Tìm chuyện

Gõ vào bất kể từ gì bạn nhớ để tìm kiếm Ví dụ: Tên truyện, Tên tác giả, Tên nhân vật...
Để tìm kiếm chính xác hơn, Bạn có thể kết hợp nhiều từ khóa tìm kiếm và đưa vào trong ngoặc kép. Ví dụ: "Từ khóa 1" "Từ khóa 2"
Hệ thống hỗ trợ tìm kiếm với cả tiếng việt có dấu và không dấu

Trùm Tài Nguyên Chương 313: Làm Thế Nào Để Tối Đa Hóa Lợi Ích

Chương trước: Chương 312: Tặng Báu Vật Cầu Xin Giúp Đỡ



Để giúp đỡ xắp sếp cho Nicholas Laski xuất cảnh an toàn, thành thật mà nói, không phải là một việc khó, chẳng qua là trước kia hắn chưa từng làm việc này, tin rằng La Tân, có lẽ sẽ có cách…Dù sao Trung Quốc và Liên Xô cũng có chung một đường biên giới từ lâu, để có thể đưa một số lượng lớn người qua, tự nhiên là không có khả năng, nhưng ba đến năm người nhập cư bất hợp pháp với quy mô nhỏ, tuyệt đối là khó phòng bị. Việc mà Nicholas Laski lo lắng nhất không phải là trốn khỏi Liên Xô, mà là sau khi vào được Trung Quốc và Nhật Bản rồi, liệu có bị chính phủ trục xuất hay không. Tuy nhiên về điểm này, đối với bản thân mình và Asohon Kagetsu mà nói cũng không phải là quá khó. Mặc dù Phương Minh Viễn từ từ nhắm hai mắt lại, nhưng đã có sự tính toán ở trong lòng.

Đi, cầm lấy điện thoại, Asohon Kagetsu chỉ vào phòng ngủ, Nicholas Laski bước nhanh vào trong.

Trước và sau một vài năm, cục diện chính trị hỗn loạn, nền kinh tế cũng đang trong tình trạng hỗn loạn, đó là thời cơ tốt để đục nước béo cò. Nicholas Laski có thể đưa ra một viên kim cương thô màu đỏ lớn như vậy, rõ ràng không phải tất cả là của ông ta, rất có thể là khi nhân viên của công ty Alrosa khai thác được giao lên, bị ông ta bí mật cắt lại. Nicholas Laski đảm nhiệm chức vụ tổng giám đốc nhiều năm của công ty Alrosa ở nước cộng hòa Yakutsk trong nhiều năm, có lẽ không chỉ cất giữ có một viên này, có lẽ…Bản thân mình còn có thể ‘giở thủ đoạn’ để ông ta đưa ra vài viên không? Tuy nhiên, cái mà Phương Minh Viễn nghĩ đến đó là một sự kiện khác, sự kiện Liên Xô tan rã.

Một đạo luật đặc biệt để bảo vệ các đồ trang sức đã được ban bố hàng trăm năm qua, quy định người trong nước không được tùy tiện bán đồ trang sức quý báu để lấy tiền mặt, kim cương và châu náu phải do hoàng gia thu mua. Mặt khác Đại đế Peter còn ra lệnh cho những người trong nước tìm kiếm kim cương châu báu, ngay lúc đó rất nhiều nước nhỏ biết được điều này, liền đem những châu báu tốt nhất dâng lên bổn quốc, hi vọng được che chở và có cuộc sống thanh bình. Vì muốn bảo tồn kim cương, bản thân Peter Đại đế sống ở St Petersburg. Peter sai người xây dựng bên trong một tòa nhà bí ẩn, đem tất cả châu báu quý hiếm cất vào bên trong, người đời gọi là kho kim cương. Cũng chính là kho kim cương sớm nhất ở Nga. Trong đó nổi tiếng nhất là của Sa Hoàng Peter đại đế thế kỷ thứ mười tám.

Để tập trung kim cương quý nhất trên thế giới trong khu vực, trong đó xếp hạng hàng đầu trên thế giới có mười viên lớn thì ở đây chiếm giữ ba viên. Có thể nói kim cương đã không thể dùng giá cả trên thị trường mà đong đếm, mà nó đã trở thành biểu tượng giàu có của Liên Xô, sau khi thành lập Liên Xô, tự nhiên tiếp quản kho kim cương lớn nhất, và ban bố một đạo luật, hễ các viên kim cương được tìm thấy ở Liên Xô, chỉ cần lớn hơn mười kara, nhất định phải được chuyển vào kho kim cương. Việc này đã được thực hiện một cách liên tiếp trải qua mấy đời Hoàng đế Nga.

Tiếng nói của Nicholas Laski, chỉ có điều tất cả mọi người đều không hiểu tiếng Nga, chỉ có thể phán đoán qua âm điệu, tình hình có vẻ không được lạc quan cho lắm bởi vì ông ta không đóng cửa, vì thế bọn người Phương Minh Viễn có thể nghe được rất rõ.

Chấp hành hệ thống quản lý và thực thi nó càng ngày càng yếu, mấy năm gần đây, công ty Alrosa cũng là giả bộ chấp hành đạo luật này để đánh lừa, kết quả là một bộ phận kim cương thô rơi vào tay một số những vị có địa vị cấp cao trong công ty. Nicholas Laski với chức vị điều hành công ty ở nước cộng hòa Yakutsk lại càng gần gũi và dễ dàng hơn. Khối kim cương thô màu đỏ này, chính là ba năm trước đến đây ông ta có nó, ông ta yêu thích nó vô cùng. Trong khi đó Liên Xô rơi vào tình trạng tham nhũng và thoái hóa.

