thiên Lan, Natasha, Khuyển Nha đều đang đợi Lâm Phi. Thấy Lâm Phi trở về, mọi người chạy ra đón. Lâm Phi dáng vẻ phong trần mệt mỏi, quần áo tả tơi khiến mọi người hết sức kinh ngạc.
391 Lâm Đại Nguyên và Hứa Vân ở trong nhà nhìn thấy Lâm Phi đưa người ra ra vào vào, dáng vẻ hung hăng thì có chút khó hiểu. Đã xảy ra chuyện gì mà sắc mặt người nào cũng nghiêm túc như vậy.
392 Trừ EVA, tất cả mọi người đều trố mắt nhìn trân trân. Hóa ra lỗ khóa cửa này là giả, chìa khóa thật sự là một khúc nhạc. Là dùng âm nhạc để mở cửa phòng thí nghiệm?E rằng nếu không tận mắt nhìn thấy, người bình thường không thể nghĩ đến điều này.
393 Sau khi hít sâu vào một hơi, Lâm Phi bắt đầu tiếp tục đánh máy. -Một lát nữa tôi phải khởi động chương trình hủy diệt tự động của máy chủ LOOK. Một khi bên trong máy chủ thiêu hủy triệt để, có thể sẽ xuất hiện một vài chấn động trong phòng thí nhiệm, bởi vì đáy biển sẽ có một vài trận nổ nứt quy mô nhỏ, đây đều là hiện tượng bình thường, mọi người không cần quá lo lắng…Trong lúc Lâm Phi nói chuyện, tay cũng không hề chậm lại, chỉ có một phút, trên màn hình liền xuất hiện một dòng lựa chọn màu đỏ.
394 Đến hôm nay mới biết, hóa ra sự cố ngoài ý muốn lần thí nghiệm trước, không phải là sơ sẩy của ai đó, mà là một loại “cố ý mưu sát”. Nhưng Lâm Phi không giảm bớt được chút áy náy nào, bởi vì bất kể như thế nào, người đã chết rồi, hắn không thể làm bất cứ chuyện gì.
395 Một khu nhà cao cấp ẩn trong vùng duyên hải tỉnh Tô, trong vài dặm đều không có bất kỳ hộ gia đình nào khác. Sau khi cả đám đất vốn dùng kinh doanh bị một ông chủ tư nhân mua, nhưng chỉ dùng làm chỗ tu dưỡng.
396 Buổi sáng hôm sau, Lâm Phi ngồi máy bay tư nhân của EVA, đáp xuống phi trường quốc tế Lâm An. Mặc dù EVA rất muốn cùng ở lại, nhưng Lâm Phi lại từ chối.
397 Đối điện với đôi mắt rừng rực như mặt trời, trong lòng Phương Nhã Nhu bị hắn làm cho hoảng loạn, nhỏ giọng nói:- Tôi. . . tôi hỏi anh thuộc nhất là bài hát nào, sao.
398 Lúc hắn lái xe đến sơn trang Thiên Lan, sắc trời đã tối dần, dù sao cũng đã đến mùa thu, ban ngày không dài như trước. Lâm Phi lấy máy tính của Phương Nhã Nhu, đi xuống xe, Phương Nhã Nhu phía sau cũng cùng đi theo, ngó nghiêng nhìn cảnh sắc mỹ lệ trong núi xung quanh trái phải.
399 Phương Nhã Nhu không hiểu, trước kia mình không ngu ngốc, nếu không sẽ không thể tốt nghiệp học viện y học với thành tích xuất sắc, trở thành bác sỹ như vậy được.
400 - Cô cảm thấy có khả năng này sao, đừng nói tới cô giúp Victor đối phó tôi, cô còn giết gia đình Liễu Hồng Bân, bây giờ tôi nhìn thấy cô suy nghĩ đầu tiên là làm thịt cô!Thiên Diện không có hành động, chỉ nhíu mày suy tư:- Gia đình Liễu Hồng Bân? Bọn họ chết rồi sao?- Cô muốn nói là, bọn họ không phải cô giết?Thiên Diện gật đầu, trả lời rất chân thành:- Không phải tôi giết, tôi giết họ không có bất kỳ ý nghĩa gì, họ không có uy hiếp đối với tôi.