Tìm chuyện

Gõ vào bất kể từ gì bạn nhớ để tìm kiếm Ví dụ: Tên truyện, Tên tác giả, Tên nhân vật...
Để tìm kiếm chính xác hơn, Bạn có thể kết hợp nhiều từ khóa tìm kiếm và đưa vào trong ngoặc kép. Ví dụ: "Từ khóa 1" "Từ khóa 2"
Hệ thống hỗ trợ tìm kiếm với cả tiếng việt có dấu và không dấu

Trương Tam Phong Dị Giới Du Chương 754: Thần Giới Huyết Chiến! (1+2)

Chương trước: Chương 753: Hỗn Độn Xuất Thái Cực!



Người này cũng tương đối bất phàm, đầu tiên hắn đem đại thuẫn rộng mấy thước nghênh đón Hạo Thiên thần kiếm chém tới không chút chậm trễ. Đại thuẫn của hắn sau khi va chạm với hàng tỉ tinh tú liền biến thành tro bụi. Uy lực kinh khủng như thế, nhất thời làm cho hắn chấn động, mắt thấy bảo kiếm của ta như tia chớp bổ tới đầu, căn bản không thể né tránh.

Bất quá, hắn cũng quá tàn nhân, bất thình lình đem thân thể của mình thu nhỏ đến một thược, giống như trẻ con, sau đó dùng chân đá vào mấy món thần khí còn lại, đem thần khí tiến vào trong kiếm ảnh của ta, đồng thời bay nhanh trốn tránh phạm vi công kích của Hạo Thiên thần kiếm. Bởi vì thể tích của hắn lúc này rất nhỏ, lại mượn lực lượng phản chấn của thần khí, khiến cho tốc độ của hắn trong giây lát tăng đến cực hạn. Mà bần đạo bởi vì phải chém nát mấy món thần khí kia, cho nên có chậm trễ một chút thời gian, không ngờ vào thời khắc cuối cùng thoát ra khỏi phạm vi công kích của ta.

Bất quá, hắn cũng không được tốt cho lắm, ngoại trừ thần khí trên người bị hủy ra, một cái cánh cũng bị ta chém rớt rồi biến mất không thấy. Tuy rằng hắn thoát được ra ngoài, mặt không đổi sắc, nhưng mà đau đớn vẫn làm cho thân thể hắn run nhè nhẹ, hiển nhiên, loại cánh trong suốt này đối với hắn là bộ phận cực kỳ trọng yếu.

Mặc dù không có giết được hắn, nhưng mà chỉ một màn này thôi cũng đã đủ làm cho tất cả mọi người ở đây chấn kinh. Nhất là người của Đạo Môn, thật sự không tưởng nổi ta vừa đến lại có thể tạo ra nhiều kỳ tích như vậy, đặc biệt là tình huống phá hủy năm kiện thần khí kia, quả thực làm cho người ta không thể tưởng tượng, ai nhìn thấy cũng kinh ngạc. Nhất là Hầu Tử, thấy ta thật sự làm gia hỏa kia bị thương, miệng của hắn há hốc đến độ có thể nhét vừa một quả dưa hấu. Sau đó ngẫm lại phải hướng ta chịu thua, hắn buồn bực cơ hồ muốn điên, đành phải đem lửa giận phát tiết lên trên người điểu nhân xung quanh.

"Đê tiện!" Gia hỏa kia sau khi thoát khỏi phạm vi công kích của ta, lập tức khôi phục lại thân hình, sau đó tức giận mắng :"Lấy nhiều đánh ít, còn ở sau lưng đánh lén, bản lĩnh ở đâu? Đạo Môn chính là vô sỉ như vậy sao?"

"Ha ha, lấy nhiều đánh ít mà kêu vô sỉ?" Bần đạo cười lớn chỉ chỉ điểu nhân khắp bầu trời, khinh thường nói :"Ngươi đang chửi chính mình sao?"

"Hừ!" Người nọ nhất thời á khẩu, sau khi thở hổn hển mấy hơi, cả giận nói :" Ta là tổng chỉ huy thiên sứ quân đoàn Hòa Lạp, ngươi là ai?"

"Quan môn đệ tử của Nguyên Thủy Thiên Tôn, Tam Bảo đạo nhân, Trương Tam Phong!" Bần đạo cũng kiêu ngạo nói.

