21 Âm thanh vang lên làm mọi người giật mình, vội tập trung nhìn lại. Khi ánh mắt nhìn tới thì không khỏi co rút, tại nơi đó một thân ảnh đang như nhiều đứt dây bay ngược về sau.
22 Theo cự thủ biến mất, sợi dây căng thẳng trong lòng mọi người nhất thời cũng dãn ra. Chỉ là khi nhìn thấy một lượng lớn huyết nhục còn lưu lại trên mặt đất thì ngay lập tức hít một hơi lạnh, một cỗ hàn khí lạnh lẽo chạy dọc sống lưng đi lên.
23 Lúc này, bầu trời như nứt nẻ ra từng vết, vô số tinh thần rơi rụng, từng tinh hà bị va chạm cũng lập tức vỡ ra. Thiên địa xoay vần, thời không luân chuyển, dưới từng cái va chạm mạnh mẽ này, trời đất cũng bị phá hủy đi một dạng.
24 Bóng tối buông xuống, ánh hoàng hôn đỏ rực được thay bằng bóng đêm vô tận.
Màu đen bản nguyên của Thiên Địa sơ khai nhẹ nhàng buôn xuống.
Trong màu đen bất diệt ấy một ánh sáng nhè nhẹ chiếu sáng như mở lối cho tâm hồn, cho vạn vật và cho cả bản thân nó.
25 Mọi người do dự một hồi rồi cũng đi tới nơi Dạ Ảnh nằm, vừa nhìn thấy hắn cả bọn liền giật mình, hoảng sợ nhìn nhau.
- Đào ra xem.
Sư huynh tên Lý Trọng Minh lên tiếng phân phó nói ra.
26 Người chưa tới mà âm thanh đã như lôi thần quét ngang tới, tiếng động đến trời, trong lúc đó, một cỗ khí tức trong nháy mắt như cuồng thần đánh tới một dạng, trong nháy mắt này liền đem thiên địa đánh lên run rẫy đồng dạng.
27 Quang mang nhàn nhạt này bao phủ lấy hắn vào trong, lập tức cách ly hắn ra khỏi hỏa diễm, tại trong quang mang này Dạ Ảnh không bị một chút ảnh hưởng nào.
28 Trên đường đi này, nam đệ tử nhìn thấy sư muội nghi hoặc, hắn đành nói ra:
- Ta nghe nói hôm nay người Âm Dương Môn đến Thanh Vân Tông chúng ta chơi.
29 Quang mang phủ xuống đại địa, thiên địa liền bị trùm lấy, tại dưới quang mang diễn sinh đi ra, Thanh Vân đảo lập tức chìm vào trong quang mang khủng lồ.
30 Một quyền kim quang phá diệt tất cả những giọt nước xung quanh người, Kim Cốt lão tổ liền trong chớp mắt bạo phát ra lực lượng kinh người tiếp tục đánh lên từng giọt nước đang tiếp tục rơi xuống.
31 Tại thời điểm trời đất tối đen, ở trên quang mang từng giọt nước rơi xuống như mưa. Bên dưới những giọt nước rơi xuống, khác với trước đây là hoảng sợ cùng tuyệt vọng, lúc này mọi người đã không còn cảm giác tuyệt vọng nữa, mà là tinh thần tập trung, hai mắt nhìn xung quanh.
32 Hoang mạc nhìn như vô cùng vô tận, không có điểm cuối cùng, cứ như mảnh hoang mạc này mới thật sự vĩnh hằng, mới thật sự vạn thế bất biến.
Mảnh hoang mạc cát nóng che đi trước mắt, xoay người nhìn lại cũng là không thấy điểm bắt đầu cùng kết thúc.
33 Thiên Địa lúc này run rẫy dưới mỗi bước đi của Bạch Hổ, có thể nói mỗi lần Bạch Hổ lướt đến, không gian đều ầm ầm bị đụng sập, toàn bộ đại địa cứ như đang bị ngàn vạn đại sơn đụng lên một dạng.
34 Kim Cốt lão tổ hai mắt lạnh xuống, âm trầm nói một tiếng:
- Đây là ngươi nói. . .
- Không sai, là ta nói. Chỉ cần ngươi thắng được ta, liền tùy ý ngươi lấy.
35 Khi Kim Cốt lão tổ đội lên vòng kim sắc, liền trong chớp mắt đó, Kim Cốt lão tổ như hóa thành một tôn thánh nhân, một cỗ khí tức thần thánh không cách nào hình dung được tràn ra từ người lão.
36 Thanh kiếm như trảm ngang thiên địa, phá tan vạn pháp, sau khi chém đứt đạo huyết quang liền trực tiếp chém lên bóng đen trước nó.
Bóng đen cường giả mắt hơi nhích, nhìn thanh kiếm do pháp tắc ngưng tụ thành này có chút ngạc nhiên, bất quá hắn không có chần chừ chút nào, thân thể bỗng hóa thành một màn sương lam, biến mất tại hư không trước khi thanh kiếm chém tới.
37 Huyết tinh rơi lên mặt đất, liền thấy nơi đó trở thành một dòng huyết hà hình thành, tại đó mùi huyết tinh thoảng thoảng bốc lên.
Từ đầu đến cuối huyết nhân không biết cái gì, đến cả chết hắn cũng không rõ vì sao chết, càng không rõ là hắn đã làm cái gì mà phạm vào đại cấm kị gì gì đó mà Dạ Ảnh nói, chỉ là hắn không có cơ hội để hỏi, mà hắn dù hỏi thì Dạ Ảnh cũng chẳng muốn lảm nhảm cùng hắn.
38 Toàn bộ quá trình nói ra thì dài dòng, nhưng thật chất lại như trong một cái kinh ngạc của Bạch Hổ mà thôi, bất quá cũng không thể nói vậy là ngắn được, một cái kinh ngạc đó có thể làm ra rất nhiều sự tình.
39 Nghe thấy Dạ Ảnh nói như vậy, mọi người ở đây không khỏi nghĩ đến một từ, phách lối! Đúng vậy, vô cùng phách lối. Trong suy nghĩ bọn hắn, Dạ Ảnh cùng lắm là một thiếu gia, đệ tử của tông môn nào đó, hoặc có thể là nghé con không sợ cọp.
40 Tử Huyền tim đập thình thịch, hắn thật sự rối rồi, người này thật sự có phải là kẻ trong miệng lão tổ tông nói không, tại sao hắn lại lầy như thế.
- Ngươi! Haha, tốt, tốt!
Tần Sơn nghe liền tức giận, chợt hắn cười điên cuồng.
Thể loại: Ngôn Tình, Xuyên Không, Huyền Huyễn, Dị Giới, Tiên Hiệp
Số chương: 50
Thể loại: Ngôn Tình, Xuyên Không, Dị Giới, Huyền Huyễn, Khoa Huyễn
Số chương: 50