Tìm chuyện

Gõ vào bất kể từ gì bạn nhớ để tìm kiếm Ví dụ: Tên truyện, Tên tác giả, Tên nhân vật...
Để tìm kiếm chính xác hơn, Bạn có thể kết hợp nhiều từ khóa tìm kiếm và đưa vào trong ngoặc kép. Ví dụ: "Từ khóa 1" "Từ khóa 2"
Hệ thống hỗ trợ tìm kiếm với cả tiếng việt có dấu và không dấu

Tứ Đại Tài Phiệt: Đăng Ký Kết Hôn Trễ Q.5 - Chương 09-10

Chương trước: Q.5 - Chương 07-08



Quyển 5: Biến cố

Chương 09: Cái giá phải trả (2)

Thư Tử Hạo đau lòng nhìn cô, hắn kìm không được hỏi lại: 'Ý của em chính là, hành động hôm nay của hắn có liên quan đến lời nói dối tối hôm đó của em?'

Sầm Tử Tranh vô lực gật đầu.

'Em nói dối chuyện gì?'

'Em ... em nói với Cung Quý Dương ... em với anh ... em với anh phát sinh quan hệ!' Cô cắn cắn môi, mãi mới nói được trọn câu, giọng nhỏ như muỗi kêu, nét mặt đầy vẻ ngượng ngùng.

Chính bởi vì câu nói đó nên mới khiến cho Cung Quý Dương có phản ứng lớn như vậy???!! Chỉ là, Sầm Tử Tranh không ngờ hậu quả lại nghiêm trọng như vậy.

Thư Tử Hạo nghe vậy trên mặt lộ ra một vẻ dịu dàng khó hiểu, hắn nhẹ vòng tay ôm cô vào lòng, giọng hắn vang bên tai cô: 'Cám ơn em!'

Lời của hắn càng khiến Sầm Tử Tranh khó hiểu gấp bội, cô ngẩng đầu nhìn gương mặt tươi cười của hắn hỏi lại: 'Cám ơn em? Em làm anh bị liên lụy đến thế này anh còn cảm ơn em?'

Chẳng lẽ là bị Cung Quý Dương đánh đến não hỏng mất rồi sao???

Cung Quý Dương người đàn ông này bình thường hi hi ha ha nhưng ra tay nặng đến thế nào cô là người hiểu rõ ràng hơn ai hết, tin rằng vừa nãy hắn đánh Thư Tử Hạo cũng không nhẹ chút nào.

Nhưng Thư Tử Hạo lại cho cô một câu trả lời mà cô không thể nào tưởng tượng ra được: 'Anh chỉ muốn cảm ơn em vào giờ phút đó lại có thể nhớ đến anh!'

'Tử Hạo ...'

Sầm Tử Tranh không ngờ hắn lại nói như thế, trong lòng càng thêm áy náy: 'Em ... xin lỗi!'

'Tử Tranh ...' Thư Tử Hạo dịu dàng gọi cô: 'Đừng nói xin lỗi với anh, anh không ngờ Cung Quý Dương ở buổi công bố sản phẩm hôm nay lại làm ra chuyện này, trong chuỗi các ngành thuộc sản nghiệp của Cung thị tài phiệt không có ngành thời trang, hắn làm như vậy rõ ràng là nhằm vào anh và em thôi!'

Sầm Tử Tranh sắc mặt ngưng trọng, cô đi đến một chiếc ghế gần đó ngồi xuống, trong giọng nói lộ rõ sự mệt mỏi.

'Cung Quý Dương người đàn ông này tuy nhìn có vẻ lông bông nhưng trong chuyện kinh doanh không thể không thừa nhận sự nghiêm cẩn của anh ta, em nghĩ lần này anh ta tuyên bố chuyện này trước giới truyền thông, rõ ràng là có chuẩn bị sẵn rồi!'

'Vậy em định làm thế nào?' Thư Tử Hạo lo lắng hỏi cô, hắn chỉ sợ cô nhất thời mềm lòng.

