21 Chương 21: Chuyện tình nhà hàng xóm - Chẳng lẽ anh không yêu em sao? Anh mà đi là em chết cho anh coi. - Buông ra, điên à. Cô có buông ra không thì bảo.
22 Chương 22: Tháo cánh hạc là gỡ bỏ một tình yêu Nam vẫn chưa nấu cơm tối, ôm laptop đánh game từ sáng đến giờ. Cái đầu lắc lư theo bản nhạc, mấy ngón tay nện cồm cộp xuống bàn phím, chòng kính mắt vẫn gián chặt vào màn hình, không thèm đếm xỉa gì đến lời nói của tôi.
23 Chương 23: “Lấy tranh chồng chị, chị khoét mắt ra…” Suốt ba ngày, tôi chỉ nhận được một dòng tin nhắn duy nhất:” Nam ổn. Đan không phải lo lắng hay quan tâm gì.
24 Chương 24: Sống mạnh mẽ, và yêu bằng cả trái tim Nắng Sài Gòn vẫn đổ, sắc vàng tươi như màu sơn quệt sáng loáng từng bức mảng lớn dưới trần gian. Tôi yêu cái màu nắng Sài Gòn, tuy gắt nhưng tươi và có sức sống.
25 Chương 25: Anh yêu em bởi những gì chân quê, giản dị - Anh Hải buông Đan ra, kẻo ai nhìn thấy rồi nói lại cho Diệu Linh. Chị ấy sẽ lại hiểu lầm như hôm trước mất.
26 Chương 26: Tình yêu bước ra từ những cơn mơ. Nam đang hằn học, quát mắng và táng cho tôi những cái bạt tai tím tái mặt mày. Nói tôi là thứ lăng lòa, lang chạ, có thể ngủ với bất cứ “thằng nào” chỉ sau mới vài ngày không gặp nhau.
27 Chương 27: Tôi đã trở nên hư hỏng? Diệu Linh đang đứng trước cửa phòng tôi, khuôn mặt lấm lem bởi son phấn và những vệt nước mắt chảy dài đã bong khô.
28 Chương 28: Đôi khăn len màu xám tro Anh Hải vẫn đến thăm tôi suốt hơn hai tháng sau đó, hôm mang hoa, hôm mang quà. Mỗi chiều về, chúng tôi ra công viên đi dạo và cùng nhau nấu bữa ăn tối.
29 Chương 29: Đứa bé ngoài ô cửa sổ Bác sĩ hỏi tôi bị mất kinh nguyệt từ khi nào. Tôi thật ngớ ngẩn khi nói rằng, mình đã quên, tôi không nhớ chính xác là ngày bao nhiêu.
30 Chương cuối: Vấp ngã tuổi hai mươi “ Đã một ngày trên tàu, em ổn chứ. Anh rất nhớ em”. “ Em ổn. Công ty sắp nghỉ chưa anh? Anh sắm đồ và đón Tết cùng ba mẹ vui nhé.