21 Sự tồn tại của Thang Mang Lâm vẫn là bí mật đối với Hi Nguyên, tất cả mọi người thủ khẩu như bình (giữ mồm, giữ miệng kín như bưng), ai cũng không nói cho cô biết.
22 Khi về đến nhà, Lăng Khắc Cốt đang ngồi ở trong phòng khách xem báo. Hi Nguyên thét lên nhào vào trong ngực của anh: "Ba, người trở lại rồi. ""Nhớ ta sao?" trong tròng mắt đen Lăng Khắc Cốt có loại ánh sáng tà mị, môi mỏng có chút nhếch lên mỉa mai, cười như không cười, gương mặt anh tuấn lãnh khốc giống như Satan tới từ địa ngục, lạnh lẽo rồi lại có lực hút trí mạng.
23 Đúng lúc này cửa phòng của anh đột nhiên bị mở ra, Hi Nguyên giống như một thiên sứ nhu nhược, ôm một cái gối nhút nhát đứng ở cửa phòng: "Ba, bé con rất sợ!"Đột nhiên nghe được tiếng của Hi Nguyên, Lăng Khắc Cốt chợt xoay người.
24 Nhiệt độ Bên trong phòng một mực kéo dài, Hi Nguyên cảm giác xương cốt toàn thân mình đều muốn tan giã. Hai cái bắp chân mảnh khảnh của cô lỏng loẹt giắt trên đầu vai Lăng Khắc Cốt, theo anh không chút nào thấy mệt mỏi chạy nước rút mà khẽ đung đưa, chân nhỏ trắng như tuyết cùng với tấm lưng màu đồng cổ của Lăng Khắc Cốt tạo thành sự đối lập rõ ràng, lại dụ hoặc lòng người.
25 "Khắc Cốt. . . . . . Em. . . . . . em là thật tâm yêu anh. . . . . . em nguyện làm người tình bí mật của anh, em sẽ không đem quan hệ của chúng ta nói cho bất kì ai, thật!" Tưởng Lệ Văn liếm liếm đôi môi, dùng một đôi mắt gần như cầu khẩn nhìn Lăng Khắc Cốt, trong giọng nói mang theo vô số u oán.
26 Trên giường KING¬SIZE lớn của Lăng Khắc Cốt xốc xếch không chịu nổi, Hi Nguyên như búp bê bị dày vò mệt mỏi, co rúc trong một chiếc áo ngủ bằng gấm mới, mái tóc mềm mại giống như một thác nước màu đen, tán loạn xõa ra trên gối.
27 Nghe lão xử - nữ cô giáo Vương giảng cổ văn khô khan nhạt nhẽo, Hi Nguyên không chút hào hứng, lời Tưởng Lệ Văn nói vẫn còn đang ám ảnh trong lòng cô, khiến cho cô có loại kích động như muốn khóc.
28 Sau khi tan học, Hi Nguyên không cho tài xế đón cô về nhà, mà là cùng với cái người đang bởi vì thầm mến không được đáp lại mà buồn bực không vui Tề Nhạc đi dạo chợ đêm, sau khi ăn xong rất nhiều đồ ăn vặt rất ngon, họ mới chia tay.
29 Sau khi Hi Nguyên tỉnh lại, thấy mình nằm ở trong một gian phòng xa lạ, gian phòng xa hoa này khiến cho cô có một giây ngây ngẩn. Đây là nơi nào? Cô như thế nào lại ở chỗ này? Đầy nghi ngờ quan sát bốn phía, cô nhìn thấy cả gian phòng trang hoàng như một cung điện.
30 Lời Hi Nguyên nói chẳng những không có chọc giận Zu Cuella, ngược lại anh ta còn nở nụ cười ác ý: "Tôi đối với em sắc là phúc khí của em. ""Phúc khí cái quỷ gì!" Hi Nguyên tức giận dùng lực cắn xuống, hung hăng cắn bị thương môi dưới của Zu Cuella.
31 Ở ngoại ô cách xa thành phố, có một tòa kiến trúc độc nhất, ẩn mình trong một mảnh rừng bạch dương, nếu như không đi vào khu rừng bạch dương, không ai biết được nơi này lại có một biệt thự khác biệt như vậy.