Câu hỏi của hắn được đáp lại bằng một sự im lặng, chỉ có ánh mắt tiết lộ nội tâm đang khổ sở của cô.

'Tạm thời em còn chưa nghĩ ra, chỉ có thể đi bước nào tính bước đó thôi, nước đến đâu thuyền theo đến đấy nhưng em nhất định sẽ cố hết sức mình để giữ lại thương hiệu Leila bởi nếu như thực sự bị hắn thu mua thành công, chịu ảnh hưởng không chỉ có em mà cũng không thiếu phần anh!'

Sầm Tử Tranh tựa nhẹ đầu vào lưng ghế, một sự bất lực trước nay chưa từng có bao vây lấy cô, tâm càng thêm hỗn loạn.

'Tử Tranh ...'

Thư Tử Hạo nhẹ thở dài một tiếng, trong lòng mang theo vô hạn thương mến và xót xa. Dù sao hắn cũng là một người đàn ông, sao lại có thể hy sinh một phụ nữ để bảo toàn sự nghiệp của mình? Loại chuyện này hắn tuyệt đối hắn không làm được.

'Anh biết thương hiệu Leila là sinh mạng và tâm huyết của em, nhưng anh hoàn toàn không hy vọng em đi cầu xin hắn, cái hắn muốn chỉ là cảm giác chinh phục, em cầu xin hắn ngược lại càng thêm càn quấy!'

Trong nội tâm của hắn có một sự mâu thuẫn trước giờ chưa từng nếm trải qua, theo nhận định của hắn, Cung Quý Dương chuẩn bị tiến hành một trò chơi, vốn thích thống trị mọi thứ, hắn đương nhiên rất thích hưởng thụ cảm giác đối thủ đang chịu nỗi đau khổ dày vò, nhưng, đối thủ lần này là Tử Tranh, Cung Quý Dương không biết sẽ làm ra chuyện gì với cô nữa, cũng không biết hắn sẽ đề ra yêu cầu quái lạ gì. Chỉ sợ là ...'

Cô lần nữa bị luân hãm!

Lúc này Sầm Tử Tranh hoàn toàn không có tâm tình nào đi phân tích sự lo lắng trong lòng Thư Tử Hạo, cô đưa mắt nhìn ra ngoài cửa số, thấy cuộc sống phồn hoa dưới chân mình cô chợt cảm thấy nghẹt thở!

Thế giới và không gian này chỉ có người có tiền có quyền mới có thể thống trị, thế giới, mỗi ngày đều đang diễn một vở kịch buồn cười dưới sức ảnh hưởng của quyền lợi và thế lực, nhưng những người bất lực lại không có cách nào thay đổi được điều đó còn người có khả năng thì vẫn đang hưởng thụ những đặc quyền đó. Trời đất bao la, chẳng lẽ không có một khung trời riêng nào ình sao?

***

Cung Viên

Buổi đầu xây dựng Cung Viên, mẹ của Cung Quý Dương – Trình Thiến Tây đặt tên cho nó là "biệt thự Windsor Mucho" nhưng về sau cha của Cung Quý Dương, cũng chính là Lăng lão gia tử Cung Doãn Thần chê cái tên này không thuận miệng, mỗi lần nhắc tới nhà mình đều gọi nó là Cung Viên, vì vậy, qua một thời gian dài, mọi người đều quen gọi nơi đây là Cung Viên, hoàn toàn quên mất cái tên vốn có của nó.

Có thể nói Cung Viên là một căn biệt thự sang trọng, chỉ riêng nơi xây dựng nên nó đã tràn đầy sự lãng mạn rồi.

Căn biệt thự được xây dựng ở nơi vừa có biển vừa có núi, lợi dụng một cách linh động địa thế một mặt dựa núi phía sau nhìn ra biển, người ở trong biệt thự có thể đem cảnh đẹp núi rừng và biển rộng đều thu hút vào trong tầm mắt. Đây có thể gọi là mảnh đất địa linh nhân kiệt.