"Được, nếu là đệ tử của Nguyên Thủy, hẳn không phải là đồ vô sỉ yếu đuối. Ngươi nếu có dũng khí so lo với ta, chỉ cần ngươi ta, ta lập tức rút quân." Hòa Lạp phẫn nộ nói.

"Ngươi còn không xứng để ta động thủ!" Bần đạo cười lạnh nói. Cũng không phải bần đạo khinh thường hắn, thật sự là ta không có năng lượng cường hãn để đấu với người ta, chiếc lá trên chuôi Hạo Thiên thần kiếm vừa rồi đã bị loại năng lượng mạnh mẽ kia chấn thành bột mịn. Nói cách khác Tiểu Lục đã không thể trợ giúp ta được nữa, nếu như dựa vào mình, căn bản không phải là đối thủ của hắn.

"Hử!" Tổng chỉ huy thiên sứ quân đoàn Hòa Lạp đương trường nổi giận, cũng không nhiều lời, rống giận xông về phía ta. Bốn vị sư huynh của ta vừa nhìn liều hiểu ta không được, chỉ sợ ta có chuyện, vội vàng thay ta tiếp Hòa Lạp.

Bần đạo duỗi tay ra, sau đó chỉ vào đầu Hòa Lạp, cười lạnh nói :"Tiểu Lục, bắn chết tên ngu ngốc này cho ta."

Theo một tiếng ra lệnh của bần đạo, trên bầu trời đột nhiên giáng xuống một tia chớp cực lớn, bổ vào trên người Hòa Lạp, tia chớp to vài thước, hiển nhiên ẩn chứa năng lượng vô cùng. Cho dù Hòa Lạp cường hoành vô cùng, đối mặt với tia chớp mạnh mẽ như vậy, cũng chỉ có thể mau chóng né tránh ra xa, rốt cuộc không đến gần được ta.

Rơi vào đường cùng, Hòa Lạp chỉ có thể không ngừng rít gào nói :"Là ai, lăn ra đây cho ta!" Hài tử đáng thương, đến hiện tại còn chưa biết là ai công kích hắn, bần đạo tự nhiên là không có nghĩa vụ giải đáp nghi vấn của hắn, để cho hắn buồn bực chết đi.

Tạm thời đuổi đi Hòa Lạp, bần đạo mới có cơ hội chào hỏi bốn vị sư huynh :"Bốn vị sư huynh khỏe không? Sư đệ có lễ!" Ai, nhiều năm không gặp, ta quả thật có chút cảm động.

"Sư đệ không cần phải đa lễ, ngươi trở về thật đúng lúc." Sư huynh đầu lĩnh nói :" Đáng tiếc bây giờ không phải là lúc ôn chuyện, vẫn là nên nhanh chóng thương nghị như thế nào đánh đuổi địch nhân quan trọng hơn."

"Không sao, ngươi có mưu mô nhiều, trong tay lại nắm giữ Hạo Thiên thần kiếm, nhanh chóng nghĩ ra chủ ý đi." Vài vị sư huynh khác cũng thúc giục.

"Có Thiên Không Chi Thành của ta cùng mấy cao thủ phía trên có thể địch lại Hòa Lạp trấn thủ, những người này đã không đáng để lo, một hồi nữa mấy vị sư huynh không cần tách ra, lấy tru tiên kiếm trận chuyên chọn điểu nhân mười hai cánh hạ tử thủ, bọn hắn tổn thất lớn tất nhiên sẽ thối lui." Bần đạo lo lắng nói :"Chẳng qua là, ta nghe nói lần này bọn hắn tập hợp năm cao thủ cấp bậc như Hòa Lạp, vì cái gì chỉ mới xuất hiện một người chứ?"

"A, năm người?" Bốn người lập tức chấn động nói :"Lời này thật không?"

"Tin tức hẳn là tin cậy được!" Bần đạo lo âu nói :"Ân sư ở đâu rồi?"

" Ân sư nhận được một phong thơ của Ngọc Đế, một mình đi ra ngoài, mãi đến hiện tại cũng chưa có trở về." Một vị sư huynh sốt ruột nói :"Chẳng lẽ ân sư đã bị bốn tên kia quấn lấy?"

"Đáng chết!" Bần đạo nhất thời nóng nảy, vội vàng nói :"Ta có tin tình báo, chứng minh Ngọc Đế đã liên thủ với thiên sứ quân đoàn, ân sư nói không chừng thật sự đã rơi vào bẫy của bọn chúng."

