Tìm chuyện

Gõ vào bất kể từ gì bạn nhớ để tìm kiếm Ví dụ: Tên truyện, Tên tác giả, Tên nhân vật...
Để tìm kiếm chính xác hơn, Bạn có thể kết hợp nhiều từ khóa tìm kiếm và đưa vào trong ngoặc kép. Ví dụ: "Từ khóa 1" "Từ khóa 2"
Hệ thống hỗ trợ tìm kiếm với cả tiếng việt có dấu và không dấu

Trương Tam Phong Dị Giới Du Chương 712 :dụ Dỗ Tiểu Lục (1)

Chương trước: Chương 711 :độ Kiếp Gian Lận (2)



Ít nhất Tiên Nhã thông qua một loạt hành động hiệu quả này giành được phần lớn quần chúng và quý tộc ủng hộ, khiến cho uy vọng của nàng đã vượt qua Giáo Hoàng hiện tại. Hơn nữa trong tay cầm trọng binh, nhất là có quân đoàn Thiên Sứ toàn lực ủng hộ. Có thể nói trên thực tế nàng đã trở thành chủ nhân chân chính bờ Đông đại lục.

Có Tiên Nhã chấp chính bên đó, rất nhiều chuyện chúng ta làm việc dễ dàng hơn rất nhiều. Dĩ nhiên đều là ngầm hoạt động, bên ngoài chúng ta giả trang ra bộ dạng không thích thú gì với Tiên Nhã, thậm chí còn từng công khai tuyên dương ủng hộ Giáo Hoàng hiện tại.

Việc giữa chúng ta và Tiên Nhã cảm thấy thoải mái nhất chính là buôn lậu, dù sao thứ chúng ta trộm cũng là thuế má các đế quốc, Tiên Nhã không vì thế mà đau lòng. Tiền lời buôn lậu chúng ta chia đều ra hai bên. Dĩ nhiên thân phận Tiên Nhã cực kỳ bí ẩn, cho đến bây giờ trong các cô nàng cũng chỉ có Âu Dương Nhược Lan là được biết, ngay cả Thất công chúa tham dự buôn lậu cũng không rõ ràng lắm.

Về phần các hòn đảo tự do ngoài hải ngoại, lúc trước là Uy đảo, bây giờ chính thức thành lập một quốc gia có tên là Tự Do Liên Bang, quốc chủ là ông nội của ta, đây là quốc qua thứ nhất trên toàn bộ đại lục công khai để cho Vong Linh tham dự quản lý quốc gia. Khô Lâu đảo làm một thành viên bên trong Liên Bang, được hưởng quyền lợi y như ba đảo khác. Hơn nữa, tông giáo nơi này dị thường rộng rãi, không chỉ để cho Hắc Ám pháp sư, Vong Linh pháp sư tham dự, thậm chí Quang Minh Giáo Đình cũng có thể phái người tới truyền giáo. Cho nên ở đây xuất hiện một tràng diện kỳ lạ, Hắc Ám Thần Điện và Quang Minh thần điện thường xuyên xây dựng giáo khu chung một con đường, cách nhau rất gần, thậm chí còn là đối diện nhau luôn.

Những giáo phái nhỏ khác tự nhiên cũng không thể bỏ qua cơ hội này, một đám vội vàng từ đất liền chạy ra đảo, bao gồm Hải Thần giáo, Thú Thần giáo, thần giáo dị tộc gì gì đều một hơi an trí xuống. Khiến cho nơi đây trở thành địa phương có nhiều giáo phái cùng tồn tại nhất trên toàn bộ đại lục. Tông giáo chính của Uy Khấu thoáng cái bị chèn ép triệt để biến mất.

Áp dụng trên thực tế, ông nội chọn lựa chế độ quốc thể là Liên Bang cũng không phải làm cho ai nấy đều hài lòng, bởi vì làm như vậy lực khống chế của quốc chủ đối với phía dưới yếu đi rất nhiều. Thế nhưng ta đoán được nỗi khổ tâm của ông nội, sự thật là đối với tuổi tác già lão như vậy hẳn là ông ấy không cảm thấy hứng thú với ngôi quốc chủ kia. Có làm hay không cũng không sao cả, trên thực tế ông ấy đang chuẩn bị đường lui cho ta và mấy vị ca ca.

Từ xưa tới nay vì tranh đoạt ngôi bảo tọa hoàng đế, chuyện tình huynh đệ tương tàn nhìn mãi quen mắt. Đại ca của ta đúng là không có bao nhiêu thiên phú làm hoàng đế. Cho nên ba vị ca ca còn lại kia khó tránh khỏi có ý kiến bất đồng. Nhất là nhị ca năng lực coi như không tệ, nếu như bọn họ nguyện ý làm thân vương, đương nhiên tất cả đều vui vẻ. Nhưng mà một khi bọn hắn ra tay tranh giành thì không thể nghi ngờ đày đi Tự Do đảo chính là lựa chọn tốt nhất.