32 Đột nhiên cửa sổ bị một cước của người từ bên ngoài đạp vỡ, một người áo đen võ trang đầy đủ trượt từ dây kéo nhảy vào bên trong phòng. Lăng Khắc Cốt tựa như một vị thần từ trên trời giáng xuống, oai phong, thần dũng.
33 Hi Nguyên trở lại lâu đài Tinh Nguyệt, nhưng không có tìm được Lăng Khắc Cốt, bởi vì giờ khắc này anh đang bồi ở bên cạnh Thang Mang Lâm. Hi Nguyên tịch mịch nằm ở trên giường Lăng Khắc Cốt, khóe miệng chỉ có bóng dáng của nụ cười đắng chát.
34 "Bé con, kiên cường chút, ta muốn con tỉnh lại!" Lăng Khắc Cốt siết thật chặt lấy thân thể nhỏ bé của Hi Nguyên, cường thế ra lệnh cho Hi Nguyên. Tròng mắt đen bình thường chìm lạnh giờ phút này đầy hốt hoảng.
35 "Hội thảo y học thế giới còn chưa có kết thúc, chỉ sợ anh ta cũng không thể phân thân ra được. " Sơn Miêu tiếc nuối nhún nhún vai. Kể từ khi Hi Nguyên ngã bệnh, Lăng Khắc Cốt cũng không ngủ không nghỉ cùng với Hi Nguyên, cứ như vậy thì ngã xuống cũng không chỉ có bé con, còn có cả Lăng Khắc Cốt.
36 "Đi ra ngoài! Không nên ép tôi giết cô!" Tròng mắt đen của Lăng Khắc Cốt tà ác sắc bén như đao nheo lại, đầy uy hiếp nhìn về phía Tưởng Lệ Văn. Bởi vì Hi Nguyên bất thường, anh không có thời gian đi để ý tới Tưởng Lệ Văn, nhưng là cô ta gây họa, sẽ phải tiếp nhận trừng phạt, anh tuyệt đối không nhẹ nhàng tha thứ!"Đi ra ngoài thì đi ra ngoài, không phải chỉ là một cái nha đầu xấu xí sao? Tất yếu phải coi trọng như vậy?" Tưởng Lệ Văn không cam lòng xoay người, vừa đi vừa quở trách.
37 Ở khu vui chơi của Tinh Nguyệt, du khách như dệt cửi, cực kỳ náo nhiệt. Ở trong đám người như nước thủy triều, có một đôi bích nhân làm cho người ta không rời mắt được.
38 Nghĩ tới hai người từng trải qua một đêm triền miên, khuôn mặt nhỏ nhắn của Hi Nguyên xuất hiện ửng hồng mê người, cô ngượng ngùng nhắm mắt lại. Cô vô thức xiết chặt hông của Lăng Khắc Cốt, cũng không có ý thức được đôi môi nhỏ nhắn hồng nhuận như mật đào của mình đang dán lên phần ngực để trần của Lăng Khắc Cốt, cô đơn thuần như vậy ngược lại lại càng hấp dẫn làm cho người ta điên cuồng.
39 Dù Lăng Khắc Cốt đem chuyện ở khu vui chơi phong tỏa hết, tuy nhiên nó không cách nào ngăn cản sự hiếu kỳ của mọi người đối với tiểu công chúa của anh, liên tiếp mấy ngày qua trên các mặt báo đều là chuyện Lăng Khắc Cốt thương yêu cưng chiều con gái nuôi của anh ta như thế nào.
40 Chủ của yến tiệc hôm nay không phải năm người lãnh đạo tuấn mỹ của tập đoàn Ưng Đế Quốc, mà là Thang Dật Thần mới vừa ký hợp đồng thành công, anh ta vô cùng anh tuấn đứng ở trong đám người, giống như một con sói đơn độc mà cao ngạo, dùng con mắt lạnh lùng quan sát sự mê mẩn của thế nhân đối với nó, thế nhưng anh ta lại vẫn không thay đổi, vẫn một vẻ lạnh nhạt.