21 " chúng ta nói rồi mà. " trong miệng Chử Nguyệt Tình vẫn luôn lập lại những lời này , Chử Đồng nhìn về phía lầu hai , Giản Trì Hoài đứng ở đó , thân hình thon dài , khí vũ hiên ngang , cô không muốn nhìn , nhưng lại kéo không nổi người bên cạnh.
22 Chử Đồng mở mắt ra , bên trong phòng một mảnh đen kịt , đèn đã sớm tắt , hai chân Chử Đồng giãy giụa , nhưng thứ kia trêu chọc càng thêm to gan , theo chân cô linh hoạt bò lên , Chử Đồng hai chân co lại , nắm lấy nó , lại lập tức cảm thấy có cái gì không đúng.
23 Chử Đồng hướng đi bãi đậu xe , Giản Lệ Đề đi theo cô , lên xe , Giản Lệ Đề ngoan ngoãn nịt chặt dây an toàn , " chị dâu , chúng ta là không phải đi siêu thị ? " " không đi , dù sao đồ lúc nào cũng có thể mua.
24 Chử Đồng bước nhanh tiến lên đón , hỏi ra câu nói đầu tiên là , " chị , Lệ Đề đâu ? " Chử Nguyệt Tình hai tay ôm chậu hoa , sắc mặt không thay đổi , " em ấy về nhà.
25 Ánh mắt Giản Trì Hoài vẫn như cũ nhìn chằm chằm màn ảnh trong tay , nếu như có thể , đã sớm ở trên người nữ bác sĩ kia ghim ra từng cái một. Chử Đồng đứng ở bên cạnh , cô biết rõ Giản Trì Hoài nếu so với cô còn đau khổ hơn , nhưng loại thời điểm này , ai cũng an ủi không được người nào.
26 Chử Đồng dừng lại bước chân , nhất thời không biết nên như thế nào để tiến hoặc lùi. Cố Thanh Hồi nhẹ xoa huyệt thái dương của Chử Nguyệt Tình , " cô xem , cô cũng có thể đối diện với bản thân như vậy , đã nói lên cô rất dũng cảm.
27 Khuôn mặt Chử Nguyệt Tình ngạc nhiên vui mừng không giấu được , cô chỉ chỉ cái túi đó , hai tròng mắt trợn tròn , " tặng cho tôi sao ? " " đúng vậy , cô xem một chút , có thích không ? " Chử Nguyệt Tình hướng bên trong cái túi liếc nhìn , khóe miệng run rẩy , kích động đến không chịu được , " thích , tôi rất thích !" Giản Trì Hoài đã chọn món ăn , phục vụ viên đẩy xe rượu đỏ đưa tới , Giản Trì Hoài tự mình giúp Chử Nguyệt Tình rót vào ly , nụ cười của cô nở rộ ở trên mặt , thụ sủng nhược kinh ( được đối xử tốt mà thấy sợ hãi ) nói , " tôi cũng không nghĩ đến anh sẽ gọi điện thoại cho tôi , càng không có nghĩ tới anh sẽ mời tôi ăn cơm.
28 Tây Thành. Tiếng mưa nhỏ tí tách từ chỗ mái hiên quán cà phê rơi xuống , Chử Đồng bưng ly cà phê lên đưa đến khóe miệng , Giang Ý Duy ở đối diện bất thình lình mở miệng , " Tứ ca đem cô đá văng a ? " " phụt --" cà phê trong miệng cô không nhịn được , thiếu chút nữa phun ra , ho mãi đến sặc sụa mới nín được , " cô nói cái gì ? " " hai người ly hôn , chuyện lớn như vậy cô cũng gạt tôi.
29 Chử Đồng quay đầu lại hướng cô ta nhìn , cô gái ngẩng đầu , một đôi mắt vô tội tràn đầy ra sợ hãi , " cô ở đây giúp tôi đi , đợi đến khi người bên này của tôi tới đây , vạn nhất đợi cô ấy đi ra , tôi sợ thấy bộ dáng của cô ấy.
30 Ân Thiếu Trình từ trước đến giờ chính là một kẻ chỉ sợ thiên hạ không loạn , anh ta chợt đẩy cái ghế ra , bước nhanh hướng hai người đi tới , hai người đàn ông này đang nói chuyện , một người còn định gọi phục vụ qua đây , hỏi về sự kiện hắt nước sôi ban nãy.
