21 Lâm Hoài đến địa điểm Barron đã chỉ định thì thấy không ít trẻ con tầm tuổi cậu đang tập hợp, mỗi người đều mặc quần áo màu vàng giống nhau, trên quần áo đều có dấu hiệu hình tròn, 1 đám túm năm tụm ba tán gẫu rất vui vẻ.
22 Lâm Hoài đi qua 1 góc, thình lình bị một người ôm lấy từ phía sau, lại là Barron. Lâm Hoài bất đắc dĩ nói: “Chú à, buổi sáng hoạt động đã xong rồi. ”
Barron ha ha cười: “Nhóc Luxi đáng yêu ngây thơ, đến, cho chú thơm 1 cái nào!”
Lâm Hoài cảm thấy chính mình vẫn rất bình tĩnh, một phen đẩy mớ râu xồm ra, “Không có việc gì mà thân thiết thế, không gian trá cũng đạo tặc! Tôi đây bề bộn nhiều việc, còn phải đi kiếm cái ăn nữa.
23 Nhất định là một đêm không ngủ.
Lâm Hoài cùng một đám trẻ em bị mang xuống 1 mật thất dưới lòng đất tương đối an toàn, chỉ cần có một chút hi vọng, không ai muốn đem bọn nhỏ chưa trưởng thành ra chiến trường.
24 Ban đêm trên Hoang Nguyên, mấy chục con cự bọ cánh cứng chậm rãi chui ra từ trong cát, ánh mắt đỏ như máu hào quang bắn ra bốn phía, đất đai chấn động kịch liệt theo từng bước chân của chúng.
25 Frey trường kiếm cầm trong tay. Không giống với các chiến sĩ khác phải cầm công cụ chiếu sáng, quần áo của Frey thậm chí còn đổi thành màu đen, tuy cự bọ cánh cứng thị giác đúng là có chút kém nhưng phàm là 1 chút cơ hội bị phát hiện thì Frey cũng sẽ xóa sạch.
26 Trời đã sáng, trận chiến đấu này đã diễn ra thật lâu, đạt được thành quả ngoài ý muốn. 2 đội ngũ trước bị đánh lui, cứ tưởng bọn họ cũng sẽ giẫm lên vết xe đổ nên ai cũng ôm tinh thần sống chết kiên trì tới cùng.
27 Barron mới mặc kệ lời này của Lâm Hoài là thật hay giả, sờ sờ cằm, hãy còn vui tươi hớn hở nở nụ cười, ánh mắt dời đến Hoang Nguyên bát ngát, động tác trong tay cũng dừng lại, nói: "Không nói chuyện này nữa, lần này cự bọ cánh cứng biến dị thật sự rất kỳ quái, hay là ——" Barron mày càng mặt nhăn càng chặt, "Nếu thật sự chỉ là may mắn đánh được 1 trận xuất sắc thì tốt bằng không thì chính là chuyện lớn rồi.
28 Lâm Hoài tỉnh lại, trong tay đặt một chén cháo nóng thơm ngào ngạt. Nhất thời cảm thấy chính mình sắp đói chết, nước miếng chảy ròng ròng, đang định cầm bát đổ vào miệng.
29 "Như vậy vừa vặn, nơi này ta có 1 vị ma pháp sư, hắn có thể đem tu vi áp chế xuống bằng tiêu chuẩn Đại ma đạo sĩ giống như vị pháp sư xấu số kia. Mi nếu thắng hắn thì việc này coi như xong.
30 "Cảm ơn, không nhọc anh!" Lâm Hoài tuyệt không khách khí.
Frey đến bên Lâm Hoài hỏi: "Có bị thương không?"
Lâm Hoài lắc đầu, cậu chỉ bị trầy da chút thôi, ngược lại lại hình thành được liên kết với không gian, lợi nhiều hơn hại.
31 Janette tìm Lâm Hoài cũng không có chuyện gì lớn. Harvey mang từ gia tộc Harlan đến mấy xe ngựa thực vật ma pháp, chủng loại cấp bậc rất nhiều và rườm rà.
32 Lâm Hoài dùng ánh mắt yên lặng nhìn Harvey rời đi, lại giật mình nghe gã kêu một tiếng "Không được!" Lại ngừng lại, tim Lâm Hoài đập mạnh, gã lại có chủ ý quỉ quái gì đây, dù là gì cũng đừng dây vào mình nha.
33 Lâm Hoài nhắm mắt theo đuôi Frey, hướng về phía rừng cây Lâm Hoài thường ngốc lúc nhàm chán mà đi. Đã sớm chơi chán rồi còn có gì đẹp mà xem a? Lâm Hoài nhàm chán thầm nghĩ nhưng không nói ra miệng, chỉ nhìn chằm chằm sau lưng Frey, 1 người chán đến chết nhăn mặt nhăn mày, 1 người vừa đi vừa tự vui vẻ 1 mình.
34 Trong đám ma pháp sư có người thổi nhạc khí, tiếng động ô ô nhộn nhạo vang lên, tiếng vang không lớn nhưng Lâm Hoài lại có thể cảm nhận được sức mạnh kì quái dao động khếch tán trong sóng âm thanh.
35 1 đống sinh vật Hoang nguyên ùa về phía bọn họ.
Nhóm ma pháp sư dời đến chỗ ma pháp trận ban đầu. Ma pháp trận tuy bị sấm sét huỷ hoại hoàn toàn nhưng nó quả thật có tác dụng cưỡng chế giải quyết không ít sinh vật, chỗ đó mà nói là nơi an toàn nhất, có thể tranh thủ cho nhóm pháp sư chút ít thời gian mà ngâm xướng ma pháp.
36 Đi vào trong điện mới phát hiện nơi này giống như đã bị càn quét qua, trống huơ trống hoác, không có tí tẹo xa hoa nào như trong mong đợi cả.
Trước mặt là 1 khối băng cứng, sạch boong như được lau chùi, giống như tấm gương phản chiếu ra 2 bóng dáng.
37 Lâm Hoài mới ra khỏi không gian đã bị khung cảnh trong chính điện doạ sợ, chỗ trống huơ trống hoác đã biến thành cung điện xa hoa xa xỉ chân chính.
Đại điện trước sau hai bên thông nhau, bốn phía có suối phun, ở trên băng nguyên gió lạnh từng trận lại có suối nước nóng phun trào, 1 chút dấu hiệu ngưng kết cũng không có.
38 Nếu đã rõ ràng mục tiêu của giai đoạn tiếp theo, cũng không thể tiếp tục ở lại trong thành nữa. 2 người không biết cách ngày trở về còn bao lâu, nên phải tận dụng thời gian 1 cách tối đa.
39 Đuổi theo là 1 nữ hài tử, đầu tóc chải khéo léo, một thân quần áo cưỡi ngựa màu tím bó sát người, không nhìn được diện mạo, vèo 1 phát đã biến mất trước mắt, giống như làn gió thổi qua tai.
40 Bởi vì thay đổi chủ nhân, gần đây tốc độ sinh trưởng của thực vật trong không gian không nhanh như lúc trước nữa, giống như xuống máy bay đi bộ vậy. Mà không gian đối với tu vi tinh thần lực tăng lên của cậu không có tiến triển gì, làm Lâm Hoài cảm thấy rất thất bại.