181 Ngô Khâm khổ sở nói:- Tập à, là em không biết, có một số việc, không phải cứ cảm thấy không thể làm được thì em sẽ không làm. Nếu ba đời Ngô gia nhà anh đều mang ơn của Hắc Long hội, vậy thì không có lý nào khi gặp phải khó khăn nguy hiểm thì lùi bước, điều đó anh không làm được.
182 - Phu nhân Fernandez, tôi nghĩ có mấy chuyện mà cách hiểu của bà có vấn đề. Tiếng cô gái trẻ cười lạnh, nhã nhặn nói;- Trước hết, tôi vì chủ nhân mà ra sức, là sứ mệnh của cá nhân tôi, không liên quan tới gia tộc sau lưng tôi, cũng không phải ai cũng có tư cách để tôi chịu làm nô bộc.
183 Khương Tiểu Bạch đã hồi phục khá nhiều, lúc này gã đã thu công, nhổ một ngụm trọc khí, thở dài:- Đao ca, anh về mà trông chừng chị dâu đi, bây giờ nhất định là chị ấy rất khó chịu.
184 Hai cha con Lâm Đại Nguyên nhìn thấy Lâm Phi làm như vậy, ánh mắt đầy vẻ ngạc nhiên và nghi ngờ, cho dù Lâm Dao biết anh họ mình là người phi thường, cũng không nghĩ ông anh của mình lại “thần thánh” tới cỡ này.
185 Nói thẳng ra là, mặc dù Ngô gia đứng đầu Thanh Phong đường, nhưng thế lực bên dưới cũng dựa vào một số lão đại quản lý và khống chế, tài chính cũng dựa vào việc làm ăn buôn bán của các trưởng lão cung cấp.
186 Lâm Phi nói một hồi, khiến cho đám côn đồ không có bao nhiêu học vấn, chỗ hiểu chỗ không. Nhưng Lâm Phi cũng không mong họ hiểu cả, sau này dần dần họ sẽ tự nhiên hiểu ra, bây giờ họ chỉ cần biết rằng, bọn họ còn non lắm, đừng quá tự cho là đúng là được rồi.
187 Ua. . . aaa!Bạch Hân Nghiên giống như một con thỏ nhỏ kinh sợ, cố sức quay đầu đi, nhưng tay của Lâm Phi như gọng kềm kẹp vào hai bên má cô, khiến cô không sao ngậm miệng lại được.
188 Lời nói của Khương Tiểu Bạch thoạt nghe như có vẻ hoài nghi thực lực của Lâm Phi, nhưng bản thân Lâm Phi lại biết, không phải gã ta lo lắng hắn đánh không lại mà chỉ đùa bỡn thế thôi.
189 Giờ phút này Lâm Phi không bận tâm Phương Hải Thiên nói gì, đôi mắt lửa vàng rực của hắn không ngừng thiêu đốt; trong mắt hắn tốc độ đường quyền của Phương Hải Thiên trở nên càng lúc càng chậm dần.
190 Vẻ mặt đám cảnh sát và an ninh rất khó coi, không ngờ Lâm Phi không chút nể mặt, chẳng lẽ hắn là giặc cướp đầu thai chuyển thế sao? Động một chút là giết người, là chiếm đoạt?Khương Tiểu Bạch và Diệp Tử Huyên thì bật cười, hình như nhớ tới những chuyện hoang đường mà hai người từng cùng làm với Lâm Phi trước đây, cảm thấy câu nói đó quá phù hợp với bản tính của Lâm Phi.
191 Tô Ánh Tuyết có chút hưng phấn, nhưng khi vừa xem ai gọi đến xong, cô lại có chút thất vọng. - Hội trưởng Cố…Tô Ánh Tuyết nhấn nút nghe, đầu dây bên kia là Cố Thải Anh.
192 Mâu thuẫn với Tô Ánh Tuyết còn chưa được giải quyết nên Lâm Phi chưa biết được sau này đối xử với người con gái đã trở thành vị hôn thê trên danh nghĩa của mình như thế nào.
193 - Chị Hứa Vi, sao mới sáng sớm đã gọi cho em rồi?Lâm Phi cười hỏi. - Em nói xem? – Hứa Vi có chút tức giận: - Sao tối qua em không về sơn trang Bắc Tú? Em thực sự muốn chia tay với Tiểu Tuyết sao?Lâm Phi sững sờ:- Sao chị biết…- Chị vừa gọi điện cho thím Giang, thím ấy bảo tối qua mãi khuya Tiểu Tuyết mới về, còn em thì cả đêm không về, còn không thèm gọi lấy một cuộc điện thoại!Lâm Phi thở dài:- Chị Hứa Vi, chị cũng biết những chuyện xảy ra năm đó, chị cũng nên biết rằng em không thể nào chấp nhận được chuyện người phụ nữ của em có quan hệ riêng tư với loại tiện nhân đó.
194 Lâm Phi nhìn cô gái với vẻ mặt quật cường, hắn chỉ cười dịu dàng mà không lên tiếng, tựa như đang thưởng thức biểu lộ nén giận của cô gái này. Hai người tiếp tục chăm chú nhìn nhau ba phút, Tô Ánh Tuyết hít thở ngày càng gấp, cô đang mong đợi người đàn ông kia nói xin lỗi, biết nhận sai, ít ra cũng phải biểu đạt ý xin tha thứ, nhưng tên đàn ông thối này như cứ ngẩn ra, nhìn cô chằm chằm.
195 Lâm Phi rất hiếu kỳ với lối tư duy kỳ quái của Tô Ánh Tuyết, không biết cô sẽ tặng hắn quà gì, hắn bỗng cất giọng đùa:- Không phải là kẹo dẻo chứ?- Anh mở ra xem đi.
196 - Khốn nạn!Hắn nhìn thấy Tô Tinh Nguyên đang nắm chặt hai cặp đùi thon đẹp của Hứa Vi, gỡ bỏ đôi giày cao gót của cô, ra sức kéo chiếc quần tất của Hứa Vi.
197 Hứa Vi tự trách trong lòng. Nếu không phải do cô quyến rũ Tô Tinh Nguyên thì sẽ không xảy ra những chuyện ngày hôm nay. Lâm Phi và Tô Ánh Tuyết vừa mới hòa hợp lại với nhau thì lại vì cô mà xảy ra hiểu nhầm ngày hôm nay.
198 - Tử Tình, đây không phải là anh họ của Dao Dao, là bạn trai của Tô Ánh Tuyết sao?Lý Nhất Minh mặc chiếc áo sơ mi hoa văn Givenchy chau mày nói. Người con gái ngồi đối diện tinh thần có vẻ không tốt lắm nhưng vô cùng nho nhã chính là Vương Tử Tình.
199 Lâm Phi nghĩ một lát liền phóng xe tới khu bờ biển phía đông. Khi tâm trạng phiền muộn thì đi dạo quanh bờ biển sẽ rất có ích. Cũng may, hôm nay trời có nắng nhưng không quá nóng, gió biển thổi khiến lòng người sảng khoái.
200 - Quỳ xuống! Quỳ xuống! Tên khốn khiếp, mày không phải là trâu hay sao. Hôm nay ông ày biết sự lợi hại của anh em. Tên tóc vàng không thèm đếm xỉa đến máu mũi vẫn đang chảy, điên cuồng chạy đến đạp một phát vào đầu Vương Đại Vĩ.