Điểm thành công nhất của Cung Viên là kiến trúc theo phong cách có hư có thực, có sự giao thoa giữa các cảnh trí thiên thiên như sườn núi, rừng cây, dòng nước, kiến trúc và thiên nhiên giao hòa lẫn nhau, kết hợp thành một thể nhưng lại làm nổi bật lẫn nhau.

Khi bước vào Cung Viên lần đầu tiên sẽ có cảm giác như bước vào một mê cung khổng lồ, nếu như không có người dẫn đường, người lần đầu tiên bước vào Cung Viên nhất định sẽ mất phương hướng.

Trong Cung Viên chỉ riêng phòng ốc đã có hơn năm mươi căn phòng, ba hồ bơi ngoài trời lớn lại thêm hai hồ bơi trong nhà, có một rạp chiếu phim mini có sức chứa khoảng năm mươi người, phòng sách được mạ vàng với những hành lang được ốp đá đại lý sáng loáng, lộ rõ sự xa hoa nhưng không kệch cỡm.

Ngoài những điều này, bởi vì Cung Quý Dương bình thường cực kỳ thích vận động bởi vậy trong căn biệt thự còn có sân bóng quần, sân golf mini, phòng chơi bowling, sân tennis, tất cả đều được trang bị đầy đủ, một vườn hoa rộng hơn mười mẫu được thiết kế quy mô, lại thêm một mảnh vườn hoa chuyên trồng hoa oải hương rộng lớn cực kỳ lãng mạn khiến cho cả Cung Viên như được tô điểm thêm không ít màu sắc.

Chuồng ngựa, hầm chứa rượu, bãi đáp trực thăng cũng được bố trí chu toàn, không chỉ như thế, trong Cung Viên còn có riêng một bãi chuyên dụng để đậu những xe thể thao F1 mà Cung Quý Dương sử dụng, còn có những phòng thực nghiệm để hắn thí nghiệm những phát minh cơ giới, súng ống, đạn dược.

Trong Cung Viên rộng lớn này toàn bộ sử dụng một lượng lớn hệ thống máy móc kỹ thuật cao hỗ trợ, ngoại trừ Cung lão gia và Cung Quý Dương và mẹ hắn thì người hầu cũng có không ít.

Chương 10: Thẳng thắn (1)

Khi Cung Quý Dương dừng xe xong đi vào phòng khách chính thì đã thấy một bóng dáng quen thuộc của một cô gái, trong một chớp mắt đó, mày hắn hơi nhíu lại.

'Thiếu gia, lão gia và phu nhân đã đợi ngài rất lâu rồi, hôm nay Ngải tiểu thư đến chơi!'

Quản gia dì Kỷ vừa đưa tay đón lấy áo vest trong tay Cung Quý Dương, đưa cho người làm dặn họ đem cất vừa lên tiếng chào.

Dì Kỷ là quản gia lâu năm trong Cung Viên, là vào Cung Viên cùng với mẹ của Cung Quý Dương – Trình Thiến Tây, vì vậy đối với Trình Thiến Tây một lòng trung thành, dì Kỷ làm việc cẩn thận chu đáo, nghiêm túc không qua loa, ngay cả biểu tình trên mặt cũng là nghiêm cẩn cực kỳ, nụ cười mỗi ngày lại một ít thêm, suy nghĩ, quản giáo người làm cũng rất nghiêm khắc.

Nghe nơi cửa có tiếng nói, Ngải Ân Hà đang ngồi trên sofa lập tức đứng dây, khi cô nhìn thấy bóng của Cung Quý Dương, trên mặt liền lộ ra nụ cười tươi tắn mà lúc này ngồi ở phòng khách chính còn có Cung Doãn Thần, Trình Thiến Tây và cha mẹ của Ngải Ân Hà.

