21 Kỳ Minh cảm thấy được đời này mình chưa từng liều mạng học như vậy, bất quá lần đầu tiên mình thi đỗ hạng mười nhìn gương mặt Đường Miễu vui vẻ tươi cười liền cảm thấy thực có giá trị.
22 “Kỳ Minh, cuối tuần là ngày 14 tháng 2. ” Đường Miễu chọc chọc Kỳ Minh đang làm bài tập.
“Ân, còn ba bài mẫu. ” Kỳ Minh chưa bao giờ biết Đường Miễu cố chấp như vậy, một cái lễ tình nhân cậu đã quên chuyện thư tình, cũng may vừa vặn trùng với lễ mừng năm mới, Đường Miễu cũng không rối rắm, chỉ là lễ mừng năm mới năm nay hơi sớm, bọn họ cũng khai giảng sớm.
23 Đã thi xong một ngày, còn một ngày, Đường Miễu chạy tới trường thi của Kỳ Minh tìm hắn ôn tập, kết quả nháy mắt bị một đống vấn đề nan giải của lớp một vây quanh.
24 Kỳ Minh trở lại trường thi, tất cả mọi người đang tự học, hắn lấy ra một bản nháp, lúc trước cũng chưa từng viết thư tình, cuối cùng có linh cảm.
Hắn trịnh trọng tính toán viết thư tình nháp —–
Gửi Miễu Miễu:
Thích
Ngòi bút dừng lại ở chữ này, nhịn không được cào cào tóc, hắn như vậy quá lãng mạn hay không? Nhưng mà không có từ gì có thể diễn tả tâm trạng hiện giờ của hắn.
25 Cuối cùng giờ tự học chấm dứt, Đường Miễu gọi điện thoại cho Kỳ Minh, cậu đúng là thẹn thùng, chỉ là cậu cũng lo lắng cho tình hình của Kỳ bá mẫu, người hầu Kỳ gia nhiều như vậy, làm sao có thể chọn ngay thời khắc mấu chốt mà gọi Kỳ Minh trở về, hay là thân thể có bệnh nặng gì?
Thật lâu Kỳ Minh mới nghe máy.
26 Một giấc này Đường Miễu ngủ không ngon, buổi sáng hơn năm giờ liền tỉnh, trong di động chỉ có một tin nhắn ngắn của Kỳ Minh, không có nội dung khác chỉ có hai chữ —— Miễu Miễu.
27 Ba ngày sau, Đường Miễu lại cùng ba mình ngồi chung trên một bàn cơm.
Đường Chiến muốn nói lại thôi nói: “Bạn của con……. ”
Nhìn hai mắt Đường Miễu sưng đỏ, Đường Chiến cũng cảm thấy trong lòng xoắn thành một đoàn, “Cũng là vì tốt cho con.
28 “Uống nước. ”
Đường Miễu hốt hoảng một cái, ngẩng đầu nhìn cũng không phải là người cậu tâm tâm niệm niệm, là Khúc Dao.
Khúc Dao nghĩ nghĩ, “Hắn sẽ không hy vọng cậu như vậy.
29 Gần tới ngày thi đại học, lớp 12 ban A thực im lặng, bởi vì thiếu một người.
Đường Miễu trước kia là học bá thông minh, mà hiện tại nghiễm nhiên biến thành học bá mất ăn mất ngủ.
30 Giữa B thị truyền rất nhiều tin bát quái, nhưng là một lần kia của bọn họ, nổi danh nhất chính là, người thi đỗ đầu đại học lại vội vã trở về thổ lộ với người đứng thứ hai trong ban.
31 Đường Miễu về đến nhà, xoa xoa tóc, bên ngoài trời mưa thật lớn.
“Luận văn thế nào?” Đường Chiến quan tâm hỏi một câu.
“Vẫn tốt. ”
Đường Chiến bật cười, Đường mẫu cũng nhịn không được lắc đầu, “Con đứa nhỏ này.
32 Đường Miễu một đêm không ngủ, ánh mắt cậu nháy cũng không nháy mà nhìn chằm chằm máy tính, tải lại hòm thư hết lần này đến lần khác cũng không thấy xuất hiện thư mới.
33 “Em trai nhỏ đâu? Hẹn hò?” Đường Túc Hoắc vừa mới vào nhà liền trêu ghẹo nói.
“Tuyết lớn như vậy, có thể phủ kín núi hay không a. ” Mẹ Đường lo lắng mà nhìn thời tiết bên ngoài.
34 “Thí chủ, hôm nay tuyết lớn, đạo quan không mở. ” tiểu đạo đồng thò ra cái đầu nhỏ mở cửa dò xét.
“Vậy sao?” Đường Miễu mờ mịt, “Đa tạ. ”
Qua một lúc lâu sau, tiểu đạo đồng lại mở cửa, nhìn Đường Miễu còn đứng tại chỗ, bởi vì muốn đi vào, dù đã thu vào, lúc này trên này trên người đầy tuyết, làm người ta không đành lòng, “Thí chủ thành tâm, đi theo tôi vào.
35 “Cậu nói cái gì?” Đường Miễu hoàn hồn.
Nữ sinh tính tình tốt trả lời: “Cậu sau này có tính toán gì không? Định cư ở B thị sao?”
Đường Túc Hoắc cười nói: “Tiểu Miễu đời này phỏng chừng cũng chưa từng sống cuộc sống ở đâu ngoài B thị.
36 “Tiểu Hoắc, này đưa cho em trai con. ” Đường Chiến gạt tàn thuốc.
“Tiểu Miễu?”
“Dạ, đi thôi. ”
“Chú, này còn ở thời kì mã hóa!” Đường Túc Hoắc nóng nảy.
37 Lệnh truy nả hủy bỏ.
Đường Chiến nhìn văn kiện đăng báo, thậm chí có một loại hương vị khổ tẫn cam lai.
Cấp dưới không giải thích được, vì cái gì Đường bộ trưởng nhậm chức cảnh sát trưởng B thị bị một cái án sai thế nhưng có thể làm ông cao hứng như vậy, tuy rằng ông cũng tranh thủ thật lâu hạ lệnh cho bọn họ tra án này.
38 Nhân viên của Đường Miễu cảm thấy lão bản của mình mỗi ngày đều không vui vẻ.
Đương nhiên không phải nói tính khí cậu nóng nảy, mà là nói cậu luôn rủ mắt xuống, nhìn qua cũng không vui.
39 “Đại vương. ”
Tâm tình Đường Miễu tựa như rất vui vẻ mà cười đùa, “Miễn lễ. ”
“Đại vương cầu cứu trận này a, lần trước chị Khúc cũng chưa thu phục được, lần này càng khó hơn.
40 Trước khi Đường Miễu đẩy cửa vào, đã thu lại mọi cảm xúc, đang nghĩ tiếng chào hỏi Italy nói thế nào, hơn nữa đem bí thư của cậu dọa đến run cầm cập, bút sổ sách cậu phải đòi lại.
Thể loại: Đam Mỹ
Số chương: 3