31 Đường Minh Lục ngồi vào trong xe , Giản Trì Hoài sải bước muốn tiến tới , lại bị Ân Thiếu Trình ngăn trở đường đi , " Giản Tứ ca , đừng mất hứng. " Đường Minh Lục lái xe nhanh chóng rời đi , sườn xe cơ hồ sượt qua bên cạnh hai người lướt đi , cô gái ngồi trong chỗ sau xe đầu cũng không có quay lại một cái , thật là coi trời bằng vung mà ! Giản Trì Hoài nhìn chằm chằm người đàn ông trước mặt , Ân Thiếu Trình đối nghịch với anh từ trước đến nay , còn có thể ngăn trở như vậy , thật đúng là thử thách sức chịu đựng đây mà , khóe miệng Giản Trì Hoài kéo một cái , " cậu thật đúng nhập vai hát tuồng rất chuyên nghiệp.
32 Chử Đồng hạ thấp giọng trả lời , " chị không ở nhà , chị ở bên ngoài ăn cơm với bạn. " " chị dâu , chị có thể bây giờ lập tức đến nhà một chuyến hay không.
33 Chử Đồng thật ra thì cũng không coi là ôm, cô chẳng qua là đỡ mà thôi , Đường Minh Lục cũng bị chém , còn có thể bảo anh tự đi sao ? Hai người nhanh chóng đi tới đại sảnh chỗ khám bệnh , Chử Đồng gấp gáp cuống quít hướng y tá gọi , " có người bị chém , mau lên , cấp cứu !" Giản Trì Hoài ở bãi đậu xe cũng đợi không được , xoay người rời đi càng làm không nổi , anh cầm thuốc trong tay đi theo sau lưng Chử Đồng , y tá đã đưa bọn họ đi hướng phòng cấp cứu , loáng thoáng còn có thể thấy giọt máu vương trên đất.
34 Chử Đồng không nói lời nào nhìn chằm chằm anh , Giản Trì Hoài không chút nào cảm thấy không thoải mái hoặc lúng túng , sắc mặt anh tự nhiên nhìn về phía Chử Đồng , " em không tin , đi ra ngoài làm phỏng vấn điều tra , xem một chút những người trẻ tuổi kia thích cái gì.
35 Chử Đồng cầm khăn giấy bên cạnh lên , lau miệng , trong cổ họng khô rát , đây là bị khiếp sợ dâng trào tới. Cô vỗ nhẹ ngực , để ình ổn định tinh thần , cô tắt trang video , rút đĩa cd ra , sau đó cầm điện thoại di động trên bàn lên.
36 Chử Đồng không quen nhất , thật ra thì chính là mang giày cao gót , mặc dù chỉ đứng một chỗ , nhưng cũng thật muốn chết rồi. Đôi chân căng cứng đến thẳng tắp , vóc người được bao bọc trong sườn xám lộ ra lả lướt hấp dẫn , còn thêm vải đỏ chỉ vàng phụ trợ , hai cánh tay thon thả mà trắng noãn , sườn xám chỉ có một cỡ , may nhờ vóc người của cô phù hợp yêu cầu , lúc này mới có thể vừa vặn mặc vào.
37 Trên người cô gái có cỗ mùi thơm , tiến tới trước mặt Giản Trì Hoài , bàn tay cũng theo đó xuyên thấu qua cổ áo của anh chui vào trong , cô ta tựa hồ đặc biệt hài lòng với ngực anh , ngón tay vuốt một cái , cảm giác được bên trong lòng bàn tay truyền tới sự bền chắc cùng ấm áp , hơi thở cô gái không yên , nhưng người bên cạnh lại thúc giục , " muốn hôn thì hôn đi , chơi cho đã !" " cô biết cái gì ? Đồ tốt phải từ từ đánh giá.
38 Sau khi chuyện của nhà hàng lẩu tung ra , trong xã hội phản ứng rất lớn , nghe nói còn phải điều tra kỹ. Chử Đồng được gọi vào phòng làm việc của chủ biên , trên bàn thả hai chén trà , Chử Đồng ngồi ở trước bàn , chủ biên vui vẻ yêu kiều , lần đầu tiên đôi với cô bằng thái độ tốt như vậy , " uống trà đi.
39 Cả người Chử Đồng đều nằm ở trên người Giản Trì Hoài , trong tai ong ong tác hưởng , giống như có cái gì đó lập tức muốn nổ tung. Cô há mồm , căn bản ngay cả lời cũng nói không ra được , áo len còn vén ở trên ngực , động tĩnh của bánh xe đang lăn cũng kỳ dị vô cùng.
40 " hả ? " Giản Trì Hoài đối với phản ứng này của Chử Đồng , cảm thấy rất kỳ quái , " không thể , em nói tôi không thể ? " Chử Đồng nắm chặt muỗng canh trong tay , sau khi hết sức trấn định , uốn lưỡi bảy lần rồi mới nói ra , " em nói là , chúng ta không thể.