281 Mấy chục hạm đội dần dần vây hãm xung quanh cả hòn đảo. Bên trên ngoài một số du thuyền chở người, chỉ còn lại vài chiếc thuyền thô sơ và mấy chiếc máy bay trực thăng.
282 Những người thuộc thế hệ truyền kỳ đối mặt với những lời lẽ khiêu khích nhưng không ai nói một lời. Họ chỉ dùng ánh mắt lạnh lùng nhìn đám người Lục Thiết Quân mà thôi.
283 Lại là cao thủ Tiên Thiên?Không ít người thất kinh, mặc dù xem ra uy lực Hàng Đầu thuật của Kaysone mạnh hơn, nhưng dù gì cũng là đi chặn đánh Kaysone, người đứng thứ hai bảng Huyết Toàn, vậy người kia tuyệt đối phải là cao thủ Tiên Thiên Đại Thành mới có thể có chân khí như vậy.
284 Tô Ánh Tuyết nghẹn họng, ngẩn người nhìn Lục Trường Minh vẻ mặt đầy giận dữ, dù thế nào cô cũng không ngờ, Lục Trường Minh lại động thủ đánh cô?Những người khác có mặt trong phòng chỉ huy cũng sững sờ, không ngờ Lục Trường Minh lại trực tiếp động thủ, Cố Thải Anh và Lục Vũ Phỉ thì lấy tay che miệng mới không kinh hô lên.
285 - Nếu đã như vậy, vậy thì công tước Tanstella, các người động thủ trước đi, đợi các người bắt đủ con tim, chúng tôi động thủ cũng không muộn. Lục Thiêt Quân nói.
286 Phía chính diện có Huyết tộc bao vậy. Họ chỉ cần ra tay vào nhược điểm, không cần biết thân thể những người thuộc thế hệ truyền kỳ mạnh mẽ đến thế nào, dù sao họ cũng chỉ là con người, không thể mạnh như Lâm Phi, cần dùng sấm chớp mới tiêu diệt được.
287 Lục Thiết Quân mắt choáng váng, thậm chí tất cả mọi người chiến đấu trên đảo đều ngẩn người, tại sao…đột nhiên đánh đến chốt cuối cùng, đều sắp thắng lợi rồi, lại có không tập đến?Mấu chốt là, chiếc quân hạm cập bờ này mà bị hủy diệt, đồng nghĩa với việc bọn họ cũng mất đi một con thuyền cưỡi, những quân hạm khác hiện tại đều gặp phải tập kích của địch nhân thần bí, bản thân khó bảo toàn, không thể vào lúc này lại có mấy phút vào bờ để đón bọn họ mà bị biến thành bia ngắm.
288 Dưới chiếc nón sắt hình đầu sư tử, cái miệng rộng của Barbatos nở một nụ cười tàn nhẫn, từ bàn tay to nắm chặt, lộ ra những móng nhọn sắc như dao, sáng lấp lánh trong ánh nắng vừa vén làn mây mù chiếu xuống.
289 - Đại thiếu gia!Bỗng nhiên, một giọng nữ vang lên thảm thiết, từ phía sau đám người truyền đến, là Hứa Vân. Sau lưng Hứa Vân, bao gồm cả Hứa Vi, Lâm Đại Nguyên cũng đã sớm xuất hiện.
290 Phòng tổng chỉ huy vừa mới bị vật thể thần bí tập kích, một đám người thuộc đại gia tộc và quân đội cao tầng đang trong tình thế khẩn trương, còn chưa kịp chú ý tình huống bên ngoài như thế nào thì liền nhìn thấy một cảnh tượng kinh thế hãi tục trên màn hình.
291 Trên bầu trời, hai Luyện Ngục Ma Tướng đang đi cùng bộ phận thông tin trong quân đoàn. Khi nhìn thấy cảnh vừa rồi, bọn chúng còn quên luôn cả việc tiếp tục nói chuyện.
292 Barbato và Marbas đứng trên không trung nhìn thấy cảnh tượng như vậy, bành hoàng một lúc rồi ngẩng mặt lên cười lớn. - Thú vị, rất thú vị! Scarpe cải tử hoàn sinh, người đầu tiên ngươi giết lại là con trường của Thiên gia tộc Hạ Quốc, tiếc là ngươi không phải người của Luyện Ngục Quân Đoàn bọn ta, nếu không ta cũng thực sự muốn làm bạn với ngươi.
293 Đây là thân thể của Lâm Phi vào giờ phút này, mỗi cơ bắp đều có sức bật, có khả năng đạt tới hiệu quả chiến đấu cao. Trước đây, Lâm Phi muốn làm một số việc nhưng vì sức mạnh và sức bật không đủ nên chỉ có thể ngồi tưởng tượng mà thôi.
294 Kỳ thật Lâm Phi cũng muốn để lại Marbas và Barbatos nhưng vừa rồi hắn không cân nhắc chu toàn, phá hủy cơ thể của một người, đầu của một người. Ngay cả chiến giáp cũng không hoàn chỉnh.
295 Trên vùng biển quốc tế cách vùng biển Trung Quốc ước chừng năm trăm hải lý về phía Đông Nam, trên một con thuyền ẩn núp trên chiếc tàu chở hàng, Victor đang nhìn vào màn hình do vệ tinh quân dụng đặc biệt truyền về.
296 Trong phòng chỉ huy, mọi người đều kinh hãi nhìn ánh sáng vàng rực phía trước Tô Ánh Tuyết, không ai nhìn rõ được nó là cái gì nữa rồi. Chỉ có Tô Ánh Tuyết và Cố Thải Anh biết đó là chiếc nhẫn mà cha Lâm Phi để lại!Nhưng họ cũng không rõ tại sao chiếc nhẫn này lại biến hóa như vậy vào thời khắc này?- Ngu xuẩn! Mày còn đơ ra đấy làm gì!? Scarpe sắp tới!Trong thiết bị truyền tin, Victor gào rít nói.
297 Vương Định Khôn nghĩ đến điều gì đó, liền cười nói:- Mày đừng tưởng rằng tao sợ mày. Mày chính là không dám giết tụi tao. Mày biết đối phó với cổ võ giả thì sẽ chọc đám cao thủ của những môn phái đó.
298 Bên trong tàu hàng trên biển, sắc mặt Victor lo lắng đi qua đi lại trong khoang thuyền. Cuối cùng vẫn không nghĩ ra kim quang nuốt sạch chiến sĩ áo giáp màu đen là gì.
299 Cố Thải Anh thở dài thương tiếc:- Có đôi khi, mẹ rất bội phục Tô Tinh Nguyên. Kỳ thật, làm cha mẹ mà nói, rõ ràng Ánh Tuyết không phải là con ruột của ông ấy, nhưng ông ấy lại cho Ánh Tuyết hết thảy.
300 - Cục cưng tò mò!Nghe Lâm Phi gọi như vậy, các y tá không nhìn được cười trộm, trong bệnh viện chưa có ai dám gọi Chủ nhiệm Phương có bối cảnh gia đình không tầm thường bằng cái tên như vậy.