181 Tiêu Sơn đem ánh mắt quét qua thì thấy không chỉ có bốn gã hộ vệ mà có một lão già đứng ở đằng xa. Lão già này mặc một thân quần áo màu tro đạm mạc. Lão già này hình như đi theo bảo vệ cho người thanh niên này.
182 Thân mình của hai người đồng thời lùi lại. Đòn va trạm vừa rồi rõ ràng khiến cho thực lực hai bên tương đương nhận rõ nhau. Tiêu Sơn dùng linh hồn lực quan sát thấy được Vân Linh đạt đến lục tinh đấu linh.
183 Đám người Tiêu Sơn được Áo Thác dẫn đến một tòa nhà cực lớn. Kiến trúc ở đây được làm bằng bạc. Phòng ốc ở đây, tạo hình có chút khác biệt. Ngoại hình đại khái nhìn giống như cái dược đỉnh bình thường, xung quanh là các cửa sổ được thiết kế như những lỗ thông hỏa bình thường của dược đỉnh.
184 “Tiểu gia hỏa kia đang làm gì vậy?” Phất Lan Khắc cau mày nhìn Tiêu Sơn với vẻ mặt nghi vấn quay sang nhìn Áo Thác hỏi. “Cái này. . . không biết. ” Áo Thác cũng đồng dạng có chút mê hoặc.
185 Tất cả đám luyện dược sư ở đây đều chấn kinh bởi mấy câu nói của hai vị đại sư. Hai vị đại sư này rõ ràng luyện dược kém hắn. Điều này nói rõ lên điều gì, mười bảy tuổi có thực lực luyện dược cao hơn Áo Thác cùng với Phất Lan Khắc.
186 Hai người Áo Thác và Phất Lan Khắc quay sang nhìn nhau. Cả hai người đều cười khổ, họ chắc chắn biết sẽ chẳng moi được thông tin gì về luyện dược sư tên Hồng Quân lão tổ từ hai người Tiêu Sơn và Tiểu Y Tiên cả.
187 Hai hàng lông mày của lão già mặc áo xám cau lại, hắn chớp chớp đôi mắt, vẻ mặt của hắn trở nên nghi ngờ. Đôi môi nhăn nheo hơi tái nhợt của lão chìa ra hỏi: “Ngươi muốn dùng bảo vật của ngươi đổi lấy bảo vật của ta!”Thanh niên bình thản trả lời: “Không sai chính là ý này!”Con người của lão già áo xám hơi co rút sau đó lên tiếng hỏi: “Ngươi muốn bảo vật gì của ta!?”Đôi môi đỏ mọng của thành niên khẽ nhếch lên, ánh mắt của hắn liếc qua một viên đá nằm ở góc bình thản nói: “Ta muốn có được đá Lôi Âm…”Nghe được thanh niên này nhắc tới đá Lôi Âm, lão già áo xám rơi vào trạng thái suy tư một chút.
188 Rời khỏi công hội luyện dược sư, Tiểu Y Tiên đang đi cạnh Tiêu Sơn đột nhiên hỏi: “Phu quân, ngươi không phải định rời đi sau khi lấy được chứng nhận luyện dược sư hay sao?”Tiêu Sơn nhẹ nhàng kéo nàng lại gần, hắn ôm chặt nàng lại trong ngực.
189 Buổi sáng của ngày hôm sau, Tiểu Y Tiên chớp chớp hai mắt. Không biết từ lúc nào nàng đã tựa vào ngực của Tiêu Sơn ngủ một cách ngon lành. Đôi mắt của nàng chớp chớp nhìn về phía xung quanh.
190 Ở trong phòng, Tiểu Y Tiên đang bế hai tiểu hài tử trong tay. Nàng đặt mỗi đứa trẻ ở trong một cái lôi. Ánh mắt tràn ngập yêu thương nhìn về phía hai đứa trẻ đang nói mấy từ u, ơ, u, ơ… phát ra từ trong miệng.
191 Mấy lão già bước về phía Tiêu Sơn. Khi mấy lão già bước đến thì thành chủ cùng với phụ thân thành chủ đều hướng về phía mấy lão già này khách khí. Một lão già trong đó ăn mặc một bộ quần áo màu xanh lam mỉm cười hướng về phía Tiêu Sơn nói: “Đây là Tiêu Sơn tiểu huynh đệ hay sao? Quả thực là tuổi trẻ tài cao!”Tiêu Sơn mỉm cười nhẹ nhàng gật đầu nói: “Vị tiền bối này đã khách khí quá rồi.
192 Mặt trời từ cuối con phố mọc lên. Nó khiến cho thành Hắc Nham đang đắm mình trong bóng đêm dần dần ló rặng trước buổi bình mình. Từng quầy hàng được dựng lên, người bắt đầu đi lại trong thành Hắc Nham khiến cho cả tòa thành trở nên nhộn nhịp.
193 Ba ngày thời gian phi hành, thường có một vài trạm nghỉ ngơi. Mấy trạm này được được lập ở trên đường. Tiêu Sơn cùng với mấy người đều không ngại ra ngoài tham quan một chút.
194 “Hừ” Lão già cũng không nói gì. Bàn tay của lão vung lên, một lớp băng hàn khí đánh mạnh về phía Tiêu Sơn. Tiêu Sơn cũng hung hăng vung quyền nên lện thẳng vào đòn tấn công này.
195 Tiêu Sơn đem trận pháp cách âm đem thu thập. Tiểu Y Tiên nhìn về phía Tiêu Sơn, trên khuôn mặt trắng hồng của nàng xuất hiện một nụ cười ngọt ngào. Tiêu Sơn thấy vậy thì cũng đồng thời nở nụ cười.
196 Tiêu Sơn khoanh tay trước ngực, ánh mắt của hắn nhìn về phía phương hướng của hai người vừa rời đi, đầu của hắn nhẹ nhàng lắc lắc, khóe miệng cong lên một hình nửa vầng trăng.
197 Một đám đội ngũ bị một đám người tộc xà nhân vây quanh. Trên đường lằm dải rác hai mươi xe hàng tất cả. Một đám lộn xộn gồm ba mươi người đang đánh nhau với hơn ba mươi tên tộc xà nhân.
198 Bao quanh thân thể của hai nữ tử tộc xà nhân là một bộ đấu khí khôi giáp màu xanh biếc rực rỡ mà đẹp mắt. Thực sự khi mặc bộ đấu khí khôi giáp này khiến cho các nàng trở nên xinh đẹp hơn, các nàng thêm phần khí phách mà không mất đi vẻ đẹp nữ tính.
199 Hai hàng lông mày thiếu nữ mặc y phục màu trắng của tộc xà nhân cau lại. Một mặt của nàng trở nên âm trầm nhìn về phía Tiêu Sơn. Hai hàm răng của thiếu nữ khẽ cắn vào nhau phát ra âm thanh ken két.
200 Tiêu Sơn nhẹ nhàng liếc mắt về một phía. Loại đấu kỹ có tên “Xà phân kỹ” này thực có vài phần quỷ dị. Ánh mắt của hắn đảo qua mấy con rắn lớn màu xanh phát hiện mấy con rắn này đều do năng lượng tạo thành, muốn dùng cách bình thường để phân biên ra con nào là chân thân quả thực cực khó nhưng với tu chân giả dùng linh hồn thay mắt thì loại đấu kỹ này quả thực gặp phải khắc tinh của nó.