Nơi này phong cảnh không tệ, diện tích cũng rộng rãi, sản vật phong phú, độ phát triển không chậm. Ở chỗ này làm tiểu quốc vương tuyệt đối không phải là chuyện xấu, ông nội hẳn là suy nghĩ như vậy mới thiết trí Tự Do đảo thành Liên Bang.

Tin tức trên toàn đại lục chỉ có nhiêu đó, không sai kém bao nhiêu hết. Bần đạo đối vối ngôi bảo tọa hoàng đế không có hứng thú, cho nên không hề để ý tới, cứ tùy ý ông nội làm việc là được. Dù sao có ta ở đây, mấy ca ca cũng không thể làm náo động được gì nhiều, chẳng lẽ bọn họ không rõ ràng sao? Bất luận là ai, hễ trên tay không có quân đội đều là vô nghĩa. Trên thực tế, chỉ cần ta ra lệnh một tiếng, bất luận là ai đang ngồi trên cái ghế kia cũng phải lăn xuống cho ta. Cho nên hết thảy đều nhất trí nghe ta an bài.

Bây giờ chuyện tình đáng giá chú ý nhất chỉ có công việc của Âu Dương Nhược Lan, nàng lãnh đạo đám thợ thủ giỏi việc đã vẽ lại bản thiết kế thành thị xong, hơn nữa còn là bảy bản. Vấn đề này rất nghiêm túc, bần đạo cần phải cẩn thận xem xét trước đã, cho nên ta tạm thời thu bản vẽ vào, sau đó hỏi thăm về chuyện tình Thiên Giới.

"Hiện tại thành thị cỡ lớn trên Thiên Giới có hơn ba mươi tòa, thành cỡ trung thì gần hai trăm. Mô hình nhỏ thành thị hơn ngàn. Ước chừng có thể lưu trú vài trăm triệu nhân khẩu, bây giờ chúng ta đang di dân vài chục vạn, đều là người đi khai hoang tài nguyên khoáng sán quý hiếm. Số lượng còn không đủ nhu cầu!" Âu Dương Nhược Lan cười khổ nói: "Vốn là muốn dùng Vong Linh làm thợ đào mỏ. Nhưng mà ngươi sợ làm ảnh hưởng hoàn cảnh nên không cho phép, bây giờ phải làm sao bây giờ đây? Nhìn thấy nhiều khoáng sản hiếm có như vậy mà khai thác không được!"

"Việc này hả, chúng ta không cần phải khai thác gấp gáp, dù sao tạm thời cũng không dùng đến. Cứ tạm thời chôn chúng ở dưới mặt đất cũng không sao cả." Bần đạo cười nói: "Mấu chốt chính là ta muốn thành lập thị trường thương nhân kia. Nàng suy nghĩ như thế nào?"

"Ừ, đã có kế hoạch bước đầu, bởi vì đặc sản trong các Vị Diện quá nhiều, nếu như chuẩn bị xây dựng khu chợ đáp ứng chúng nó thì căn bản chuẩn bị không nổi. Cho nên ta nghĩ, chúng ta dứt khoát mỗi bên chọn ra một tòa thành thị, giao cho các người của các Vị Diện khác cùng nhau quản lý, tất cả mọi người đều chiếm một nửa cổ phần. Hoặc là chúng ta dứt khoát tự mình bỏ ra bảy tòa thành đặc biệt dùng để kinh doanh đặc sản tất cả các Vị Diện. Sau này người của các Vị Diện khác nếu cần thì có thể trực tiếp tới nơi này chọn mua." Âu Dương Nhược Lan nói tiếp: "Mặt khác, mấy tòa thành thị lớn nhất chúng ta phải lưu lại cho bản thân, chia ra tổ chức các buổi đấu giá đặc sắc, tỷ như đấu giá tài liệu, đấu giá thần khí, đấu giá sủng vật, ...vân...vân."

"Ý kiến hay, tốt nhất phải có một địa phương chuyên đấu giá vật phẩm quý trọng, cấp bậc nhất định phải cực kỳ cao cấp, ít nhất phải là thứ mà chủ thần cấp một cũng thèm thuồng mới được." Bần đạo cười nói: "Làm như thế chúng ta sẽ hấp dẫn được nhiều cường giả tới đó, chỉ cần bọn họ chịu tới tham dự chúng ta có thể từ đó mưu lợi được nhiều thứ, nhân cơ hội đạt được một vài vật phẩm hi hữu, tăng lên thực lực toàn thân cho chúng ta. Nhớ kỹ, tiền chúng ta không cần, chúng ta cần chính là những kiện thần khí có tác dụng quyết định ở trong chiến đấu, hiểu chưa?"

"A, ta biết. Phu quân thật là thông minh. Thì ra chàng đã có chủ ý này từ lâu rồi." Âu Dương Nhược Lan tán thành cười nói.

