81 – Sợ hãi.
Vừa nghe tin Tôn Phương gặp tai nạn xe, mọi người lập tức vây tới, không ngừng đặt câu hỏi: “Chuyện gì xảy ra vậy?” “Nghiêm trọng không?” “Đã đưa đến bệnh viện chưa?”
Gương mặt Vinh Ca trắng bệch, run rẩy nói không nên lời.
82 – Kẻ đứng sau.
Tuy xảy ra chuyện như vậy, nhưng công việc vẫn phải tiếp tục, nhân viên trong đoàn mất tập trung mất hai ngày, sau đó cũng vào trạng thái làm việc.
83 – Sức mạnh của dư luận.
Thẩm Bác Diễn dùng tài nguyên và mạng lưới giao thiệp để đẩy tin tức về Tôn Phương lên, hiệu quả cũng rất nhanh, chỉ mới một hai ngày, tên Tôn Phương đã truyền tới khắp phố lớn ngõ nhỏ, giống như một ngôi sao nổi tiếng.
84 – Nếu như, hung thủ đứng sau tất cả mà hắn vẫn luôn tìm… là Trâu Tĩnh Tĩnh….
Cuối cùng Thẩm Bác Diễn cũng nhớ ra. Sau khi hắn du học nước ngoài trở về không ở cùng một chỗ với cha mẹ, nhưng mỗi tháng hắn vẫn phải về nhà thăm hỏi bố mẹ vài lần, cùng họ ăn bữa cơm.
85 – “Nếu không, mẹ coi như chưa từng sinh ra đứa con trai này đi. ”
Đến cuối tuần đấy, đã chẳng còn mấy ai quan tâm tới chuyện về Tôn Phương, Nhậm Bối Mính và Tôn Diễm Ny, bởi vì đến thứ năm, “Khương môn phi tương” bắt đầu lên sóng.
86 – “Quân Càn. . có lẽ. . chúng ta không thể…ở bên nhau. . ”
Không bao lâu, xe lái tới khách sạn mà Thẩm Thanh Dư hẹn gặp.
Thẩm Thanh Dư mời vài nhân vật nổi tiếng trong giới truyền thông tới, Chu Việt Việt đảm đương vai trò nhà sản xuất, Kê Tân và biên kịch cùng phó đạo diễn của ông ta cũng tới, thoạt nhìn quả như là họp mặt thành viên của bộ phim điện ảnh.
87 – “Dù có xảy ra chuyện gì. . cuộc sống vẫn cứ tiếp tục. ”
Lục Lăng Hằng chỉ cảm thấy mờ mịt. Thẩm Bác Diễn hại chết anh? Những lời này tất nhiên không phải ý ngoài mặt chữ, Lục Lăng Hằng không rõ hắn muốn nói gì.
88 – Nhà sản xuất và đạo diễn cãi nhau.
Hôm sau, trời còn chưa sáng Lục Lăng Hằng đã rời giường ra sân bay bay tới thành thị của hoạt động tuyên truyền tiếp theo.
89 – “Ta biết em nông sâu, em biết ta ngắn dài. ”
Bởi vai Nghiêm Bảo Nhi trong “Bảo nhi” mà Lục Lăng Hằng đóng là một kẻ ngốc, trước đó lại chưa từng có kinh nghiệm diễn các nhân vật tương tự, mà lịch làm việc của anh kín mít, cho nên Thẩm Bác Diễn sai người tìm một người có tính cách tương tự với nhân vật Nghiêm Bảo Nhi về đoàn phim, người nọ tên là Tư Tư, bị thiểu năng trí tuệ, sớm chiều Lục Lăng Hằng ở chung với Tư Tư, quan sát cử chỉ, nét mặt của cậu ta để học tập, chuẩn bị cho “Bảo nhi”.
90 – Ngoại tình.