"Ai nha, vậy phải làm sao bây giờ?" Bốn người sắc mặt tái nhợt.

"Ân sư đi khi nào?" Bần đạo vội vàng truy vấn.

" Bảy ngày trước, chân trước mới vừa đi không bao lâu, sau lưng những đám hỗn trướng này đã tới rồi." Một vị sư huynh bi phẫn nói :"Chúng ta lúc ấy đã hoài nghi, như thế nào lại trùng hợp như thế? Không nghĩ tới, lão già Ngọc Đế thật sự dám hãm hại chúng ta a!"

"Vì sao lại không dùng khẩn cấp truyền tấn tri pháp thông tri cho ân sư?" Bần đạo vội vàng hỏi.

"Dùng rồi, nhưng mà ân sư nhận không được a!" Một vị sư huynh khác sốt ruột nói.

"Có rồi!" Bần đạo nhãn tình sáng lên, nói :"Khẩn cấp truyền tấn chi pháp của Đạo Môn chúng ta bao trùm cả thần giới, trong thần giới chỉ có ba địa phương là không đến được. Ngọc Đế ước hẹn ân sư đi ra ngoài gặp gỡ, khẳng định không có khả năng đi đến vị diện khác, như vậy quá thất lễ, ân sư tuyệt đối sẽ không đi có phải hay không?"

"Đúng vậy! Bởi vì chuyện của ngươi, ân sứ đã sớm bất mãn với Ngọc Đế, lần này gặp mặt cũng chỉ là không muốn trở mặt, hơn nữa ân sư cũng có tâm phòng bị, cho nên chắc chắn sẽ không đi đến vị diện khác." Một vị sư huynh hưng phấn nói.

"Như thế, ân sư nhất định còn ở tại thần giới, hơn nữa sẽ chỉ ở ba cái địa phương kia, Thiên đường, Linh sơn, cùng Thiên Hỏa tỉnh (giếng lửa trời)." Bần đạo tiếp tục phân tích :" Thiên đường cũng không cần quan tâm, ân sư chắc chắn sẽ không đi, đây không phải là chui vào miệng cọp sao? Về phần Linh sơn tựa hồ cũng không có khả năng."

"Vì sao?" Một vị sư huynh vội vàng hỏi.

"Chúng ta cách Linh sơn của Phật tổ cũng không quá xa, nơi này đánh đễ lật trời, bên kia có thể không biết sao? Nếu biết, ân sư có thể ngồi yên không lý đến sao?" Bần đạo cười lạnh nói :"Hai môn Phật Đạo tuy rằng đạo thống bất đồng, nhưng mà quan hệ luôn luôn không tệ, cho dù là ân sư không ở nơi đó, bọn họ biết được tin tức chúng ta bị tập kích, cũng nhất định sẽ phái người trợ giúp chúng ta. Nhưng mà hiện tại ngay cả cái lông người cũng không thấy, các ngươi không thấy kỳ quái sao? Đừng nhìn Hòa Lạp trước mặt chúng ta trâu như vậy, chống lại ân sư hay Phật tổ cũng chỉ có tìm chết. Nếu Phật tổ phái mười tám La Hán đến giúp, hai tên Hòa Lạp cũng đánh không lại, căn bản không để chúng ta độc kháng thiên sứ quân đoàn nhiều ngày như vậy."

"Ý của ngươi chẳng lẽ là nói Phật tổ cấu kết với Ngọc Đế sao?" Một vị sư huynh kinh ngạc nói.

"Sẽ không!" Bần đạo khẳng định nói :" Ta khẳng định Phật tổ sẽ không cùng Ngọc Đế thông đồng làm bậy, ý của ta là, chỉ sợ Phật tổ hiện tại cũng bị nhốt giống như ân sư, về phần Linh sơn, ước chừng bọn họ cũng giống như chúng ta, tự thân khó bảo toàn?"

"Theo như phân tích củ sư đệ, chẳng lẽ là nói ân sư cùng Phật tổ hai người bị nhốt ở Thiên Hỏa tỉnh?" Một vị sư huynh vội vàng nói.

"Tám đến chín phần là vậy." Bần đạo gật gật đầu nói :" Rất có thể vây khốn bọn họ chính là Ngọc Đế cùng bốn cao thủ cấp bậc như Hòa Lạp kia."

