Tìm chuyện

Gõ vào bất kể từ gì bạn nhớ để tìm kiếm Ví dụ: Tên truyện, Tên tác giả, Tên nhân vật...
Để tìm kiếm chính xác hơn, Bạn có thể kết hợp nhiều từ khóa tìm kiếm và đưa vào trong ngoặc kép. Ví dụ: "Từ khóa 1" "Từ khóa 2"
Hệ thống hỗ trợ tìm kiếm với cả tiếng việt có dấu và không dấu

Trung Cung Có Hỉ Chương 46: Chương 46

Chương trước: Chương 45: Chương 45



Editor: Nguyen_Khanh

Beta: Quyền Khuyên

Sau khi Luyện Nguyệt Sênh tỉnh lại mới biết chuyện Liễu thị và Cảnh Dật đã xuất cung từ sáng sớm.

"Thẩm vấn Lục Viễn thế nào rồi?" Luyện Nguyệt Sênh ngồitrước bàn, ngáp một cái.

Hồng Tư múc hơn nửa chén sữa đậu nành đặt xuống trước mặt Hoàng Hậu, Hoàng Dương lột trứng luộc nước trà đặt xuống bên cạnh chén sữa, nói: "Hắn rất mạnh miệng, nửa chữ cũng không khai." Vừa nói vừa dùng khăn lau tay.

Luyện Nguyệt Sênh nhìn đĩa trứng luộc nước trà, cầm lấy cắn một miếng, mơ hồ không rõ lại hỏi: "Tra được cái hà bao kia là của ai không?"

"Tay nghề thêu kia là của Nguyên thục viện." Hoàng Dương trở lại, "Lục Viễn hắn khai là không biết của ai, hắn chỉ dùng để đựng tiền thôi!"

"Vậy hà bao đó ở đâu ra?" Luyện Nguyệt Sênh lau tay, bưng chén sữa lên uống một ngụm, tỏ ý bảo Hoàng Dương lại lột một cái trứng luộc nước trà.

Hoàng Dương cầm lấy trứng luộc nước trà, "Là của người thuê giao cho hắn." Nàng vừa lột trứng vừa nói: "Nương nương ngài xem, chuyện này… lẽ nào có liên quan đến Nguyên thục viện?"

Luyện Nguyệt Sênh nhấp một ngụm sữa đậu nành, trầm ngâm nói: "Chưa hẳn! Nhiều khi chính là tung hỏa mù."

Hoàng Dương im lặng không nói, đem trứng đã lột đặt vào đĩa, Hồng Tư ngay lập tức thêm một thìa sữa đậu nành.

Sau bữa sáng, nàng đã hỏi được thất thất bát bát chuyện của Lục Viễn. Thật ra, Lục Viễn là người của ai, nàng cũng đã biết. Chỉ là ngạc nhiên vì sao lại dính dáng đến Nguyên thục viện.

Vì để biểu hiện ra nàng đã khỏe hơn, hôm nay nàng cố ý gọi Mạnh tần và Tô quý tần lại đây nói chuyện.

Trong mắt Tô quý tần, chuyện này chính là vinh hạnh lớn lao, bởi vì Hoàng Hậu nương nương gọi nàng đến nói chuyện. Phi tần khác cho dù muốn cũng chẳng có cơ hội, hơn nữa, khiến nàng có mặt mũi nhất chính là, nàng không sắp đặt tai mắt vào Phượng tê cung. Chỉ cần điểm này thôi cũng khiến nàng không cần phải thấp thỏm bất an trước mặt Hoàng hậu. Nhưng Mạnh tần cũng được gọi đến, lại khiến nàng có chút kinh ngạc. Nhưng sau đó nghĩ lại, sở dĩ Mạnh tần có thể từ mỹ nhân tiến đến tần vị, chẳng phải vì đã trải qua hoạn nạn cùng Hoàng hậu, hơn nữa khi xảy ra chuyện còn góp công cứu giá sao?

Cho nên, thời điểm gặp mặt Mạnh tần, nụ cười trên mặt Tô quý tần càng rạng rỡ hơn, có ý muốn thân cận nàng nhiều hơn.

"Đã quen với Hạ Hương cung chưa?" Luyện Nguyệt Sênh ý cười nhàn nhạt, nhìn về phía Mạnh tần.

Mạnh tần ngoan ngoãn vâng lời, cung kính nói: "Hồi nương nương, thiếp rất thích Hạ Hương cung, đã khiến nương nương phải bận tâm rồi."