Trên gương mặt anh tuấn của Cung Quý Dương chợt có chút sửng sốt hắn không ngờ cả nhà Ngải Ân Hà đều ở đây, bởi vì hai người tuy nói rằng có hôn ước nhưng nhiều năm qua Cung Quý Dương vẫn chưa từng dẫn cô đến Cung Viên. Xem ra hôm nay đã có chuyện không tầm thường xảy ra.

'Quý Dương ca, anh về rồi!' Ngải Ân Hà tươi cười bước đến, cô thay người hầu đón lấy chiếc cặp táp trên tay hắn.

Một màn này lọt vào mắt của Trình Thiến Tây khiến bà thêm phần phấn khởi, bà nhìn Cung Doãn Thần, nói: 'Có thấy chưa, hai đứa đúng là có tướng vợ chồng, còn chưa kết hôn mà đã tình cảm thế kia rôi!'

Cung Doãn Thần cũng rất hài lòng gật đầu, từ vẻ mặt quắc thước của ông hoàn toàn không nhận ra tuổi tác thực.

'Bà Cung, Quý Dương đứa bé này ngày càng chững chạc, cùng với Ân Hà nhà chúng tôi đúng là trời sinh một đôi. Theo tôi thấy, hôn lễ của hai đứa bé này vẫn nên tổ chức sớm một chút thôi!' Mẹ của Ngải Ân Hà cười híp mắt nói.

'Đúng đó, tôi cũng đồng ý cách nói của bà thông gia tương lai, hai đứa bé này dù sao cũng đã có hôn ước, kết hôn chỉ là chuyện sớm muộn mà thôi!' Trình Thiến Tây gật đầu nói.

Lúc này cha của Ngải Ân Hà mới lên tiếng: 'Theo tôi thấy, con cháu tự có phúc của con cháu, chúng ta mấy người già vẫn là ít xen vào chuyện của lớp trẻ thôi, bằng không sẽ tạo nên gánh nặng cho chúng nó!'

Từ lời nói và cử chỉ của ông Ngải có thể dễ dàng nhận ra ông là người trung thực phúc hậu, vẻ ngoài chính khí lẫm lẫm.

'Đúng vậy, tôi đồng ý cách nói này, chỉ cần hai đứa bé vui vẻ là được rồi, chúng ta là bậc làm cha mẹ thấy cũng sẽ vui thôi!' Cung lão gia Cung Doãn Thần đồng ý với cách nói của ông thông gia, chậm rãi lên tiếng.

Trình Thiến Tây khẽ cấu ông một cái ...

'Ông đó, đúng là càng già càng hồ đồ rồi!'

Bà thật hy vọng con trai có thể nhanh chóng kết hôn với Ngải Ân Hà, từ xưa đến nay, câu nói "thành gia lập nghiệp" không sai chút nào, chính là nói "thành gia" xong mới "lập nghiệp". Tuy con trai lại làm ngược lại nhưng bây giờ kết hôn cũng không muộn mà.

Cung Quý Dương nghe xong mấy câu này quả thực cảm thấy rất chói tai, nhất là khi nhìn thấy dáng vẻ cực kỳ phối hợp của Ngải Ân Hà thì càng khiến hắn khó hiểu. Cung Quý Dương kéo cô qua một bên, hỏi: 'Sao em lại đến đây?'

Ngải Ân Hà cười dịu dàng, nghiêng đầu nhìn hắn, nói vẻ trách móc: 'Anh thật là quý nhân hay quên nha, hôm nay là sinh nhật của em mà, cũng chỉ có bác gái Cung nhớ đến nên bác đề nghị tối nay giúp em tổ chức sinh nhật. Với lại cha mẹ em cũng cùng đến chung vui!'

Trên mặt Cung Quý Dương lộ ra một tia áy náy: 'Ồ, em không nói anh thật sự quên mất. Thật ngại quá, Ân Hà!'

'Không sao đâu, chỉ có điều tối nay anh phải chuẩn bị tâm lý thật tốt mới được!' Ngải Ân Hà làm ra vẻ chu đáo nhắc nhỏ hắn.