"Chúng ta nhanh đến cứu sư phó đi!" Một vị sư huynh sốt ruột nói.

"Ta đi Thiên Hỏa tỉnh!" Bần đạo không chút lưỡng lự nói :"Đây chỉ là phán đoán của ta, vạn nhất không chính xác chẳng phải chậm trễ thời cơ sao? Bốn vị sư huynh vẫn là nên nhanh chóng chém giết điểu nhân mười hai cánh ở nơi này, sớm giết lui bọn hắn để tiện toàn lực tìm nơi hạ lạc của ân sư. Nếu ba ngày sau ta chưa có trở về, như thế ân sư đích xa bị nhốt ở Thiên Hỏa tỉnh, đến lúc đó kính xin sư huynh toàn lực tới cứu viện."

" Như thế cũng tốt, lấy thực lực của ân sư cùng Phật tổ cho dù là bị vây khốn, cũng nhất định có thể kiên trì chút thời gian, so sánh ra, nơi này nguy cấp hơn một chút." Một vị sư huynh nói :"Chẳng qua là sư đệ nên thật cẩn thận, chỉ cần nhìn thấy ân sư bị nhốt, không nên sốt ruột cứu viện mà nhanh chóng trở về báo cho chúng ta biết."

"Vâng, sư đệ hiểu được, kỳ thật chỗ này chẳng qua là một cái phân thân của ta, chết không có gì đáng tiếc." Bần đạo thi lễ nói :"Các vị sư huỳnh, xin hãy bảo trọng."

"Bảo trọng!" Bốn vị sư huynh cùng thu lễ. Dứt lời, chúng ta cũng không nói thêm lời nào, lập tức phân nhau ra làm việc, bần đạo ngự kiếm toàn lực đi Thiên Hỏa tỉnh, lúc sắp đi chỉ kịp an bài Tiểu Lục nghe theo thất công chúa, đồng thời kêu thất công chúa nghe theo phân phó của sư huynh.

Bần đạo đi rồi, bốn vị sư huynh liền nhắm đến điểu nhân đê tiện, xuống tay cực kỳ tàn nhẫn, dựa theo lời của ta, chuyên kiếm điểu nhân mười hai cánh xuống tay, hơn nữa hoàn toàn không để ý quy củ chó má gì, khắp nơi kiếm tiện nghi, sau lưng đánh lén. Thêm vào uy lực biến thái của tru tiên kiếm trận, đa số mục tiêu bị bọn họ nhắm trúng, không có ai thoát được. Sau khi liên tiếp chém giết ba năm tên, tình thế chiến trường liền bắt đầu nghiên về phía chúng ta.

Bọn họ mỗi lần giết một người, chúng ta liền có thêm một cao thủ rảnh tay, những cao thủ này lại đi đánh lén, rất nhanh liền san bằng chênh lệch nhân số, mà thực lực của chúng ta so với bọn hắn mạnh mẽ hơn, cho nên rất nhanh chúng ta liền hoàn toàn chiếm cứ chủ động cùng ưu thế, bức bách điểu nhân không thể không lui lại.

Nhìn thấy thủ hạ bị giết nhiều như thế, hơn nữa tổn thất thảm trọng, Hòa Lạp lửa giận công tâm, tuy nhiên lại không có biện pháp, hắn bị Tiểu Lục quấn lấy ít nhất cũng hảo tổn đi bảy thành tinh lực, chỉ có thể phát huy ra ba thành uy lực, thậm chí ngay cả một vị sư huynh bình thường của ta cũng đánh không lại. Theo sự bỏ chạy của các chủ thần đỉnh ấp, các sư huynh của ta dần dần rảnh tay, mỗi người đều đem ánh mắt cừu hận hướng về phía Hòa Lạp. Đáng tiếc là công kích của Tiểu Lục quá biến thái, người khác nếu đi lên chém giết, rất có thể sẽ bị ngoại thương, cho nên bọn họ mới cố nhịn xuống, đồng loạt đi giết chóc điểu nhân cấp thấp giải cứu cung điện bị vây công.

Lúc này, thất công chúa bắt đầu liên lạc với bọn họ, nói :"Ta là người chỉ huy của Thiên Không Chi Thành, Khiết Tây Tạp, thỉnh hỏi nơi này ai định đoạt?"

" "Bần đạo định đoạt, đa tạ cô nương tới cứu." Đại sư huynh Thái Thượng Lão Quân cảm kích nói.