"Chủ ý gì chứ?" Ái Liên Na tò mò nói: "Mở ra thị trường nhiều nhất chỉ là cực khổ kiếm tiền, còn có thể được cái gì đây?"

"Ha hả, trí tuệ của phu quân không có đơn giản như vậy đâu!" Âu Dương Nhược Lan cười giải thích: "Trước kia, đa số những vị thần minh luôn luôn giấu đồ tốt đi, chỉ sợ bản thân không dùng được cũng vậy. Ý tứ phu quân chính là thông qua thị trường này hấp dẫn bọn họ đưa ra những đồ vật đó trao đổi vật phẩm mà bản thân cần có. Những đồ vật này cần phải bắt đầu lưu thông chúng ta mới có khả năng phát hiện, từ đó đục nước béo cò bắt được vật phẩm mà chúng ta cần, hiểu không?"

"Thì ra là như vậy, nếu làm như thế sau này chúng ta không phải người nào cũng có thể được cầm thần khí sao?" Ái Liên Na vui mừng nói.

"Chuyện nhỏ mà thôi!" Bần đạo cười nói: "Thật ra bây giờ ta cũng có thể trang bị cho các ngươi mỗi người một vài món thần khí rồi."

"Thật sao, ta muốn..." Một nhóm người lập tức điên lên, vội vàng chạy tới đòi đồ.

"Ha hả, được rồi, tự các ngươi đi chọn lựa đi, một người một món, không cần phải tranh giành." Bần đạo cười nói.

Vừa nói xong ta liền lấy ra quả cầu không gian thu được trong bảo khố Da Cáp Đức. Kiện vật phẩm này tuyệt đối có thể xưng là một siêu cấp thần khí, không gian bên trong rộng lớn quả thực làm người ta khó thể tin tưởng, thậm chí còn rộng lớn hơn Phật Tổ Kim Liên nữa. Dù sao chức năng trữ vật của Kim Liên chỉ là phụ, tác dụng chủ yếu của nó chính là phòng ngự, mà quả cầu không gian này lại là vật phẩm chuyên dùng để chứa đồ. Đừng nói chứa vật phẩm toàn bộ bảo khố, chỉ sợ ngay cả Thiên Không Thành cũng có thể trực tiếp cất vào trong đó, có thể thấy được nó to lớn đến cỡ nào.

Sau khi lấy được không gian cầu, bần đạo thu tất cả tang vật đánh cướp được vào trong đó, bao gồm bảo vật Da Cáp Đức, còn có vật phẩm trân quý của mười mấy tòa chủ thành Thần Giới. Đồ vật thật sự nhiều lắm, bần đạo cũng lười sửa sang lại, các loại vật phẩm chồng chất ở chung một chỗ, tạo thành vài núi bảo vật bên trong không gian cầu. Bần đạo tiện tay thu chúng nữ ở chung quanh vào trong không gian cầu. Cười nói: "Cứ tùy tiện chọn lựa đi."

"A..." Bần đạo nghe được từng tiếng thét hưng phấn vang lên cũng chỉ cười khổ, ta dám đảm bảo ngay cả Mân Nhi thân là công chúa Ma tộc, cả đời nàng cũng không nhất định được chứng kiến nhiều bảo vật chất lượng cao như vậy. Đừng nói là vật phẩm do chủ thần đỉnh cấp Da Cáp Đức đích thân sưu tầm, tùy tiện chọn vật nào cũng là cực phẩm, ngay cả mấy tên thành chủ kia cũng không phải là đèn cạn dầu. Mỗi người đều có mấy món đồ có thể khiến cho người người hâm mộ đến chết đó.

Tiễn các nàng đi xong bần đạo bắt đầu tỉ mỉ nghiên cứu những bản vẽ kia, trải qua một phen suy nghĩ sâu xa, cuối cùng ta chọn một bản thiết kế chất phác tự nhiên. Tấm bản đồ này thiết kế vô cùng đơn giản, chỉ là tòa thành hình nón đảo ngược, tận cùng bên trong phủ đầy ánh sáng. Là một thành nhỏ chuyên dùng để lúc tránh né công kích khi chiến đấu, bình thời mọi người ở trong đó kinh doanh cũng tốt.

Loading...

Xem tiếp: Chương 712 :dụ Dỗ Tiểu Lục (2)

Loading...

Bạn đã đọc thử chưa?

Song Đôi Kì Tài

Thể loại: Xuyên Không, Ngôn Tình

Số chương: 24


Vũ Lâm Lâm

Thể loại: Đam Mỹ

Số chương: 60


Nhất Phẩm Trù Phi

Thể loại: Xuyên Không, Ngôn Tình

Số chương: 36


Tang Ca

Thể loại: Ngôn Tình

Số chương: 4


Quỷ Cổ Nữ

Thể loại: Trinh thám, Truyện Ma

Số chương: 47