Cung Quý Dương nghe cô nói như vậy, đôi mày lại nhíu lại, 'Nghĩa là sao?'

Ngải Ân Hà thần bí chỉ tay về phía cha mẹ hai bên đang ngồi nói chuyện nơi ghế sofa sau đó nhón chân nói khẽ bên tai hắn: 'Vừa nãy những lời họ nói anh đều nghe cả rồi đấy, còn chưa hiểu nghĩa là gì sao?'

Cung Quý Dương mày nhíu càng chặt, hắn liền hiểu ra ngay ... vì Ngải Ân Hà tổ chức sinh nhật chỉ là cái cớ, thực ra là đến bức hôn mới đúng.

Nghĩ đến đây là nỗi bất mãn lộ rõ trên mặt hắn.

'Hai đứa chúng con thì thầm điều gì mà không thể cho người già chúng ta nghe được vậy? Quý Dương, vào nhà lâu như vậy còn chưa chào bác Ngải trai, bác Ngải gái sao?'

Trình Thiến Tây nhìn thấy hai người thân thiết như vậy, trong lòng càng lúc càng vui vẻ.

Theo phép lịch sự, Cung Quý Dương vẫn bước đến, chào hỏi cha mẹ của Ngải Ân Hà.

'Ông Cung, Quý Dương có thể nói là "con hơn cha" nha, Cung thị tài phiệt dưới sự quản lý của nó càng lúc càng khởi sắc!' Cha của Ngải Ân Hà khen một câu từ đáy lòng.

Ông thật sự hâm mộ Cung Doãn Thần có được một đứa con trai ưu tú như vậy, chỉ tiếc rằng ông chỉ có một đứa con gái, không thể giúp ông quản lý sự nghiệp của mình.

Nhưng nếu như Cung Quý Dương trở thành con rể của ông, vậy thì lại khác rồi!

'Ha ha, ông quá khen rồi, đứa con này của tôi tuổi còn nhỏ, vẫn còn phải học hỏi các bậc trưởng bối nhiều!'

Cung Doãn Thần cười sảng khoái, ngoài miệng tuy là nói vậy nhưng trong lòng vì con trai mà cảm thấy cực kỳ kiêu ngạo.

Mẹ của Ngải Ân Hà nghe vậy cũng cười nói: 'Tôi thấy Quý Dương đứa bé này đúng là nhân tài hiếm có, còn không thì nên nói là Ân Hà nhà chúng tôi tốt số, vừa ra đời đã có thể cùng nhà anh chị định hôn sự, Quý Dương là con trai một, đợi Ân Hà được gả vào nhà họ Cung thì coi như nhà anh chị có thêm một đứa con gái!'

'Đúng đó, đúng đó. Tôi rất thích Ân Hà nha đầu này, không chỉ xinh đẹp dịu dàng mà còn đứng đắn đàng hoàng, một cô gái như vậy mới xứng với nhà họ Cung chúng ta, thật là vừa nhìn đã thích!' Trình Thiến Tây trong giọng nói không giấu được sự tán thưởng đối với Ngải Ân Hà.

Ngồi nhìn mọi người anh một câu tôi một câu, mày Cung Quý Dương càng nhíu chặt lại. Hắn vừa định lên tiếng thì chợt quản gia dì Kỷ đã bước đến lên tiếng.

'Lão gia, phu nhân, buổi tối đã chuẩn bị xong rồi, xin mời mọi người đến phòng ăn!'

Loading...

Xem tiếp: Q.5 - Chương 11-12

Loading...

Bạn đã đọc thử chưa?

Điệp Chi Chiến

Thể loại: Kiếm Hiệp

Số chương: 7




Trọng Sinh Chi Ngã Tâm Phỉ Thạch

Thể loại: Đam Mỹ

Số chương: 35


Hổ Lang Truyền Thuyết

Thể loại: Đô Thị, Đam Mỹ

Số chương: 150