1061 Sự bỏ đi đột ngột của Phương Minh Viễn khiến kịch vui này tự nhiên kết thúc, Trương Quang Bắc hằm hằm nhìn bóng Phương Minh Viễn đang bỏ đi, cũng không dám đuổi theo.
1062 Thực sự nếu chỉ là giảm lợi nhuận, Quý Lễ vẫn sẽ không cảm thấy đau lòng , vì dù sao thì chính quyền quận cũng vẫn có thể thu được lợi nhuận từ tay tập đoàn Carrefour nhờ việc bán tòa nhà này.
1063 -Bí thư Quý, năm mươi hai tòa cao ốc của bến Thượng Hải này, cứ xử lý như vậy, tôi sợ rằng chủ tịch Tôn bên kia sẽ có ý kiến. Người nói những lời này là cục trưởng cục quản lý tài sản quốc hữu khu Hoàng Phố Trì Trung Hưng.
1064 “Cổng trời” nghe thấy rất quen thuộc, Phương Minh Viễn thật sự muốn biết vị Lauranne Aymerick này rốt cuộc là ai. Cái tên này có thể đối với rất nhiều người Hoa Hạ không hề quen thuộc, nhưng nói đến tác phẩm của ông ta thì tin rằng có rất nhiều người sẽ nói: “thì ra là ông ta!” Lauranne Aymerick vào năm 1995 ở Hollywood chẳng qua cũng chỉ là một đạo diễn hạng hai, tuy cũng có một số tác phẩm nhưng cũng chưa phải là có hào quang chói lóa, nhưng sau này những tác phẩm như “Ngày độc lập”, “Ngày không xa”, “Godzilla”, “Cuộc truy đuổi tàn khốc”, 2012” đều là những tác phẩm của ông.
1065 Hô… mãi đến khi đưa Lưu Vũ Yến đang mê man nằm lên giường, đóng cửa phòng lại, Trương Quang Bắc mới có thể thở phào nhẹ nhõm, sự bất an trong lòng cuối cùng cũng hạ xuống.
1066 Phương Minh Viễn cũng chỉ là đem giấy chứng nhận cho phép sử dụng súng của Trần Trung cho người phụ nữ trung niên nhìn thoáng qua mà thôi, ở quốc gia Hoa Hạ thần kỳ này, người có thể dùng súng, cho dù là hợp pháp hay không hợp pháp, đều không phải là người bình thường.
1067 Nếu Lưu Vũ Yến đã đưa ra lựa chọn, chuyện tiếp theo vô cùng đơn giản, Trần Trung ngay lập tức báo cảnh sát. Cảnh sát tới rất nhanh, khi bọn hắn tới, Trương Quang Bắc vẫn trong bộ dạng đáng thương chỉ mặc một chiếc quần quỳ trên mặt đất, hai mắt vô thần, trong miệng còn chảy ra một chút nước bọt, thân thể thỉnh thoảng lại co giật vài cái.
1068 Phương Minh Viễn nhún vai tỏ vẻ chẳng sao cả, nói: - Thế nhưng so với người cái gì cũng không có, hai tay trống không mà lại tùy ý phỉ báng người khác vẫn tốt hơn nhiều! - Cậu! Kỳ Vận bị hắn chọc cho tức giận tới mức giận điên lên.
1069 Trong phòng họp lúc này, đã là một đống bừa bộn, Kỷ Vận và những người bà ta mang tới, đều bị Trần Trung đánh ngã trên mặt đất, ngay cả Kỷ Vận cũng bị y đấm một cái, quỳ rạp trên mặt đất, thiếu chút nữa ngay cả mật xanh mật vàng cũng ói ra.
1070 Lưu Vũ Yến bặm môi, cắn răng mà đồng ý. Tuy rằng trong bụng rất không bằng lòng. Cứ như vậy mà tha cho tên súc sinh Trương Quang Bắc này, nhưng là vì nó mà mình và Phương Minh Viễn cùng vướng vào lao lý thì thật là không đáng.
1071 Thôi Hoàn sau khi trở về, liền khiến Trương Minh và Kỷ Vận cảm thấy không hiểu, đường đường là đồn trường, không ngờ lại ăn nói khép nép đi về phía Phương Minh Viễn thừa nhận sai lầm, lần nữa cầu xin Phương Minh Viễn đưa tay bị còng tháo ra, mà Phương Minh Viễn vẫn hờ hững, đối với việc cầu xin của Thôi Hoàn nghe cũng như không.