Tổng giám đốc công ty chi nhánh ở nước cộng hòa Yakutsk, nắm giữ gần như tất cả các sản phẩm kim cương của công ty Alrosa, nếu nói có thể lôi kéo ông ta về phía mình, bản thân mình có thể mua kim cương thô, không thể tốt hơn được nữa. Nicholas Laski lại là phó tổng giám đốc của công ty Alrosa.

Trở lại, cẩn thận nhìn lại một lần nữa, lúc này mới đóng chiếc hộp lại, đặt lại trên mặt bàn. Điều làm cho Nicholas Laski khâm phục chính là, Phương Minh Viễn chẳng những không có yêu cầu gì đối với ông ta, ngược lại tựa người vào ghế sô pha, nhắm hai mắt lại. Nên biết rằng kim cương này quý hiếm đến mức nào, đối với những người biết đến mặt hàng này mà nói, một khi đã cầm được trong tay, tuyệt đối không muốn buông tay ra. Nếu bản thân mình không gặp nguy cơ sống chết, thời gian gấp gáp, cũng tuyệt đối không đem nó cho bọn họ. Không ngờ Phương Minh Viễn có thể thoát khỏi sức hấp dẫn của nó nhanh chóng như vậy, lý trí thật mạnh mẽ, Nicholas Laski đã dự kiến trước được điều này. Phương Minh Viễn lấy chiếc hộp mà Asohon Kagetsu lưu luyến cầm trong tay.

Trong danh sách các cán bộ Liên Xô mà hắn có được từ ba nhà Lô, Mai, Sài, ai cũng có thể trả lời cho hắn biết, loại tranh giành trẻ con này, thật ra muốn lớn cũng được muốn nhỏ cũng xong. Nicholas Laski có thế lực có thể chống đỡ Wald Zeff, Wald Zeff nhiều nhất cũng chỉ muốn ông ta nhận lỗi mà thôi. Trong lòng Phương Minh Viễn đã có chút tính toán, thứ trưởng bộ nội vụ Nga.

Thời kì Hoàng đế Nga, hoàng đế và quý tộc đều yêu thích kim cương. Thị trường tiêu dùng kim cương của Liên Xô cũng không phải là lớn, nhưng lại là nơi cất chứa kim cương.

Khi nghe được nội tình của công ty Alrosa, trong đó thấy rằng các nhà lãnh đạo quốc gia đã trở nên tham nhũng và thoái hóa, Phương Minh Viễn tuyệt nhiên không cảm thấy khinh thường, nghĩ ra biện pháp làm thế nào để kéo Liên Xô đi xuống, lúc này Phương Minh Viễn suy nghĩ, làm thế nào để có thể thu được lợi ích lớn nhất, không ngờ, Nicholas Laski lại muốn trốn khỏi Liên Xô.

Như vậy Nicholas Laski, tốt nhất là tiếp tục đảm nhiệm chức vụ này.

Mỗi một vị cán bộ đều có thể đứng ra là hòa giải cho mình, nhưng trong lòng Nicholas Laski hiểu rõ, một khi mang tình hình kim cương thô mà ông có được truyền ra ngoài, e rằng bọn quan chức sẽ xâu xé của cải của ông như loài sói Siberia, khiến ông tan tác thành bốn năm mảnh, Nicholas Laski chưa từng nghĩ sẽ đưa viên kim cương đỏ này cho bất kỳ ai.

Nicholas Laski nhìn vào bàn, hạ giọng nói:

- Tôi có thể gọi điện thoại đến Matxcơva được không?

Tính toán thời gian, vợ ông đã dẫn đứa con trai đi tìm thứ trưởng bộ nội vụ Wald Zeff để nhận lỗi, cũng đã khá lâu giờ chắc cũng đã có kết quả rồi. Thời gian từng giây từng giây trôi qua, Nicholas Laski đứng ngồi không yên.

Không nói được lời nào. Asohon Kagetsu nói Phương Minh Viễn là ông chủ của cô, trong lòng Nicholas Laski đã có chút khẳng định. Chỉ có điều ông ta vắt hết óc mà cũng không nghĩ ra được, Phương Minh Viễn là hậu duệ của nhân vật lớn nào ở Trung Quốc, không ngờ còn nhỏ tuổi như vậy, có thể tự mình đảm đương công việc. Phương Minh Viễn nhắm mắt lại không nói, Asohon Kagetsu

Ba người ngồi trong yên lặng.

Các lãnh đạo cấp cao, phụ trách Alrosa gần 90% cơ sở sản xuất kim cương, hàng năm sản xuất ra hàng chục kara kim cương mặc dù chỉ 20% trong số đó là quặng kim cương nhưng, đó cũng là một con số khá tuyệt vời, và trong đó, tự nhiên xuất hiện một số viên kim cương vô cùng quý hiếm, ví dụ viên kim cương mà Nicholas Laski có được ở nước cộng hòa Yakutsk.

Loading...

Xem tiếp: Chương 314: Ra Tay Giúp Đỡ

Loading...

Bạn đã đọc thử chưa?


Học Viện Hoàng Gia (Royal Story)

Thể loại: Truyện Teen

Số chương: 86


Kiếm Phá Tiên Kinh

Thể loại: Tiên Hiệp

Số chương: 35


Ký Ức Chiều Tà

Thể loại: Truyện Teen

Số chương: 35


Quyện Tầm Phương

Thể loại: Ngôn Tình

Số chương: 32