61 Bởi vì xảy ra hỏa hoạn đêm qua ở Lưu gia, nên sáng sớm đã đem thi thể của Lưu Đại đi hạ táng, để nhập thổ vi an, mà linh đường thì chuyển sang trong một ngôi nhà cách vách không xa của thúc bá.
62 “Cô nương, vương gia phải về cung rồi. ” Lôi Bôn tìm đến, tuy rằng là thị vệ thống lĩnh vương phủ nhưng đối với Lâu Hướng Vãn, Lôi Bôn luôn luôn tỏ rõ tôn kính.
63 Kỳ Lân Điện. “Tiểu Mộc đầu, trong cung có thảo dược tốt, còn có ngự y ở đây, có thái giám cung nữ hầu hạ, so với ở vương phủ thì tốt hơn nhiều lắm. ” Phượng Kính Dạ thở dài mở miệng, có phần bất đắc dĩ nhìn Lâu Hướng Vãn khăng khăng rời đi.
64 Lâu Hướng Vãn dày vò như vậy, toàn bộ người trong hoàng cung đều biết bên cạnh Phượng vương gia có tiểu nha hoàn không dễ chọc, lá gan quá lớn lại quá mạnh mẽ, Vương hoàng hậu chọc tới, kết quả bây giờ nhìn xem cả Tê Ngô Cung đều có diện mạo như đầu heo.
65 Mặt Hoa Thiên Thiên vẫn còn hơi sưng, bất quá ngự y trong cung đã bố trí loại thuốc mỡ được dùng bằng các dược liệu quý giá, dược tính của thuốc vô cùng tốt, sau khi bôi lên, cũng không còn giống như ngày hôm qua thoạt nhìn đã thấy sợ rồi.
66 Chuyện Lão Vương phi bị trúng độc, trong lòng mọi người đều hiểu rõ, nhưng Vương hoàng hậu cùng đám người Minh thừa tướng cứ xía vào, nói thuốc do Lâu Hướng Vãn bưng từ trong phòng bếp qua, mà bên cạnh lại không có ai, nếu Lâu Hướng Vãn muốn hạ độc liền có đầy đủ thời gian, tuy rằng có nghi ngờ Minh Dung, nhưng lúc đó nàng đang ở trong phòng còn có mặt của Vương hoàng hậu và Lương Viên, Lạc cô cô lại không nhìn thấy Minh Dung hạ dược, cho nên tội danh trực tiếp đổ lên trên đầu Lâu Hướng Vãn.
67 Lão hoàng đế Phượng Đạt vẫn say mê việc luyện đan của mình hơn việc Hách Liên vương phi bị hạ độc, nhưng vì chuyện Phượng Kính Dạ hôn mê, giờ phút này, Phượng Đạt ngồi trên long ỷ, trang nghiêm trong ngự Thư Phòng, đủ để thấy hoàng đế vẫn đặc biệt lưu tâm Phượng Kính Dạ.
68 Do tối hôm qua suy nghĩ quá nhiều chuyện, nên đến lúc trời nhanh mới ngủ thiếp đi, không biết ngủ được một canh giờ không , mà cảm thấy ở bên giường có người đang đứng, Lâu Hướng Vãn mở to mắt, ánh mắt dán chặt vào dáng người cao ráo dung nhan như ngọc, cùng hơi thở ôn nhu.
69 Tại Phượng vương phủ. Vào lúc giữa trưa. Lâu Hướng Vãn đi vào trong phòng ngủ, tuy đã mở cửa sổ cho gió thổi vào, nhưng thỏa trong không khí vẫn ngửi được mùi đàn hương nhàn nhạt, làm cho tâm hồn người ta cảm thấy thoải mái thư thả, mà trong viện Hách Liên vương phi, ngoại trừ Hách Liên Vương phi cùng Lạc cô cô ra , còn có hai gã nô tài, hai nha hoàn và hai lão bà, thường ngày Hách Liên vương phi hay ăn chay niệm phật, nên mỗi lần đi ngang qua đều khiến Lâu Hướng Vãn cảm thấy yên tĩnh, hòa nhã.
70 Ngay từ đầu chính là địch nhiều ta ít, cơ hồ trong cùng một lúc khi Lưu Vọng bị Lâu Hướng Vãn bất ngờ cắt đứt yết hầu, nhận được tín hiệu, mấy chục người đang đánh nhau quyết liệt với người của Phi Long Sơn Trang đột nhiên thay đổi thái độ, đao hướng về những huynh đệ của mình, tiếng kêu thảm thiết liên tục vang lên, rất nhiều người không kịp phản ứng, đám lính phản bội cùng người Phi Long Sơn Trang hợp lại thành một đội.