1072 Trương Quang Bắc khi biết được mẹ mình và Phương Minh Viễn xảy ra xích mích, hơn nữa còn không được thuận lợi, khi tuyệt vọng thì cái gì cũng phải thử, đột nhiên nhớ tới Dư Ba, lúc này y cũng không cần giữ thể diện gì nữa, nhanh chóng được ra khỏi sở cảnh sát mới là cần thiết.
1073 Dư Ba trong lòng tính toán rất rõ ràng, đại học Hoa Đông nằm ở khu cục của cục trưởng Lưu Đông Bảo, cấp dưới của Lưu Hải Minh, cũng xem như có quan hệ chính thức với Lưu Hải Minh.
1074 Trương Quang Vĩ hiện giờ rất nóng ruột! Bọn Dư Ba vừa đi chưa đến mười phút, ông đã lấy còi cảnh sát ra đi theo với tốc độ lớn nhất, nhưng khi đến khu cục cảnh sát, mới biết bọn Dư Ba không đến đây, cũng không có liên hệ gì ở đây! Trương Quang Vĩ lúc đầu nghĩ rằng bởi vì hai bên đi đường khác nhau, có lẽ mình đã tới trước, nhưng sau khi đứng đợi mười lăm phút, Trương Quang Vĩ cảm thấy bọn Dư Ba sẽ không đến đây.
1075 Trịnh Định Quang vừa đi được vài bước, đã bị tiếng gầm giận dữ từ phía sau làm cho hoảng sợ. Đưa ông ta trở về chính là phó chánh văn phòng tổng bộ của tập đoàn Carrefour Thành Nghi, cũng chính là người phụ trách ra mặt khi bọn người Triệu Nhã và Tuân Ngân Hải ở đại học Thân Hoa phát sinh mâu thuẫn.
1076 -Thôi Hoàn cũng không đến đây? Haizz, không phải chứ. Đại học kinh tế Hoa Đông thuộc huyện Thân Hải, còn đây lại là quận Phổ Đông, vì sao lại đưa người đến đây? Thành Nghi lập tức cảm thấy chuyện kỳ lạ trong chuyện này: -Cho dù là chuyện gì, các người cũng phải tháo còng tay ra trước đã! -Này anh Biệt, anh lại đây tháo còng tay của mấy người này ra trước đã! Trịnh Định Quang vội vàng lớn giọng nói.
1077 -Luật sư Khổng, luật sư Khổng. Anh xem có phải là nên khuyên cậu ấy bỏ còng tay ra trước hay không. Trịnh Định Quang cười cười nói. Dư Hải Minh sắp đến rồi, nếu như còn nhìn thấy mấy người Phương Minh Viễn vẫn còn đeo còng tay, mình đúng là đi tong rồi.
1078 Đánh rắn không chết tất có tai hoạ về sau. Đạo lý này Phương Minh Viễn trong lòng hiểu rõ. Vào lúc này, hắn coi như đã đắc tội với Dư Hải Minh và Trương Minh, có lẽ hai người hiện tại không dám làm gì mình, nhưng ai có thể đảm bảo trong tương lai, khi hai người quan chức cao cấp có cơ hội thích hợp sẽ hợp thành như là một đoàn rắn độc xông ra cắn người.
1079 Bầu trời mặc dù có chút âm u nhưng không có gió, nhiệt độ cũng không quá thấp. Ngồi trong xe cùng Cameron và Gaul, Phương Minh Viễn không ngừng ngáp. Ngày hôm qua về đến nhà đã là rạng sang, sau khi từ cửa khu cục cảnh sát ở Phổ Đông đi ra, Phương Minh Viễn quay về ký túc xá thật ra không có vấn đề gì nhưng Lưu Vũ Yến không có khả năng về ký túc xá.
1080 Đối với việc lập quốc mấy trăm năm của người Mỹ mà nói, hai trăm năm trước công nguyên thật sự là quá cổ xưa. Thời kỳ của cướp biển vùng Caribbean, đối với bọn họ cũng đã là niên đại khá xa rồi, càng không nói tới lúc Jesus còn chưa sinh ra.
Thể loại: Xuyên Không, Đô Thị, Ngôn Tình, Khoa Huyễn
Số chương: 50