Trong nhà Thẩm Bác Diễn thật sự xảy ra chuyện, nhưng không phải chuyện làm ăn, mà là cha mẹ hắn cãi nhau. Lúc hắn về tới nhà thì trời đã khuya lắm rồi, những người khác đều đã ngủ, Trâu Tĩnh Tĩnh đen mặt ngồi một mình trong phòng khách.
91 – Tế bào ung thư của ông Thẩm di căn.
Trong phim “Bảo nhi”, Nghiêm Bảo Nhi là một người lang thang, năm mười hai tuổi cậu bị cha mẹ vứt bỏ dưới gầm cầu, bởi vì cha mẹ phát hiện cậu chỉ biết cười chứ không biết khóc, trí lực kém hơn những đứa trẻ khác rất nhiều.
92 – Càng đi, con đường phía trước lại trở thành lý do bạn bước tiếp.
Sau khi Thẩm Bác Diễn biết cha mình bị ung thư, hắn liền hiểu, cha không thể sống lâu được nữa.
93 – Mẹ con.
Vừa mở cửa phòng, Tiểu Công Câu đã đợi từ lâu lập tức nhảy lên mừng chủ nhân về. Nó thấy Trâu Tĩnh Tĩnh sau lưng Thẩm Bác Diễn, cảm thấy xa lạ, không dám tới gần.
94 – Khó khăn.
Đến khi Thẩm Bác Diễn xử lý xong công việc trong tay mà có thời gian quay về Hoành Điếm, “Bảo nhi” đã quay được một nửa.
“Bảo nhi” được tăng vốn đầu tư, vốn dự toán chỉ bốn ngàn vạn, cuối cùng lại vượt hơn một nửa, mới quay chụp thôi đã tốn hơn sáu ngày vạn, còn chưa tính kinh phí sau này chế tác hậu kỳ.
95 – Anh em mâu thuẫn.
Năm giờ chiều, Thẩm Thanh Dư đang ngồi trong phòng làm việc xem tài liệu, thư ký gọi điện tới.
“Thẩm tổng, em trai của ngài tới.
96 – Đối mặt.
Lục Lăng Hằng ngủ một giấc tới khi trời tối mịt mới tỉnh dậy, nếu không phải bụng đói cồn cào thì anh vẫn có thể ngủ thẳng đến sáng mai.
97 – Một bàn đen đen…
Khoảng thời gian sau đó, Lục Lăng Hằng và Thẩm Bác Diễn đều bận đến mức hận không thể có ba đầu sáu tay xoay sở, Thẩm Bác Diễn chạy đôn chạy đáo đi khắp nơi vay tiền, Lục Lăng Hằng thì bận bịu chạy sô, một tuần sau, cuối cùng Lục Lăng Hằng cũng kiếm đủ tiền quay phim bổ sung, Thẩm Bác Diễn lo được mấy nghìn vạn, tạm thời duy trì công ty vận hành một thời gian.
98 – Năm mới.
Ở cách nơi ở của họ không xa có một siêu thị lớn, bên trong đầy đủ rau dưa hoa quả thịt tươi hải sản, Thẩm Bác Diễn và Lục Lăng Hằng tới đó mua thức ăn.
99 – Người đảm bảo.
“Đại võ lâm” ra mắt ngay ngày mùng một đầu năm. Ban ngày Thẩm Bác Diễn vội vàng sắp xếp công việc cuối năm, buổi tối hai người cùng nhau đi xem phim.
100 – Nếu anh là em.
Hai người đứng giằng co ngoài ban công hồi lâu, Thẩm Bác Diễn muốn quay về phòng, không muốn nghe Lục Lăng Hằng nói mấy lời vô vị nữa, nhưng Lục Lăng Hằng lại giữ tay hắn nhất quyết không chịu buông: “Thẩm Bác Diễn!”
“Quân Càn,” Thẩm Bác Diễn thấp giọng nói, “Em hãy nghe anh nói, chuyện này…”
“Em không cần nghe anh nói.