"Không dám, ta chỉ là tuân theo mệnh lệnh của phu quân mà thôi." Thất công chúa vội vàng nói.

" Nguyên lai là em dâu a?" Lão Quân cười nói :"Ha ha, như thế cũng không phải là người ngoài, có lời gì cứ việc nói." Đệ tử Đạo Môn không bị cấm kết hôn, hơn nữa cũng có rất nhiều đạo lữ song tu, cho nên ta cưới thê thiếp cũng không có vấn đề gì.

"Là như vậy, ngài xem, thiên sứ cấp thấp không cần để ý, giết bao nhiêu lại tạo ra bấy nhiều, chúng ta hoàn toàn không cần phải đem sức chiến đấu quý giá lãng phí trên người bọn hắn, dù sao cung điện bị bao vây cũng rất khó bị công phá. Ta nghĩ, ngài có thể tổ chức lại nhân thủ cường hãn, chuyên giết chóc cao thủ tám cánh của bọn hắn được không? Tốt nhất ngay cả linh hồn cũng diệt sạch, những nhân tài này là gốc rễ của thiên sứ quân đoàn a!" Thất công chúa đề nghị nói.

"Được rồi, ngươi nói rất đúng." Lão Quân vội vàng nói. "Ta đây sẽ đi lo liệu. Đúng rồi, vị cao thủ công kích Hòa Lạp kia không biết ở chỗ này? Có thể xin hắn dừng lại hay không, chúng ta hiện tại chính là nắm chắc vây giết hắn. Giết một mình hắn tương đương giết địch vô số a!"

"Điều này!" Thất công chúa do dự một chút rồi nói :"Ngài xem Hòa Lạp hiện tại, sinh long hoạt hổ, tuy rằng tình thế bất lợi nhưng vẫn tử chiến không lùi, hiến nhiên là có chỗ dựa nên không sợ, dù sao cấp bậc thần mình như hắn thật sự rất khó bị giết chết. Ta sợ ngài tổ chức vây giết, cuối cùng rất có thể chỉ làm cho hắn bị thương mà không chết, thậm chí còn bị hắn phản đòn tạo thành tổn thương, nói vậy sẽ lãng phí thời cơ tốt hiện tại. Cái loại đả thương mười ngón này không bằng đoạn từng ngón, theo ta thấy, hiện tại vẫn là nên đem hết toàn lực giết chết cấp dưới của hắn. Đương nhiên, ta chỉ ra đề nghị, phu quân bảo ta nghe theo ngài chỉ huy, nếu như ngài vẫn kiên trì, ta sẽ lập tức bảo Tiểu Lục đình chỉ công kích Hòa Lạp."

"Ân!" Lão Quân cúi đầu suy tư một chút, lập tức hòa ái cười nói :"Ngươi nói có lý, là ta hồ đồ rồi, gia hỏa kia có thể thoát được khi Hạo Thiên thần kiếm phát huy đến ba thành uy lực, hiển nhiên không phải loại người dễ đối phó, ta có lẽ hơi có chút tham. Đáng hắn không chết thì không có gì, tổn thất sư huynh đệ thì ta có lỗi với ân sư a. Ít tổn thất thu được nhiều hiệu quả, tiểu cô nương có thể có kiến thức này, thật rất giỏi a!"

"Ngài quá lời!" Thất công chúa không nghĩ tới Lão Quân dễ nói chuyện như vậy, thực lực mạnh mẽ có thể chọi lại ba chủ thần đỉnh cấp, lại không có ngạo khí của chủ thần, trong lòng liền sinh ra hảo cảm.

"Ha ha, nên mà, nên mà!" Lão Quân cười nói, tiếp theo hắn mở thanh âm, hướng toàn bộ người của Đạo Môn trên chiến trường hô :"Các vị sư để, tập trung đánh chết điểu nhân tám cánh trở lên."