71 Trong xe ngựa, Lâu Hướng Vãn cảm thấy có chút chột dạ bất an ở trong lòng, dù sao che đậy quá nhiều bí mật nên thấy hơi căng thẳng, cứ chăm chú nhìn Phượng Kính Dạ, trông vương gia hình như đang mệt?Trời còn chưa sáng, Phượng Kính Dạ đã dẫn binh ra khỏi thành, cho nên lúc này tựa vào bên trong vách tường xe ngựa nhắm mắt dưỡng thần, ngũ quan tuấn mỹ, thần sắc khoan thai, vừa tà mị vừa tao nhã khiến người ta cảm giác chuyện Lâu Hướng Vãn giao đấu kịch liệt ở Phi Long Sơn Trang và Tả Ngôn bị thương rồi bị bắt đi đều là do hắn nằm mơ giữa ban ngày, không thể phát hiện ra một chút lo lắng nào.
72 Vừa rời khỏi Lâm Gia, Phượng Kính Dạ mang Lâu Hướng Vãn đi vào hoàng cung gặp Tả Ngôn, tuy rằng nói đại đa số thị vệ trong hoàng cung có người của Vương hoàng hậu, nhưng mà Phượng Sở Thiên ở trong cung cũng có một ít thế lực, trước mắt Tả Ngôn ở hoàng cung vẫn an toàn, hơn nữa lúc mặt trời lặn, thì Tả Ngôn cũng đã tỉnh lại.
73 Hiện thời Tam hoàng tử Phượng Tiêu đang nắm quyền, chẳng những nhận vụ án Tả Ngôn cướp đoạt quân lương, còn sắp nắm giữ ấn soái để xuất chinh. Cục diện trongkinh thành vốn còn rối loại liền trở nên phân rõ vài phần, không ít người vốn đi theo Phượng sở Thiên liền có hơi rục rịch, đã có một số quan viên trung lập đang bắt đầu hướng về Tam hoàng tử.
74 Lương Viện biết mình không thể xoay chuyển tình thế, cả người hầu như nhũn ra, khuôn mặt trắng bệch không còn chút máu. Nếu là một văn sĩ tử bình thường đạo văn, nhiều nhất bị tước danh hiệu sĩ tử, về sau không thể đi thi, còn nàng, đường đường là vương phi của phủ Tam hoàng, hiện tại thanh danh vang dội, một khi chuyện này truyền ra ngoài, Lương Viện có thể tưởng tượng ra hậu quả nghiệm trọng đến cỡ nào.
75 Tả Ngôn cầm lấy y phục che lại người, y phục rộng thùng thình bao lấy thân thể trần như nhộng, nhưng vì không còn sức lực để buộc dây lưng lại, lại thêm một trận đau đớn ập đến làm ngực co rút lại, trước đã phun ra một ngụm máu đen thui, dù hiện tại cả lục phủ ngũ tạng đau kịch liệt, nhưng người vẫn khá tỉnh táo.
76 Thu Phong Viện. “Dược liệu đã chuẩn bị xong, ngày mai ta sẽ giúp ngươi đem cổ trùng ép ra ngoài. ” Lâu Hướng vãn mở miệng cười với Dịch Quân Hàn, trước mắt là nam tử mặc xiêm y màu xám, thần sắc luôn lạnh nhạt, mang theo vẻ hờ hững, xem sinh tử không quan trọng, điều này làm cho Lâu Hướng Vãn có hơi nhớ tên Tả Ngôn độc miệng kia.
77 Trong màn đêm tại Thu Phong Viện, Phượng Kính Dạ cùng Lâu Hướng Vãn nhìn nhau, cả hai bên đều tựa gần nhau, nhưng lại thấy giống như cách thiên sơn vạn thủy , “Mộc Mộc, mỗi người đều có trách nhiệm riêng, đây chính là trách nhiệm mà bổn vương không thể trốn tránh.
78 Trước khi Hà Viễn Chí đến gần kinh thành đã thấy chiến tranh bùng nổ, nhưng vẫn chưa có hành động. Hà Viễn Chí đang lo lắng, nếu hoàng cung bị đột kích thành công, khi cứu viện đến đã quá muộn, ngày sau sẽ phải mang tội danh là đồng đảng của quân phản loạn.
79 Trận chiến kéo dài đến giữa đêm khuya, người chết vô số, quân phản loạn của Minh Tuyên Quốc đã không còn đường lui, nhưng cho dù vậy vẫn rất dũng mãnh hiên ngang.
80 “Các người muốn tiền, ta liền đưa cho các ngươi. ” Tuy của mặc một thân nam trang, dùng mảnh vải buộc tóc ra phía sau, những sợi tóc đen dài được xõa xuống.