101 Chử Đồng mỉm cười , nét mặt giãn ra. Giản Trì Hoài đưa mắt liếc qua nhìn thấy. Anh quay mặt lại , ánh mắt lười biếng rơi về phía cô , " dậy rồi. " " con đói bụng sao ? " " em mới ngủ được hơn nửa giờ thôi , con nãy giờ vẫn còn đang chơi đùa hăng say đây.
102 Chử Đồng im lặng hồi lâu vẫn không nói nên lời. Cả người cô dựa vào lưng ghế phía sau. Tâm tình Chử Nguyệt Tình có chút kích động , " ba mẹ bọn họ rồi cũng sẽ già đi , hơn nữa còn rất nhiều chuyện phải lo lắng.
103 Hôm nay Là ngày Chử Nguyệt Tình được nhận nuôi đứa bé như mong muốn , Chử Đồng cũng đi cùng cô. Hai người trên đường về nhà còn gặp mặt không ít hàng xóm.
104 Hôm nay là ngày mở tiệc mừng cục cưng tròn một trăm ngày , Chử Đồng chạy tới nhà họ Chử để đón người trước. Chử Cát Bằng cùng người thân bạn bè ngồi ở phòng khách.
105 Chử Đồng bắt đầu nổi lên cảm giác nóng nảy. Tên Phó Thời Thiêm này thật là , vừa há mồm ra liền bắt đầu nói hươu nói vượn , hơn nữa lời nói dối này còn thật đúng là chẳng cần viết nháp.
106 Đúng vậy , tấm lòng của cha mẹ trên thế giới này đều là như thế. Nếu đã gọi anh một tiếng ba là đã quyết định sẵn anh sẽ quan tâm đứa con gái này hơn nửa cuộc đời.
107 Chương 28 - Anh muốn tìm người phụ nữ kia (cùng nhóm máu với Giản bảo bảo) Không ít người xem náo nhiệt đều kéo tới vây quanh. Cô gái ngồi dưới đất , mặt mũi mông lung.
108 " đúng vậy , anh không cưỡng bức tôi. " Bước chân của cô gái lui về phía sau mấy bước , đầu gối đụng vào mép ghế sa lon. Cô biết rõ cả người mình nhếch nhác , nhưng vẫn đặt mông ngồi xuống , " vậy chẳng lẽ là tôi tự nguyện sao ? " Phó Thời Thiêm nhìn chằm chằm cô hồi lâu , " lời này cô nên đi hỏi cậu ta.
109 Tống Duy trốn trong phòng của mình. Ngoài hành lang hoàn toàn yên tĩnh. Cả phòng làm việc chìm vào trong im lặng. Cô khe khẽ mở cửa ra. Hai người đàn ông vạm vỡ đứng ở bên ngoài tựa như hai ông thần giữ cửa.
110 Nhà họ Chử. Chử Đồng xách đồ đi ra khỏi thang máy , vừa khéo thấy hàng xóm từ trong nhà bước ra , mẹ cô đi theo ở phía sau. Hai người không biết đang nói cái gì , mẹ cô miễn cưỡng mỉm cười , vẻ mặt lại đầy buồn bực , gật đầu cúi người tiễn hàng xóm đi về.
111 " cái gì ! " Chử Đồng kinh hãi đứng bật dậy , " cô nói Nguyệt Nguyệt. . . . . . là con gái của tôi ư ! " " vâng. " Tống Duy gật đầu một cái. Trông thấy vẻ mặt khiếp sợ của Chử Đồng , trong đôi mắt kia tràn ra thống khổ , cô không khỏi đảo mắt sang chỗ khác.
112 Phó Thời Thiêm nhìn Giản Trì Hoài de xe rời đi , anh xông về phía trước , " Giản Trì Hoài , mày đừng quên , tao với con bé mới là máu mủ ruột thịt , nó là con gái ruột của tao ! " " coi như là thế đi , vậy thì sao ? Tao không thừa nhận ! " Giản Trì Hoài bỏ lại câu nói , nhanh chóng lái xe rời đi.
113 Chử Nguyệt Tình bị Lý Tĩnh Hương lôi kéo cánh tay , cô dùng sức giãy dụa. Trông thấy Chử Đồng cũng rời đi , cô sức tàn lực kiệt ngã vào ghế sa lon. Lý Tĩnh Hương nhìn nhìn , ngồi xuống liếc qua cổ tay của cô.
114 Giản Trì Hoài nhẹ nhàng vỗ lưng con gái trong lòng , tựa như đang trấn an. Nguyệt Nguyệt nằm trên đầu vai anh , bất an động đậy , hai nắm tay siết lại thật chặt.
115 Chử Đồng đứng ngay tại chỗ , nhìn Giản Trì Hoài ẵm Nguyệt Nguyệt đi ra ngoài. Giản Bảo Bảo ở trên giường ô a hai tiếng , ánh mắt nhìn chằm chằm về phía ba bé rời đi.
116 Chử Đồng bị Tưởng Linh Thục chỉ vào mặt nói như vậy cũng không biết nên trả lời như thế nào. Giản Trì Hoài liếc nhìn Tưởng Linh Thục , " mẹ , mẹ đang nói bậy bạ gì vậy ? " " vậy các con trái lại nói cho rõ ràng đi ! " Tưởng Linh Thục không chịu nổi bầu không khí như vậy , " rốt cuộc ai là con gái của ai ? Ai là cháu gái của mẹ ? " " chuyện này nhìn còn không hiểu sao ? " Giọng nói của Giản Thiên Thừa bình tĩnh nhưng ngữ điệu không rõ ràng , " đứa bé tên là Nguyệt Nguyệt kia đã làm xét nghiệm nhân thân với Trì Hoài , con bé mới là cháu gái của chúng ta.
117 Hai người đang nói chuyện , Tưởng Linh Thục và Giản Thiên Thừa liền bước xuống. Vú nuôi cũng ẵm Nguyệt Nguyệt xuống lầu. Chử Đồng buông tay ra. Tưởng Linh Thục liếc nhìn cô , tức giận mới vừa rồi cũng đã trôi qua.
118 Hai người đàn ông kia xông vào thấy chỗ ngồi đã trống không , tìm vòng quanh trước sau một lượt , sau đó ra hỏi nhân viên phục vụ , " cô gái mới vừa bước vào đâu rồi ? " Nhân viên phục vụ thấy thái độ của đối phương rất không thân thiện , có chút bị dọa đến bối rối , " cô , cô gái nào ? " Trong quán chỉ có cô và vị khách kia.
119 Nhà họ Phó. Phó Thời Thiêm ngồi trên ghế sa lon. Đèn trong phòng khách đã tắt hết toàn bộ , chỉ có chút ánh sáng mờ nhạt chiếu ra từ trên TV. Màu xanh lam xen lẫn vàng nhạt hắt lên khuôn mặt của người đàn ông tạo thành từng đường khiến cho người ta cảm thấy lạnh lẽo đến mức hoảng sợ.
120 Cửa xe đã bị biến dạng nghiêm trọng , kéo không ra. Người phụ nữ tựa vào ghế ngồi , đau đến mức cả người run lên. Giản Trì Hoài thấy cô ta ôm lấy cánh tay , trong lòng đã có suy đoán.