"Rõ!" Mọi người đồng loạt hô đáp ứng, sau đó trọng điểm vây công quan tương cấp cao trong thiên sứ quân đoàn. Những sư huynh đệ này cơ hồ đều đã vượt qua tứ cửu thiên kiếp, người nào cũng có tuyệt học bất đồng, hoặc là am hiểu phi kiếm, hoặc là tinh thông pháp bảo, pháp thuật, tóm lại, thực lực của mỗi người bọn họ đều xuất sắc. Mà nay phát uy, làm sao những thiên sứ trưởng bình thường kia có khả năng đối kháng chứ? Dưới sự công kích tập trung của bọn họ, quan tướng cấp cao trong thiên sứ quân đoàn bị giết một số lượng lớn, trong chốc lát, thiên sứ quân đoàn bị mất đi chỉ huy cũng bắt đầu rơi vào hỗn loạn, cung điện bị vây không cứu tự giải, coi như là chó ngáp phải ruồi.

Tình hình chiến đấu càng đánh càng thuận lợi, Hòa Lạp rơi vào đường cùng, không thể không ra lệnh toàn quân rút lui. Nhìn thấy tình huống này, các sư huynh đệ trong Đạo Môn càng thêm phấn chấn, mấy gia hỏa giảo hoạt, thừa dịp đoàn người cao hứng, sôi nổi quát to :"Sư huynh, giết nhiều điểu nhân như vậy, có được thưởng không vậy?"

Lão Quân đầu tiên là sửng sốt, hiển nhiên là không nghĩ tới sẽ có người nói điều này, bất quá, hắn sau khi nhìn đến cung điện tổn hại, lửa giận không khỏi lại dâng lên, lập tức đưa ra quyết định, nói với mọi người :"Có thưởng chứ, giết một điểu nhân tám cánh, bần đạo thưởng một viên hỗn nguyên tử kim đảm, giết một điểu nhân mười cánh, bần đạo sẽ ở trong lò bát quá luyện chế cho hắn một món pháp bảo, tài liệu lấy của ta."

"Đuợc!" Mọi người hưng phấn cùng hô lên vang dội."

"Vậy nếu làm thịt điểu nhân mười hai cánh thì sao?" Một người nhịn không được lại hô lên.

" Ta thay mặt ân sư làm chủ, mặc hắn ở trong bảo khố của ân sư chọn lựa một bảo vật." Lão Quân nghiêm túc nói. Xem ra hắn lần này dứt khoát chơi trội, hắn biết mỗi vị sư huynh đệ của mình đều có ẩn tàng thực lực, không lấy ra điểm tốt, rất khó làm cho bọn họ ra lực. Vì để cho điểu nhân một cái giáo huấn khắc sâu, hắn dứt khoát ban xuống trọng thưởng. Hắn tin tưởng, như vậy ít nhất có thể làm cho các sư đệ tăng lên năm thành sức chiến đấu.

Vừa nghe có cơ hội tiến vào trong bảo khố của ân sư chọn lựa bảo vật, một đám người quả thực giống như ăn thuốc kích thích, quát to giết sâu vào trong thiên sứ quân đoàn. Lão Quân nhìn thấy liền hoảng sợ, đám người kia quả là lỗ mãng, nếu như bị vạn mã thiên quân của người ta vây quanh, chẳng phải là chết chắc sao? Cho nên hắn nhanh chóng đuổi theo tiếp ứng.

Nhưng mà, làm cho hắn mở rộng tầm mắt chính là, hắn vẫn là quá mức đánh giá thấp sức chiến đấu của các sư đệ mình, đám người xông lên trước, vừa thấy có nhóm cao thủ chặn đường, không nói hai lời, trực tiếp đêm các loại pháp bảo biến thái dùng cho mình độ kiếp ném tới. Những điểu nhân này nhìn thấy đối thủ ném tới một số đồ vật kỳ quái chưa từng nhìn thấy trước đây, nào là gương, quả cầu, cây trâm, đèn lồng thậm chí miếng vải, cũng không biết là đồ chơi gì, đồng loạt dùng pháp thuật oanh kích. Kết quả mấy mấy thứ này đẩy theo pháp thuật của bọn hắn dội lại về, điểu nhân còn chưa hiểu chuyện gì đã xảy ra thì những thứ trông như bình thường kia đồng loạt nổ tung. Nhóm cao thủ điểu nhân tức thì chết một đống.

Loading...

Xem tiếp: Chương 755: Bên Rìa Thiên Hỏa Tỉnh!

Loading...

Bạn đã đọc thử chưa?

Chí Tử Bất Du

Thể loại: Đam Mỹ

Số chương: 18


Đấu Phá Chi Thiên Hạ Vô Song

Thể loại: Xuyên Không

Số chương: 150



Mẹ Nhỏ

Thể loại: Đam Mỹ

Số chương: 13