Luyện Nguyệt Sênh khẽ mỉm cười, "Thế thì tốt rồi! Về sau nếu có thiếu gì đó thì cho người đến nói với bản cung một tiếng, đừng khiến mình ủy khuất là được!"

Mạnh tần thụ sủng nhược kinh, vội vàng đứng dậy hành lễ, "Tạ nương nương ân điển."

Luyện Nguyệt Sênh nhẹ nhàng gật đầu, cho Mạnh tần ngồi, sau đó mới nhìn về phía Tô quý tần, "Mấy ngày nay bản cung rất bận rộn, hơn nữa bản cung lại bị thương, chỗ Trương tần lại không đến được. Chỗ ngươi ở cách chỗ Trương tần gần, thường ngày chiếu cố nàng nhiều chút."

Tô quý tần nghe vậy, liền nói: "Thiếp kỳ thật cũng có đến chỗ Trương tần, nhưng mà thân mình nàng ta không khỏe, lại đang có thai, cả người cũng tiều tụy nhiều." Bộ dạng không đành lòng, "Thuốc bổ cũng có dùng nhưng lại không có tác dụng gì nhiều."

Đối với Trương tần, nếu như nàng không phải may mắn mang thai, Luyện Nguyệt Sênh cũng chẳng chú ý đến một Trương tần thường xuyên bệnh tật như vậy. Trước đây nàng cũng chẳng để tâm đến việc Trương tần mang thai con của Cảnh Diễm, nhưng không hiểu vì sao gần đây lại có chút bận tâm. Cứ cách ngày lại nhớ đến ở một nơi cách Phượng Tê cung không xa, có một nữ nhân mang thai con đầu lòng của Cảnh Diễm.

Mới đầu, nàng nghĩ rằng đây là do mình không an tâm. Sau đó lại cảm thấy bản thân có chút kỳ quái. Tại sao lại bận tâm đến Trương tần? Rõ ràng trước đây hoàn toàn không quan tâm, việc nàng ta có thai hay không có thai thì có liên quan gì đến nàng đâu?

"Dù sao cũng là con đầu lòng của bệ hạ. Bản cung cũng rất quan tâm nhưng bản cung cũng không có cách nào quan tâm tỉ mỉ đến nàng ta được, vì vậy cũng chỉ có thể giao cho ngươi." Lời thì cứ thong thả nói ra như thế, nhưng thực ra trong lòng lại không nghĩ như vậy, nàng chỉ là không muốn nhìn thấy Trương tần mà thôi. Nhưng cũng không thể để mặc Trương tần không quan tâm thế nên mới giao việc này cho Tô quý tần.

Tô quý tần cảm thấy đây là Hoàng Hậu coi trọng nàng, cất nhắc nàng. Nàng có thể coi chừng một phi tần mang thai, chứng tỏ rất có thể diện trước chúng phi. Tô quý tần mỉm cười, hết sức trịnh trọng cam đoan với Hoàng Hậu, nhất định sẽ chăm sóc tốt cho Trương tần, Hoàng Hậu hãy yên tâm.

Luyện Nguyệt Sênh thấy bộ dạng mừng thầm của nàng ta, liền hiểu được trong lòng nàng ta đang suy nghĩ gì. Vì vậy liền cười, cho nàng ta ngồi xuống, lại trò chuyện với hai nàng một chút, rồi cho các nàng đi về.

Sau khi rời khỏi Phượng Tê cung, Tô quý tần liền nở nụ cười, kéo kéo cánh tay Mạnh tần, "Mạnh tần muội muội, không bằng ngươi cùng ta đi thăm Trương tần thôi."

Mạnh tần đã quen một mình, trừ Cao Ti, cũng không có ai chủ động nói chuyện với nàng. Nàng cũng không phải là người thích nói chuyện,

Loading...

Xem tiếp: Chương 47: Chương 47

Loading...

Bạn đã đọc thử chưa?

Chanh Hoàng Phản Hồi

Thể loại: Đam Mỹ

Số chương: 10


Bang Chủ Đoạt Yêu

Thể loại: Đô Thị, Ngôn Tình

Số chương: 10


Thiếu Gia Danh Môn

Thể loại: Ngôn Tình

Số chương: 230


Đấu Phá Thương Khung

Thể loại: Tiên Hiệp

Số chương: 1641


ABO Chi Mạt Thế Chiếm Đoạt

Thể loại: Đam Mỹ

Số chương: 9